Chỉ trong thời gian nói chuyện ngắn ngủi thôi, cô vợ nhỏ nạp mấy chục nghìn kim cương mà chẳng thèm chớp mắt, nhưng chẳng bốc được gì cả.
Tiếp tục nạp tiền, bốc thăm, nạp tiền, bốc thăm, cứ lặp đi lặp lại nhưng cũng chẳng có gì cả.
Nhưng thái độ của cô cũng rất đứng đắn, không hề nản chí, thậm chí còn rất nghiêm túc.
Cô nhân viên: “...”
Dụ Cảnh Hàng nhìn quen rồi, đôi mắt được che bởi lớp kính râm màu trà rất bình tĩnh nghe cô nhân viên nói xong rồi bảo: “Mấy mẫu mới ra gần đây lấy hết đi.”
Mê Truyện Dịch
Cả quá trình chỉ có mười mấy phút, đàn ông mua đồ từ trước đến nay vẫn luôn rất quả đoán, Tề Chân chưa gì đã kết thúc rồi.
Về đến nhà, đồ bơi được anh lôi đi giặt rồi sấy khô. Hỏi anh bộ nào đẹp thì Dụ Cảnh Hàng chỉ bộ đồ liền thân.
Tề Chân cắn răng, quyết định mặc thử cho anh xem. Cô mất rất lâu để mặc đồ.
Dụ Cảnh Hàng ngồi trong phòng khách một cách rất tự nhiên, nhìn thấy cô đi từ trên tầng xuống, tạo dáng rất đáng yêu, “hưm” với anh một tiếng.
Bộ đồ bơi hai màu có một dây đeo trên vai, đôi vai tròn trắng như sữa, làm lộ ra bờ eo trắng như tuyết, đôi chân dài thẳng tắp như bút. Thiết kế ghép hai màu nhìn rất bắt mắt.
Cô mặc vào nhìn không gợi cảm như tưởng tượng. Ngược lại, trông rất đáng yêu, năng động.
Tề Chân hỏi người đàn ông lớn tuổi: “Anh phát biểu ý kiến đi chứ.”
Chồng cô cười nói: “Tốt hơn những gì anh tưởng tượng.”
Hai người không hiểu ý nhau.
Tề Chân gật đầu, đắc ý nói: “Đúng nhỉ.”
Cô lại thay một bộ khác.
Dụ Cảnh Hàng chọn toàn kiểu bảo thủ, hơi giống bộ đồ một mảnh kiểu cũ. Quan trọng là nó không làm lộ ra miếng da nào cả nhưng lại ôm sát lấy đường cong cơ thể.
Eo cô vốn đã nhỏ, mặc dù không có đường nhân ngư nhưng vẫn rất nhỏ. Mặc đồ bơi vào nhìn cô có cảm giác của một cô thiếu nữ đầy đặn mà mềm mại.
Bộ đồ một mảnh này có thiết kế màu sẫm, ôm sát người, làm vòng eo của cô nhìn bé đến mức không bằng một vòng tay. Bởi vì ôm sát của nên thậm chí còn lộ ra những đường cong nho nhỏ thoắt ẩn thoắt hiện.
Cô xoay một vòng, còn tạo dáng nữa. Thiếu nữ ngồi trên đùi người đàn ông lớn tuổi, dù sao bản thân cô cũng không thích lắm, ngẩng đầu lên nhìn anh: “Bộ này thì sao, anh chọn đấy nhá.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-374.html.]
Nhìn vẻ mặt của anh chẳng hề thay đổi gì, là vợ anh, đương nhiên vô nhìn ra anh không thích bộ đồ bơi này lắm rồi.
Cô mở rộng đầu gối, ngồi sát vào anh hơn, lắc lắc chiếc đuôi sau người, vui vẻ nói: “Bộ chồng chọn đẹp hay là bộ em chọn đẹp hơn?”
Dụ Cảnh Hàng sờ eo cô, lần đầu phát hiện nó thon gọn như vậy.
Đàn ông thích con gái thân mình mỏng như liễu, dường như đó là bản năng rồi. Điều này khiến cô trông yếu đuối hơn, dễ “làm việc” hơn trong chuyện giường chiếu.
Anh bất lực vỗ vỗ vào eo cô, nhẹ nhàng dạy bảo: “Ngồi cho thẳng vào, chẳng ra thể thống gì cả.”
Tề Chân cúi đầu nhìn chỗ đó, đỏ mặt, lập tức ngồi lại ngay ngắn.
Cô lắc lắc cánh tay anh, chu miệng làm nũng: “Anh nói đi, nói đi mà.”
Dụ Cảnh Hàng cười, nhẹ nhàng lắc đầu nói: “Lớn tuổi rồi, không tinh mắt bằng em được.”
Tề Chân rất vui, thơm anh đánh chụt một cái.
Cô hơi do dự một chút rồi quyết định nói: “Vậy em mặc bộ đầu tiên mà lộ eo ấy đi học được không?”
Dụ Cảnh Hàng tiếp tục sờ vòng eo nhỏ nhắn của cô, “ừm” một tiếng.
Anh nói một cách rất bình thường: “Cùng lắm thì để bộ này ở nhà mặc cho chồng xem.”
Tề Chân hơi cảm động.
Mắt cô lấp lánh, hôn anh, sau đó thì bị hôn lại, rồi lại tiếp tục hôn trở về.
Những nụ hôn liên tục qua lại như vậy, mắt cô đầy vẻ mong đợi đơn thuần, rất muốn nhìn mình mặc bộ đồ bơi đẹp đi học bơi.
Nụ hôn của người đàn ông dần chuyển qua kịch liệt, không hề phù hợp với vẻ bình tĩnh lúc bình thường của anh.
Cơ thể của cô gái nhỏ rất mềm mại, đẩy nhẹ một cái đã ngã xuống, hơi ngơ ngác.
Mái tóc dài phủ trên ghế sô pha, cô hỏi anh bằng ánh mắt rằng anh muốn làm gì.
Cô chầm chậm chuẩn bị bò dậy thay quần áo.
Tề Chân lại giãy giụa một chút: “Đừng mà ... ưm, để, để em cởi đồ bơi qua đã....”
Anh cười đầy nhã nhặn, cúi đầu hôn lên trán cô: “Không sao cả, thế này ổn mà.”