Mặc dù Dụ Cảnh Hàng đã dỗ dành cô ấy, nhưng vẫn không thể kiềm chế tâm trạng vui mừng của Tề Chân.
Không phải là phụ nữ mang thai, có thể trở lại cuộc sống như trước đây, có thể chạy lới chạy lui, có thể uống coca lạnh, cũng sẽ không có người phục vụ kỳ lạ cho cô ấy uống nước chanh nóng.
Bàn tay nhỏ đeo nhẫn cưới siết chặt lấy mười ngón tay anh. Cô đưa tay kia ra sau lưng, khẽ ngước lên nhìn Dụ Cảnh Hàng, hai đuôi ngựa rủ xuống, lanh lợi khủng khiếp.
Lý Viện Viện: cuộc sống chua chát này, cô ấy sợ không phải là sự tái sinh của *cá cải muối.
Nhưng cô ấy hiểu rõ Tề Chân rất là ỷ lại vào chồng của mình, lúc trước rất nghiêm túc cùng với các bạn giải thích chồng cô là người tốt, nói anh ta dịu dàng hòa nhã.Và khi cô gái nhỏ nhắc đến Dụ Cảnh Hàng, thì câu nào cũng đều là rất tốt đẹp, hoàn toàn ỷ lại như vậy, nên yêu thích như vậy cũng rất bình thường.
Lý Viện Viện tự mình suy nghĩ, ở cùng với Thiệu Khang, cô ấy sẽ mãi mãi làm chủ, nói một không có hai, đương nhiên Thiệu Khang cũng rất nghe lời bạn gái.
Tuy nhiên có chút mệt mỏi, nhưng cũng không phải là không tốt.Tính cách của cô ấy rất cứng rắc và sâu sắc, còn Tề Chân thật dịu dàng và hiền lành, phù hợp với một người đàn ông vừa mạnh mẽ vừa dịu dàng.
Mỗi người đều có số mệnh.Suy nghĩ nửa ngày rồi, đạo lý này cô đều hiểu cả, nhưng quá chua chát rồi.Nam thần lấy vợ, mà vợ là bạn cùng phòng với cô.Có người trúng sổ xố, người này là hàng xóm của cô.
Thật sự chua vô cùng, cho dù cô ấy vốn dĩ không ngờ mình sẽ trúng xổ số?Tề Chân phồng má lên, còn nhịn không được mà nói: “Hôm nay đưa bọn em đi ăn cơm ở đâu vậy?”Dụ Cảnh Hàng nói lý lẽ với cô: “Em hỏi xem bạn em muốn ăn cái gì, cần phải lịch sự.”
Cô ấy quay người qua Lý Viên Viên, làm nũng: “Chị Viên muốn ăn cái gì vậy?”Lý Viên Viên nhìn gương mặt tròn như bánh bao của cô, không thể nhịn được mà nhéo lấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-331troc-trung.html.]
Bàn tay mập của em bé cảm thấy dễ thương, ngay lập tức được chữa lành và đôi má trắng hồng lên Tiểu Chân này cũng chỉ là dùng ánh mắt sáng lấp lánh hỏi cô cuối cùng là muốn ăn cái gì thôi.
Ngay sau khi véo má xong, mặc dù nó rất thích thú, vô cùng thích, nhưng Chỉ Viên ngay lập tức phát hiện ra nam thần đang nhìn mình một cách nhẹ nhàng.Không có biểu hiện gì, nhưng không phải là không có sự bất mãn.
Lý Viên Viên thất ngượng ngùng bỏ tay ra.Cô ấy rất biết điều nói: “Chị không muốn đi.”Tề Chân liếc nhìn qua chồng mình, lại rất ngoan ngoan hỏi Kinh Tử: “Ăn gì hả tiểu Tử Tử?”
Dụ Cảnh Hàng nhìn cô ấy ngoan như vậy, cũng chẳng ừ hử gì cả.Tiểu Chân từ nhỏ đã được bao bọc, trừ chuyện ly hôn của ba mẹ cô ấy ra, gần như là suôn sẻ.
Mê Truyện Dịch
Trong quan hệ giao tiếp với người khác của Tề Chân rất tốt, mà cô ấy lại hiền lành lương thiện, tính cách cũng vô cùng tốt, nhưng do các mối quan hệ đều là người trẻ tuổi, nên cũng dễ dàng xem nhẹ một vài thứ.
Kinh Tử nói là: “Hay là ăn món tây đi, tớ lâu rồi chưa có ăn.”Tề Chân quay đầu lại nhìn Dụ Cảnh Hàng, giống như tai một con mèo gấp lại với đôi tai rũ xuống và bộ râu mèo, di chuyển đôi tai hình tam giác của mình.Dụ Cảnh Hàng vẫy tay, lấy sữa Vương Tử đưa cho cô ấy.
Dụ Cảnh Hàng lần này có dẫn theo chị Tôn, lúc trước là do chị Tôn hoặc tài xế lái xe là vì sức khỏe của Tề Chân, nên những người khác lại lái xe quá nhanh cho nên ông chủ đã tự mình lái xe.
Trước kia ông chủ rất nghiêm túc lái xe, chị Tôn cũng không biết tại sao Dụ Cảnh Hàng cảm thấy cô ấy lái xe chậm.Rõ ràng kinh nghiệm lái xe của cô ấy cũng được mười mấy năm rồi, không thể xem thường bằng lái xe của cô ấy.
Cô ấy hiếm khi nhìn thấy Dụ Cảnh Hàng đích thân lái xe, lúc trước không có gì đặc biệt thì thỉnh thoảng anh ấy tự lái xe, như vậy thì sẽ thoải mái hơn một chút.Hôm nay thì quá đáng sợ, anh gần như sử dụng chiếc xe Bentley như một chiếc xe đua.
Chị Tôn và cô trợ lý hai người bọn họ nắm chặt lấy thành cửa xe, sắc mặt trắng bệch, cô trợ lý trẻ gần như là bật khóc, mím môi muốn viết thư tuyệt mệnh.Dụ Cảnh Hàng cuộn cong tay áo sơ mi trắng, để lộ cánh tay rắn chắc của mình, anh ta tiếp tục tăng tốc, giữa *mây bay nước chảy bộ máy của chiếc xe gầm rú hơn bao giờ hết.
Khi đến nơi muốn đến, dường như nửa mạng của hai người họ cũng bay đi mất.