Cái gì mà "Cân nặng tiêu chuẩn mà anh đề ra?” Còn có em béo hơn mười kí so với cân nặng tiêu chuẩn của anh?
Tiểu tiên nữ mà béo, vậy thì bọn họ đều là heo mập sao?
Gầy đến mức biến thành một trang giấy trắng mỗi ngày đều ăn rau luộc nước sao?
Gầy cái đầu quỷ nhà anh ý!
Bộ não được bổ sung một lát, đôi mắt Chân Chân ngập nước mắt ăn cám nuốt rau, ủy khuất mếu máo khóc, lập tức khiến người khác đau lòng thay.
Lý Viện Viện thầm mắng chồng của cô quả thực biến thái, khiếu thẩm mĩ kì lạ, lão gia hỏa không phải như vậy nha!
Cưới một cô gái loli là có thể muốn làm gì thì làm sao, khiến người ta khắc sâu khái niệm thẩm mĩ kì lạ sao?
Nhưng là với tư cách là bạn cùng phòng cũng không thể tham dự quá nhiều, Lý Viện Viện chỉ có thể hít một hơi thật sâu, bình tĩnh nói với cô: “Cậu không béo chút nào, rất cân đối.”
Tề Chân nhìn cô, rồi gật đầu: “Cảm ơn cậu.”
Lý Viện Viện lại nói: "Cậu phải mạnh mẽ hơn, cậu quá mềm yếu quá dựa dẫm vào anh ta rồi đó.”
Kinh Tử cũng đồng ý.
Lão nam nhân sử dụng phương pháp quá thâm sâu, thủ đoạn thật cao, dỗ cô bé nhà người ta đến mức nước mắt đầm đìa như này, thực sự quá đáng sợ.
Tề Chân nghiêm túc nói: "Thực ra, anh ấy rất tôn trọng tớ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-282.html.]
Lý Viện Viện chỉ có thể thở dài, cũng không khá hơn được bao nhiêu, có chút đau đầu nói với cô: “Vậy thì cậu cũng đừng chịu thiệt.”
Hiện tại cô ấy cảm thấy bạn trai của mình cũng khá tốt, cùng tuổi, cũng không có thận trọng như vậy, nhưng mà anh ấy rất thẳng tính.
Hai ngày trước còn mua cho cô ấy một bông hoa hồng, còn đưa cô ấy đi ăn đồ tây, thật lãng mạn.
Lý Viện Viện hỏi cô: "Chồng của cậu có mua quà cho cậu bao giờ chưa, hoặc là có bao giờ dẫn cậu đến những nơi lãng mạn?”
Tề Chân lắc đầu.
Nếu như chỗ túi xác giày dép hay là trang sức kia thì đúng là anh có mua cho cô, nhưng mà từ trước đến nay anh cũng không hề nói đó là quà, mà chỉ nói là mua đồ nhu yếu phẩm hàng ngày cho cô mà thôi.
Nhưng nếu như đồ nhu yếu phẩm thì thực sự số lượng lại quá nhiều. Toàn bộ phòng quần áo đều là tràn ngập giày dép túi xách, thậm chí Dụ Cảnh Hàng còn cho người khai thông phòng khách sát vách để có vị trí cho cô đặt quần áo váy vóc.
Tề Chân cũng không khao khát những điều lãng mạn. Cô chỉ thích có mạng và nước coca lạnh, đúng là quá dễ nuôi.
Nhưng Dụ Cảnh Hàng lại có chút chấp niệm về việc mua váy kiểu tiên nữ cho cô, đặc biệt là những chiếc váy thảm đỏ lung linh được kéo dài trên mặt đất, có rất nhiều chiếc đang bị nhét ở trong nhà chưa từng mặc qua.
Lý Viện Viện nhìn thấy cô phát ngốc như vậy, liền nghĩ, ai lại không muốn trở thành tiên nữ nhỏ dễ thương nha?
Nhưng vẫn chưa trải qua yêu đương, liền bước vào nấm mồ tình yêu thực sự quá thảm mà, lão nam nhân sao có thể hiểu lãng mạn bằng những người trẻ tuổi được.
Mê Truyện Dịch
Ai thực sự là thần của cô gái nhỏ này đây?
Cô tiên nhỏ chớp mắt nhìn cô ấy, khắp khuôn mặt đều viết đầy những dấu hỏi chấm dễ thương.