Dụ Cảnh Hàng nói: “Việc anh không biết rất nhiều, không cần nghĩ anh lợi hại như vậy.”
Tề Chân có chút ỷ lại nhìn hắn, nghĩ đến người trong nhà quá nhiều, hơi ngại hôn môi với anh.
Nhưng mà anh thật sự rất lợi hại nha.
Cô chớp mắt nói: “Nhưng mà đối với em mà nói, anh đã rất hoàn mỹ.”
Bởi vì chú ba và dì ba ở nước ngoài, thật sự không kịp trở lại, liền mang theo Mỹ Mỹ cùng nhau gọi video với bọn cô.
Mỹ Mỹ là bé trai, tên gọi Tề Mỹ, trong tên có dãy núi.
*嵄: đây là tên của Mỹ Mỹ, từ này cũng là Mỹ, nhưng không phải là美 (mỹ) này. Trong tiếng trung thường có những từ viết khác nhau nhưng đọc giống nhau. Nó khá giống với từ đồng âm trong tiếng việt ấy.
Đáng tiếc con trai sau lại sinh ra liền không cần đặt tên nữa cho nó nữa, cho nên Mỹ Mỹ vẫn luôn không vui vẻ.
Vì chuyện này, em ấy còn âm thầm khiêu khích bà nội, vì sao không cần thẻ tên em ấy yêu thích nhất để đặt tên cho đứa bé trai tương lai?
Mỹ Mỹ, Trân Trân, Hương Hương, rất ổn, rất đáng yêu sao?
Sau đó em ấy gặp phải chú ba và dì ba đánh nhau dữ dội.
Mỹ Mỹ đi học ở nước M, lúc còn rất nhỏ chú ba và dì ba liền dẫn em ấy di dân, xem như Hoa kiều. Bởi vì khác biệt văn hóa, em ấy đối với trào lưu tiểu thịt tươi trong nước cũng không quá hiểu biết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-253.html.]
Dụ Cảnh Hàng là ảnh đế quốc tế, lấy qua rất nhiều giải thưởng nước ngoài, cũng nhận được đề cử của một giải thưởng uy tín nào đó, bởi vậy ở rạp chiếu phim nước ngoài cũng sẽ chiếu phim của anh.
Thậm chí vào mùa ế hàng của phim điện ảnh, một ít bộ phim mười mấy năm trước của Dụ Cảnh Hàng vẫn như cũ được chiếu vào cuối tuần.
Mấy rạp chiếu phim nổi tiếng ở nước M, cũng sẽ có ảnh lớn và chữ ký của chính anh.
Cho nên Mỹ Mỹ là Hoa kiều, rất sùng bái Dụ Cảnh Hàng.
Thậm chí Tề Mỹ lập chí muốn học cùng một trường đại học với thần tượng của mình.
Sau khi em ấy biết thần tượng biến thành anh rể của mình, càng có nhiều vui vẻ và kích động, nghe dì ba nói em ấy cố ý đi tiệm cắt tóc, tiêu mất một ngàn USD để làm tóc, nhuộm một màu xanh sẫm.
Dì ba có hỏi chút chuyện về đại học, Mỹ Mỹ rất nhanh liền phải thi rồi, thành tích thi của em ấy còn chưa chắc chắn lắm, lại mơ ước thi được trường học tốt, người nhà cũng ăn không tiêu.
Mê Truyện Dịch
Dụ Cảnh Hàng cũng trả lời thật, mỉm cười lễ phép nói: “Cháu đậu đại học B là chuyện của nhiều năm trước rồi, hiện tại trường cần loại thành tích gì, cháu cũng không hoàn toàn rõ ràng, nhưng cháu có thể bảo đảm, ở nơi đó cháu đã vượt qua thời gian đại học rất vui vẻ.”
Từ khi bắt đầu đại học, việc của Dụ Cảnh Hàng liền không xem như là bí mật.
Mặc dù anh là người Hoa, nhưng lúc ấy ở trường học cũng coi như là nhân vật rất có danh khí.
Nơi Dụ Cảnh Hàng học đại học, là nơi rất nổi danh về việc học tập của nước M, top 10 đại học của thế giới thì ở đây đã chiếm hai cái.
Sau khi nhập học, Dụ Cảnh Hàng gia nhập đội bóng rổ của trường học, anh làm người tình nguyện, làm trợ giáo cho giảng viên một đoạn thời gian, thậm chí đi nhà ăn làm công, bốn năm học đến hai học vị, kết giao rất nhiều người có quốc tịch khác nhau, có bạn bè muôn hình muôn vẻ.