Rõ ràng là động tác trêu ghẹo người, nhưng anh chỉ nói nhẹ nhàng: "Nhắc đến chuyện khi em còn học ở sơ trung liền thích anh như thế nào.”
Tề Chân nhìn anh, Dụ Cảnh Hàng cũng nhìn cô, cả hai không nói gì một lúc lâu.
Mê Truyện Dịch
Anh nhìn khuôn mặt cô biến thành màu đỏ như quả cà chua nhỏ.
Dụ Cảnh Hàng ung dung, thản nhiên nói: "Bà của em nói, khi đó em đã dán tấm poster của anh trong phòng ngủ, còn có cả sổ tay nữa, bà cũng đã cất giữ hộ em trong hòm rồi, bên trên còn có đây là vì nam chính của ta…”
Tề Chân xấu hổ đến mức muốn khóc.
Cô chỉ muốn cầu xin anh ngừng nói, sự xấu hổ đã tràn ngập cả khuôn mặt.
Khi về đó cô nhất định phải hủy gấp đống đồ vật đó.
Ngàn vạn lần không thể để Dụ Cảnh Hàng nhìn thấy được, nếu để anh biết được thời sơ trung mình viết về anh tà mị nhiều như vậy, động một chút là nhếch miệng, há miệng hôn phụ nữ, ngậm miệng phụ nữ, bịt miệng phụ nữ, còn có cùng Mary Sue tóc nhiều màu yêu đương nữa.
Tề Chân nhanh chóng đứng nhón chân, khẩn trương, che môi anh: "Anh không, không được nói nữa.”
Nước mắt cô đang rưng rưng trong tròng mắt, rất nhanh liền muốn rơi xuống, lòng bàn tay cô thơm nhẹ mùi quýt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/an-hon-voi-anh-de/chuong-184.html.]
Dụ Cảnh Hàng buồn cười, ôm cô bé trong vòng tay và thì thầm vào tai cô: "Cảm giác khi ngủ cùng nam thần thời thơ ấu có mùi vị như thế nào, hửm? Phỏng vấn tiểu bảo bối ngoan của anh một chút.”
Tề Chân lườm anh, cảm thấy rằng anh hoàn toàn không nho nhã một chút nào, nói những câu thân mật như một lão lưu manh.
Cô khịt mũi, kỳ thực cô cũng không chắc lắm: "Nhưng nam thần thời thơ ấu có cơ bụng tám múi, còn anh đã tuổi này thì khả năng là chỉ còn lại sáu múi.”
Dụ Cảnh Hàng ôm chầm lấy cô, ừm một tiếng, không hề khó chịu: "Vậy cho em một cơ hội tự mình kiểm tra được không?”
Bàn tay to đeo nhẫn cưới của anh, đặt che lên mu bàn tay của cô, dường như thực sự muốn cô chạm vào cơ bụng của mình, cô gái nhỏ lập tức co tay lại.
Dụ Cảnh Hàng cúi xuống chạm vào trán cô, bắt gặp đôi mắt đỏ ướt át của cô gái trẻ, lúc đó ai cũng không nói gì.
Sau đó họ hôn nhau, Tề Chân bị anh hướng dẫn từng bước triền miên hôn môi quấn lưỡi, hai gò má nóng đến dọa người, cánh tay quấn lên cổ của anh, hô hấp gấp gáp ngắn ngủn không đều.Lòng bàn tay mảnh khảnh liên tục xoa xoa lên mái tóc ngắn của người đàn ông, dưới lòng bàn tay đều là một mảng ngứa ngứa.
Cơ thể lại gần hơn, cô cảm thấy trái tim của người đàn ông đang đập một cách trầm ổn và mạnh mẽ.
Anh dẫn bàn tay nhỏ bé của Tề Chân chạm vào khóa thắt lưng, cầm lấy ngón tay trắng nõn của cô, chậm rãi dạy cô làm thế nào để cởi bỏ chúng, mà trên môi vẫn không có dừng động tác quấn quýt thân mật.
Tề Chân đột nhiên phản ứng lại, cô đỏ mặt và vội vàng đẩy anh ra: "Không... không có áo mưa thì không được làm nga.”