“Vậy thì . Thái y và ma ma so với kinh nghiệm hơn, nhiều nữa.”
Hai trò chuyện một chút chuyện phiếm, ví dụ như Ngũ Ngự sử, Bình Nam Hầu, nhà Chinh Bắc Hầu, đương nhiên còn vị Trạng nguyên lang đang nổi như cồn gần đây.
“Nghe đến nhà ngươi?”
“Vâng, để cảm tạ việc đây cung cấp nơi ăn ở, cho họ một nơi học tập yên . Thực cũng là do họ chép sách, việc thủ công để đổi lấy, coi là giúp đỡ gì.”
“Sao thể tính. Nếu ngươi cung cấp nơi ăn ở miễn phí, họ thể yên học tập, ở thể khỏe mạnh, trạng thái để tham gia thi Hội.
Còn cung cấp nhiều đề thi, bài giải miễn phí như , trong thời gian đó còn thể cùng đông đảo học trò biện luận. Đây đều là những cơ hội hiếm .
nhiều gia đình ý chiêu rể, đều từ chối. Gia Dương Quận chúa của nhà Thụy Vương cũng để ý đến, ngươi ý đó chứ?”
“Công chúa nghĩ ?”
Đậu Đậu thấy vội :
“Mẹ xem, ngoài cũng suy nghĩ như đấy. Không chỉ một con nghĩ thế , chắc chắn mục đích.”
“Cũng cố ý nghĩ theo hướng đó. Chủ yếu là tuổi tác của và ngươi gần , tiền thê mới qua đời lâu, tình hình tương tự như ngươi. Nếu ý đó thì nên tránh hiềm nghi, còn đưa danh phủ gặp mặt, sẽ nghĩ nhiều một chút.
Ngươi gặp Vạn công tử là đúng. Gia Dương chút nuông chiều, tuy loại đầu óc, nhưng từ nhỏ vương thúc cưng chiều, việc đôi khi theo tâm trạng, nó quấn lấy sẽ chuyện ồn ào.”
“Ta sẽ tái giá. Cuộc sống hiện tại hài lòng, tiền, thời gian, địa vị, tương lai già cũng con trai nuôi dưỡng, tại tái giá, tìm phiền phức cho .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/an-dua-nguoc-tra-tien-tay-va-mat-thang-lon/chuong-344.html.]
“Cũng . Có Đậu Đậu ở đây, ngươi chỗ dựa, cần thiết tái giá.”
“Gia Dương để ý đến một thiếu niên nghèo như , Thụy Vương thể đồng ý ?”
“Nói thì vẫn là Thụy Vương thúc để ý . Ban đầu chỉ là thê tử lẫn hài tử , ngờ là từng thành nhưng còn thê tử nữa, nên chút hài lòng. Gia Dương dường như để tâm, hôm mời phủ gặp mặt.
Hiện tại vẫn tin tức gì truyền , chắc là nhất thời cũng thành. Không thể thừa nhận, Vạn công tử chút giống thường, nhiều gia đình quyền thế như đều từ chối.”
“Ha hả, lẽ là chọn, mà là cố ý câu đấy!”
Đậu Đậu bình luận, tóm là đối với ấn tượng , bao giờ nghĩ theo hướng .
“Chỉ sợ Gia Dương Quận chúa nhất định cho bằng .”
“Nó , cũng thế nào. Cả hoàng thành đều để nó chọn hết , cuối cùng để ý đến tân khoa Trạng nguyên . Vương thúc cũng chiều theo nó.”
“Có cưng chiều thì dù cũng tệ.”
Trên đường về phủ, Bạch Chỉ Nguyệt ăn điểm tâm của Quan Xuân Viên, liền bảo Hồng Anh xếp hàng, họ ở bên đường chờ.
“Trong xe là Vinh Phúc phu nhân ?”
Thanh Liên vén rèm lên xem.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Bận quá bạn có thể nghe truyện ở YT: Mèo Ghiền Truyện nhé ạ
“Phu nhân, là Vạn đại nhân.”