Ấn Đô Dị Yêu Lục - Chương 41
Cập nhật lúc: 2025-09-26 17:00:55
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
Cập nhật lúc: 2025-09-26 17:00:55
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
Mặt cô đỏ bừng, vội vã nhặt hết lên nhét túi.
Bên cạnh cợt hỏi em gái:
“Ngô Nhược Hân, đây là cô bảo mẫu nhà quê mới đến nhà ?”
Khuôn mặt Ngô Nhược Hân lập tức sầm , giọng chua ngoa đáp:
“Đừng bậy!
Nhà mới thuê loại bảo mẫu thế .”
“Thế cô là ai?”
Em gái thoáng ngập ngừng, ánh mắt đảo chỗ khác:
“Một bà con xa thôi.”
Nói xong, nó nhanh nhẹn nhặt nốt mấy cái túi còn sót, kéo tay cô một cái đầy khó chịu:
“Về mau , mất mặt c.h.ế.t !”
Khoảnh khắc , em lôi , Ngô Tú Na chỉ thấy lòng tự trọng ép sát xuống đất mà chà đạp.
Mí mắt nóng lên, cô khó nhọc kìm nước mắt.
Lúc rời , ngang qua mặt thiếu niên tên Trì Sính, Ngô Tú Na khẽ:
“Về nhà nhớ xoa cao hồng hoa lên đầu gối, nếu ngày mai sẽ đau lắm.”
Cô ngẩn , dám tin câu đó là với .
Ngẩng lên, ánh mắt bất giác chạm đôi con ngươi sáng trong tinh khiết — tim cô như khựng vài nhịp.
Mùa hè năm , cô chỉ gặp Trì Sính duy nhất một , nhưng ký ức khắc sâu đến tận .
Khi kỳ nghỉ kết thúc, cô đưa về quê, tiếp tục học cấp ba ở trường gần nhà ông bà.
Thì cha quên mất lời hứa năm nào “sẽ đón con về bên học”.
Ngô Tú Na thở phào nhẹ nhõm.
Thành phố lớn , nhà cửa sang trọng, quần áo đẽ, xinh , em gái cũng xinh , nhưng rốt cuộc đó là cuộc sống dành cho cô.
Cô thích ở quê hơn, nơi thầy cô bạn bè chan hòa, ông bà thương yêu, bè bạn cùng lớn lên gắn bó khăng khít.
Vậy nên, cô buông bỏ giấc mơ sống bên cha .
Thế nhưng đúng lúc cô buông bỏ, ông trời trêu ngươi.
Năm lớp 10, bà nội vì nhồi m.á.u cơ tim mà qua đời.
Lo xong tang sự, cha liền thủ tục chuyển trường, đưa cô về ngôi nhà mà cô từng khát khao.
Ấy là theo ý ông nội.
Cha đón cả ông cùng , nhưng ông gạt :
“Đem Nana .
Ta là ông già nửa đời xuống đất, quen sống kiểu thành phố .”
Chưa từng ai hỏi cô nguyện ý .
Ý của cô, từ đến nay vốn chẳng mấy quan trọng.
Trở về thành phố, với cô như một giấc mộng.
Ngày thành tích học luôn đầu lớp, nhưng ngôi trường mới, cô lập tức tụt hạng thảm hại, bạn nào cũng thông minh hơn cô.
Ở nhà thì rụt rè, việc gì cũng dè dặt sợ sai khiến vui.
dáng vẻ càng khiến nổi giận:
“Ngô Tú Na!
Con cho thẳng lưng, chuyện thì thẳng .
Con xem cái bộ dạng chẳng gì , chỗ nào giống con gái của Phó Quyên hả?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/an-do-di-yeu-luc/chuong-41.html.]
Phó Quyên — phụ nữ mạnh mẽ, quyết đoán, đương nhiên chẳng thể chịu nổi dáng vẻ rụt rè .
📜 Bản dịch nhà Hồ Vân, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Hồ Vân Truyện" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Khác biệt về lối sống, giọng phổ thông dở tệ, tính cách nhút nhát, sống cạnh ngày ngày, mâu thuẫn tích tụ, khiến hết đến khác bùng nổ.
Ăn cơm phát tiếng nhóp nhép, bà .
Hít mũi một cái, bà .
Tới kỳ kinh nguyệt, bẩn ga giường, bà cũng .
Thậm chí cả chuyện vệ sinh nặng mùi quá, cũng thể thành ngòi nổ.
“Con thế hả!
Đi vệ sinh xong thì mở quạt thông gió, xả nước thêm vài .
Thối c.h.ế.t mất!”
Em gái bịt mũi phụ họa:
“Chị, chị tắm hằng ngày đó nhé.
Chỉ cần một hôm tắm là mùi lạ ngay.
Sáng tối cũng đánh răng, nhớ đánh kỹ hơn.
Chị hôi miệng, chị ?”
Ngô Tú Na hoảng loạn trốn phòng .
Cô chỉ về nhà, gặp ông bà, thầy cô, bạn bè.
Ngày còn ở quê, mỗi khi đồng đào khoai, bà vẫn gọt ngay cho cô một củ ăn, ngọt mát giải khát.
Nay, khi phát hiện trong bếp khoai lang, cô cầm d.a.o gọt một củ, cắn một miếng, sa sầm mặt, giật phắt khỏi tay ném thẳng thùng rác.
“Đây là đồ sống, con ?
Nhà bao nhiêu hoa quả mà ăn, ăn khoai sống.
Trong đầu con rốt cuộc nghĩ cái gì thế?
Mẹ thật sự chịu nổi con!”
Tình cảm con vốn xa cách, nay càng thêm rạn vỡ.
Ngô Tú Na bật , lấy hết can đảm nức nở:
“Mẹ, con về quê học... cho con về với ông ?”
Sự thất vọng gương mặt hiện rõ:
“Mẹ nhờ vả nhiều mối quan hệ mới đưa con Nhất Trung.
Con tưởng trường do nhà mở chắc?
Thích đến thì đến, thích thì ?
Con đúng là chẳng tiền đồ, gặp chút trắc trở đòi về quê.
Nếu giỏi thì tự mà , mặc kệ con.”
Từ đó, mặc cảm vây lấy cô.
Ngô Tú Na ngày thơ ngây hồn nhiên dần biến mất.
Ở trường, cuộc sống cũng chẳng khá hơn.
Cô trông quê mùa, thành tích theo kịp, tiếng phổ thông nặng giọng quê, tiếng Anh cả lớp chê gọi là “phát âm kiểu Nicholas”.
Da ngăm đen khiến hàm răng trắng càng nổi bật, nên gán cho biệt danh “Kem đánh răng Hắc Muội”.
Nhất Trung cả cấp hai lẫn cấp ba cùng một khu, nhưng mỗi gặp cô trong trường, Ngô Nhược Hân đều giả vờ quen .
Vì sợ và em chê , cô tự ti đến mức chẳng dám vệ sinh ở nhà.
Ngay cả ở trường, chuyện vệ sinh cũng là một bóng ma trong lòng.
Mỗi khi chuông tan học vang lên, luôn mấy con trai tụ tập ngoài hành lang.
Các nữ sinh khác thường tay trong tay, bá cổ bá vai rủ vệ sinh thật tự nhiên.
Chỉ riêng cô, lúc nào cũng cúi đầu, run rẩy bước ngang qua, ánh mắt họ dõi theo đến rợn tóc gáy, gai khắp lưng.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.