Ấn Đô Dị Yêu Lục - Chương 39
Cập nhật lúc: 2025-09-26 16:59:04
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
Cập nhật lúc: 2025-09-26 16:59:04
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
Cô gái nhỏ khá đáng thương.
Cha đều còn, nhưng mải mê sự nghiệp, chẳng bao lâu khi sinh con liền gửi về quê cho ông bà nội nuôi.
Tuổi thơ .
Ở làng quê, đêm về trời lấp lánh, trăng non sáng trong, cả vòm trời mênh m.ô.n.g đến nao lòng.
Đồng ruộng vang tiếng ếch kêu, dế gáy; sân, cầu, suối chảy róc rách.
Mùa xuân ngắm hoa nở, mùa hạ ve kêu, mùa thu nhặt lá rụng, mùa đông thì đắp tuyết.
Ông bà yêu thương cô vô cùng.
Nhà g.i.ế.c gà, đôi đùi gà bóng mỡ thơm phức đều để dành cho cô.
Vào vụ mùa bận rộn, sợ để cô ở nhà một , nửa đêm cũng bồng đồng.
Trên sân phơi lúa trải chiếu, cô ngủ say sưa, còn ông bà thì thức trắng đêm đập lúa.
Những ngày đào khoai nương, cả một vùng xanh ngát bầu trời trong xanh.
Cô đeo chuỗi vòng bằng lá khoai do bà , tay cầm củ khoai mới gọt, cắn một miếng, giòn ngọt lan tỏa.
Cô bạn bè cùng trang lứa, cả bọn chạy nhảy sân phơi, nô đùa khắp cánh đồng, rủ suối bắt tôm càng...
Đến tuổi học thì ríu rít cùng cắp sách đến trường.
Hồi bọn trẻ con yếu ớt như bây giờ.
Đường đến trường xa lắc, sáng nào cũng dậy sớm.
Lũ bạn đeo cặp, tụm năm tụm ba, trời còn sáng rủ lên đường.
Đến nơi thì mặt trời ló, cả chục ngôi làng quanh đó mới một ngôi tiểu học, học trò đông nghịt.
Tập thể dục buổi sáng, chào cờ, bài sáng... thành nếp quen.
Thành tích của Ngô Tú Na luôn đầu lớp.
Mỗi học kỳ, ba học sinh giỏi đầu bảng đều tên cô.
Bà nội dán đầy giấy khen lên cả một bức tường, lúc nào cũng tít mắt:
“Chờ ba con về, cho họ thấy mới .”
Cha với cô đó là một từ ngữ xa lạ.
Bà nội bảo họ vất vả nơi thành phố lớn, cũng chỉ vì cho cô một cuộc sống hơn.
Chờ khi thứ định, họ sẽ đón cô về bên cạnh.
Bà còn :
“Nana mà , ông bà nhất định sẽ buồn lắm.
Con nỡ rời xa ông bà ?”
Ngô Tú Na vốn là đứa bé hiểu chuyện, ngoan ngoãn.
Nghe liền ôm chặt cổ bà:
“Con chẳng hết, con nỡ xa ông bà.”
Nói nỡ xa thì đúng là thật, mà nhớ cha cũng là thật.
Ai mà chẳng khao khát sống cạnh cha ?
Thế nhưng từ nhỏ đến lớn, cô gặp họ đếm đầu ngón tay.
Họ luôn bận rộn, khi hai ba năm mới về một .
Về cũng chỉ ở vài ngày, đó vội vã .
Có vẻ ăn khá phát đạt, tiền sinh hoạt đưa cho ông bà cũng nhiều.
Một về quê ăn Tết, họ còn lì xì cho cô hẳn một ngàn đồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/an-do-di-yeu-luc/chuong-39.html.]
Mẹ cô phong thái, thời thượng.
Hôm đó mặc áo khoác lông dê màu be, tình cờ Ngô Tú Na chiếc áo hơn hai ngàn, cô ngẩn , thầm kinh ngạc.
Đến năm lớp Năm, cha trở về, lái cả chiếc xe Benz bóng loáng.
Từ xe, một cô bé ôm búp bê xinh xắn bước xuống.
📜 Bản dịch nhà Hồ Vân, xin đừng mang đi chơi khi chưa xin phép!
📜 Follow Fanpage "Hồ Vân Truyện" để cập nhật truyện mới mỗi ngày bạn nhé ^^
Đứa bé gái nhỏ hơn cô ba tuổi, mặc chiếc váy công chúa lấp lánh.
Đó chính là em gái cô — Ngô Nhược Hân.
Em gái sống bên cha từ nhỏ.
Khi sinh em, việc ăn nhà họ guồng, còn thuê cả bảo mẫu, vì thế hàng ngày chủ yếu là bảo mẫu chăm.
Em học trường song ngữ, còn học thêm piano và múa ba lê.
Em gái về quê ít, nhưng ông bà thương lắm.
Đùi gà ngày thuộc về cô, giờ gắp cho em tiên.
Tất nhiên, cha đối xử với Ngô Tú Na cũng tệ.
Họ xoa đầu, hỏi chuyện học hành, mệt mỏi .
Chỉ là... giữa cô và em chẳng mấy thiết.
Ngô Nhược Hân đúng kiểu công chúa nhỏ kiêu kỳ.
Làn da trắng nõn, đôi mắt long lanh, giọng trong trẻo, chuẩn tiếng phổ thông, như tiếng hoàng oanh.
Còn Ngô Tú Na thì khác.
Thường chỉ mặc mấy bộ đồng phục cũ kỹ, da ngăm đen, hai má đỏ ửng.
Không lớn lên bên cha , tính tình cô trở nên rụt rè.
Khi dậy thì, những băn khoăn của cơ thể chẳng với ai; đến cả băng vệ sinh cũng là bạn bè chỉ dạy, áo lót nhỏ thì tự lén mua lấy.
Vì ngại ngùng, cô quen cúi đầu , lưng khom, dáng dấp chẳng .
Em gái từ đến nay ưa cô, chê cô lôi thôi, nên hai chị em chẳng mấy khi gần gũi.
Bà nội vẫn luôn cha cô vất vả bôn ba chỉ để dành cho cô một cuộc sống hơn.
Thế nhưng đến khi cuộc sống định, họ vẫn chẳng ý định đón cô về bên cạnh.
Ngô Tú Na ghen tị với em gái.
Cô cũng ở chung với cha , nhưng chẳng dám mở miệng.
Một phần vì sợ bà nội buồn, phần khác là vì cô vô tình lén cuộc gọi của bà với cha.
Cha vốn định đón cô lên thành phố học cấp hai, nhưng trong nhà xảy chuyện, công ty bận rộn, nên chẳng thể lo cho cô.
Sau cô mới , cái gọi là “chuyện” chính là việc cha ngoại tình, dan díu với bảo mẫu trong nhà.
Mẹ phát hiện , bảo mẫu đuổi .
Cha vì cứu vãn hôn nhân, chủ động giao bộ quyền quản lý tài chính và cổ phần công ty cho .
Mẹ tha thứ cho ông, nhưng từ đó trong nhà còn thuê bảo mẫu nữa.
Vốn tính đón Ngô Tú Na lên thành phố học, nhưng : hãy đợi thêm một thời gian.
Giờ bảo mẫu, , chăm sóc em gái, một hai việc, chẳng thể lo nổi cho cả hai đứa trẻ.
Ngô Tú Na thưa:
Cô cần ai chăm sóc, thể tự giặt quần áo, tự rửa bát, tự học...
Chỉ cầu ở bên cha .
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.