Cố Nghi lắc đầu: “Mang bộ quần áo hôm qua gói theo đây! Ta suối nước nóng!”
Đào Giáp mang gói đồ tới, chu đáo : “Vậy nô tì sẽ chuẩn cho Quý nhân một ít hoa quả, Quý nhân ngâm nước chán thì thể dùng một ít.”
Cố Nghi hưng phấn quần áo, gật đầu : “Ý , bảo phòng bếp đem thêm mấy cái bánh rán đến !”
Nếu xuất cung , chơi cho thì thật với bản !
Cô cởi chiếc váy mặc một chiếc áo yếm cải tiến và chiếc quần vải mỏng .
Đồ bơi hai mảnh.
Suy cho cùng đang là giữa ban ngày, cô trần trụi bơi lội mặt cả đống cung nhân như cũng .
Hồ suối nước nóng ở phía điện đang tỏa những làn khói trắng, lớn hơn cô tưởng tượng.
Tuy là hồ bơi đường bơi dài năm mươi mét nhưng cũng coi là một hồ bơi hình tròn đường kính mười mét.
Cố Nghi búi tóc thành một búi đỉnh đầu, cô cẩn thận cởi áo khoác và váy nhảy xuống hồ.
Ấm áp, thoải mái, sảng khoái!
Cố Nghi bơi một hồi, đó sấp mép hồ ăn nho.
Cô ngước Đào Giáp đang bên cạnh: “Hay là ngươi cũng xuống ngâm một lúc ?”
Đào Giáp lắc đầu như trống bỏi: “Nô tì sợ nước! Quý nhân tha cho nô tì ạ!”
Cố Nghi vùi đầu xuống hồ.
Cô tranh thủ tận hưởng hồ suối nước nóng khi hoàng đế và Triệu Uyển chấm mút . Đợi khi bọn họ chấm mút xong thì cô tới!
Giờ Tỵ ba khắc, Cao Quý công công cầm tấu chương gửi đến bằng đường ngựa bất kể ngày đêm, bước Hiên Vũ các.
Hoàng đế vẫn đang .
“Hoàng thượng hãy nghỉ ngơi ạ, khó khăn lắm mới đến Ô Sơn, hoàng thượng ngoài dạo? Phong cảnh núi mùa thu !” Cao công công khay gỗ mang từ cung đến giá sách, : “Nếu hoàng thượng ngoài, chi bằng gọi đến chơi cờ cho đỡ buồn chán?”
Tiêu Diễn đặt bút mực xuống, hỏi: “Cố Quý nhân hiện tại đang ở ?”
Cao Quý vui mừng, trả lời: “Sáng sớm nay Cố Quý nhân đến suối nước nóng điện, ngâm trong đó hơn một canh giờ , dường như thật sự thích!”
Tiêu Diễn cau mày: “Sáng sớm tắm suối nước nóng?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ai-khanh-nang-lua-tram-roi/chuong-47-ai-khanh-nang-lua-tram-roi.html.]
Cao Quý gật đầu, cũng cảm thấy kỳ quái, suy đoán : “Có lẽ tối hôm qua mệt quá nên sáng nay mới đó ạ.”
Tiêu Diễn “Ồ” một tiếng, giọng thái giám từ ngoài điện truyền đến: “Cung Tiệp dư cầu kiến.”
Tiêu Diễn ngước mắt lên, thấy Cung Tiệp dư dẫn theo cung nữ cầm theo hộp thức ăn đang ngoài điện.
Có siêng năng, trong khi khác cực kỳ lười biếng.
Tiêu Diễn: “Truyền.”
Cung Tiệp dư mỉm trong các, cúi : “Tham kiến bệ hạ. Thần đặc biệt làm một ít đồ ăn nhẹ dâng lên bệ hạ.”
Triệu Uyển ở phía cô cũng cúi đầu hành lễ.
Tiêu Diễn cảm thấy cung nữ quen quen, nhưng nhớ từng gặp ở .
Cao công công ở bên cạnh trí nhớ , liền nhận Triệu Uyển là cung nữ ở vườn đào hôm nọ!
Cung Tiệp dư, ý định của say là uống rượu.
Ông bước tới nhận lấy hộp thức ăn từ tay cung nữ, khỏi cô thêm nữa.
Cung Tiệp dư cầm chiếc khăn lụa, nhẹ nhàng : “Thần đầu tiên tới Ô Sơn, cũng thấy phong cảnh núi bao giờ, mong bệ hạ nể mặt cùng thần thưởng ngoạn phong cảnh.”
Mê Truyện Dịch
Tiêu Diễn thấy thời tiết bên ngoài cũng , liền gật đầu : “Cao Quý, gọi chuẩn kiệu. Đợi lát nữa Tiệp dư dạo mệt thì thể một lát.”
Cung Tiệp dư mặt lộ nụ , nhưng còn kịp tạ ơn liền Tiêu Diễn thêm: “Gọi thêm Cố Quý nhân nữa.”
Lúc Cao Quý công công sai cung nhân đến cung Tầm Tuyết điện để gọi Cố Quý nhân thì Cố Nghi đang chơi cờ năm quân với Đào Giáp.
Đào Giáp thắng cô hai ván.
Cố Nghi: “Ngươi chắc đây là đầu tiên chơi cờ đó?” Cảm thấy bản yếu quá! Chả giống Mary Sue chút nào! Tức ghê!
Đào Giáp hi hi : “Nô tì thật sự là đầu tiên chơi cờ năm quân gì đấy, cũng tại thể thắng Quý nhân! Lần nô tì dám nữa!”
Cố Nghi phất tay: “Ngươi cần nhường , chúng chơi tiếp ván nữa!” Cô ngẩng đầu thì thấy cách Đào Giáp cầm quân cờ trông vô cùng thành thạo, liền hỏi: “Trước đây ngươi từng chơi cờ ?”
Đào Giáp sửng sốt : “Trước đây khi theo chủ tử khác, nô tì từng thấy chủ tử chơi cờ.”
Cố Nghi “Ồ” một tiếng. Được thôi, ngươi là thiên tài!
lúc , cung nhân của Hiên Vũ các tiến điện, hành lễ : “Vấn an Quý nhân. Hoàng thượng mời Quý nhân và Tiệp dư thưởng ngoạn phong cảnh núi.”