Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn - Chương 702
Cập nhật lúc: 2024-08-06 10:51:58
Lượt xem: 226
Tiểu Bàn xem như đã xuất sư, Mã lão đại phu tuổi già, vô pháp lại đi theo Tiểu Bàn bôn ba, lưu tại Tây Bắc cùng người nhà an độ lúc tuổi già. Y quán và học đường thành Lan Châu để lại cho Mã gia chăm sóc, Tiểu Bàn chính mình cũng yên tâm.
Còn có một hỉ sự là Hà Uyển và Vinh Cửu.
Thôi Tuấn Thần quản mậu dịch tư Tây Bắc mấy năm, người già nhưng tâm không già, lại đem ánh mắt ngắm về phía hải mậu ngày càng phồn thịnh, không nghĩ lại quản mậu dịch tư Tây Bắc, Vinh Cửu tự nhiên phải nhận ca.
Vinh Cửu cọ tới cọ lui nhiều năm, mới đả động được Hà Uyển.
Hai người này có thể thành thân hay không hiện chưa xác định, dù sao hiện tại là ở bên nhau.
Trình Khanh vì các bằng hữu cao hứng.
Tình yêu đối với Trình Khanh tới nói là hàng xa xỉ, nàng không thể có được, các bằng hữu có được đương nhiên thực tốt.
Trên triều đình có nữ quan, các nữ quyến ở hậu trạch đều ngo ngoe rục rịch.
Ba tỷ tỷ của Trình Khanh, Trình Tuệ đi theo hôn phu Đổng Kính Thu đến Sơn Đông, chính mình làm ruộng thí nghiệm đào tạo giống tốt, làm phu nhân tri phủ bình dân nhất.
Trình Từ gả cho Tôn Hủ phủ Mậu Quốc Công là võ quan, hai phu thê đã sớm dọn ra phủ Quốc Công, sau khi sự tình Thục Vương thất bại, Tôn Hủ bị điều đi Vệ sở ở đất Thục, Trình Từ ngày thường tính tình ôn nhu, nhưng thời điểm mấu chốt nàng đồng dạng nói đi là đi, Tôn Hủ đi nơi nào nàng liền đến nơi đó.
Lúc này các nơi đều có trường học nữ tử, chỉ là không quá phát triển, Trình Từ nghĩ thầm chính mình không làm được gì khác, tốt xấu cũng là tỷ tỷ Trình Khanh, lại có phủ Mậu Quốc Công chống lưng, dứt khoát cũng quản lý trường học.
Tên tuổi Trình gia vẫn là thực tốt, nữ nhi Trình thị không làm thiếp, gia đình bình thường sợ nữ nhi bị dạy sai, Trình Từ đỉnh thân phận nữ nhi Trình thị, bá tánh đất Thục đối với nàng liền có vài phần tín nhiệm, nguyện ý đưa tiểu cô nương trong nhà cho nàng dạy.
Bản thân Trình Từ học vấn không đủ, một bên dạy một bên học, càng quan trọng là nàng viết thư trở lại Nam Nghi, muốn từ thư viện Nam Nghi mượn hai phu tử, nhà mẹ đẻ cũng cho nàng căng mặt mũi.
Tên tuổi thư viện Nam Nghi thực sự quá vang dội, học đường này đừng nói các nữ quyến, ngay cả các nam tử đất Thục cũng muốn tiến vào, cứ như vậy, Trình Từ chậm rãi dựng lên học đường nữ tử của chính mình.
So với Trình Từ dọn ra khỏi phủ Quốc Công, tới đất Thục mới có thể đương gia làm chủ, tam tỷ Trình Mẫn của Trình Khanh lại lanh lẹ hơn nhiều.
Trình Mẫn gả cho Thôi Ngạn, trên dưới Thôi gia đều hợp tính Trình Mẫn.
Ban đầu Thôi lão gia còn quản sinh ý hương lộ của Trình Khanh, sau này Thôi lão gia đi Tây Bắc làm quan, sinh ý này cũng liền ném xuống.
Thôi Ngạn có thể quản, nhưng đồng dạng cũng không thích hợp.
Trình Khanh hiện tại tưởng đều là chuyện lớn quốc gia, đã sớm không để bụng chút sinh ý nhỏ này, Trình Mẫn liền hỏi mẹ ruột Liễu thị nàng có thể quản hay không, Liễu thị làm sao phản đối. Tân Khải năm tám, Trình Mẫn bán hương lộ tới hải ngoại, các quý tộc Europa đều không tắm rửa, mùi cơ thể nặng, thực cần hương lộ tới che đậy mùi cơ thể, hơn nữa người Europa còn thực thích tơ lụa và đồ sứ phương đông.
Trình Khanh nói quá đúng, tất cả mọi người thực không cần ở Đại Ngụy tranh tới tranh đi, thế giới bên ngoài quá lớn!
Về phần bí mật giới tính của Trình Khanh.
Đối với người ngoài vẫn là bí mật, đối với người thân đã sớm không phải.
Đây cũng là lý do ba tỷ tỷ Trình Khanh nỗ lực làm ra một phen sự nghiệp.
Cạnh cửa Trình gia, là dựa vào Trình Khanh khởi động.
Buồn cười các nàng trước kia còn cảm thấy nam đinh gánh vác gia nghiệp là theo lý thường, cả nhà đều đè gánh nặng ở trên người Trình Khanh, nhưng Trình Khanh cũng không phải nam đinh!
Các nàng đã bỏ lỡ quá nhiều, hiện tại không phải đang đền bù Trình Khanh, đều là nữ nhi Trình gia, Trình Khanh có thể làm được, các nàng cũng không thể quá kém.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ai-bao-nu-nhi-khong-lam-nen-viec-lon/chuong-702.html.]
Trình Khanh là ở Tân Khải năm mười ba lên làm thủ phụ, năm này nàng 31 tuổi.
Một năm này, Mạnh Hoài Cẩn từ trong các con cháu nuôi trong hoàng cung, lựa chọn ra trưởng tử của Hoài Vương và Mai Kiêm Gia làm quá kế, đứa nhỏ này từ nhỏ tiếp thu danh sư dạy dỗ, ông ngoại là thủ phụ tiền nhiệm, dưỡng phụ là Mạnh Hoài Cẩn, lão sư là Trình Khanh.
Hoài Vương yêu thích sinh hoạt phú quý nhàn nhã, đứa nhỏ này lại là tính tình thích nhọc lòng, có thể từ trong các con cháu tông thất trổ hết tài năng, là bởi vì hắn thông minh và phẩm hạnh đã được Mạnh Hoài Cẩn và Trình Khanh khẳng định.
Hoài Vương là quá kế cho Dục Chương thái tử, Mạnh Hoài Cẩn lại lựa chọn nhi tử của Hoài Vương làm quá kế, vòng đi vòng lại, ngôi vị hoàng đế Tiêu gia lại truyền thừa về tới một mạch của Dục Chương thái tử, đây giống như là vận mệnh chú định, tiên đế Tiêu Dục Trọng tính kế đủ thứ, kết quả vẫn là tiện nghi người khác.
Kỳ thật người được chọn quá kế, trong lòng Mạnh Hoài Cẩn đã sớm có định luận, chỉ là khi Thái Hậu còn sống, chuyện này vẫn luôn không có công khai ra ngoài. Thái Hậu vẫn luôn không từ bỏ làm Mạnh Hoài Cẩn lập hậu sinh con, muốn huyết mạch Cố gia kế thừa giang sơn, Mạnh Hoài Cẩn không có thoái nhượng, lại cũng không có tiếp tục cắm d.a.o vào trong lòng Thái Hậu.
Tân Khải mùa xuân năm thứ mười ba, Thái Hậu bệnh nặng, không thể qua được.
Thái Hậu hoăng thệ, Hiền thái phi không uống không ăn, đi theo Thái Hậu.
Thái Hậu trước khi c.h.ế.t nói chính mình không muốn cùng lăng với tiên đế, Mạnh Hoài Cẩn liền hạ táng Thái Hậu ở nơi khác, lại phụ táng quan cữu của Hiền thái phi ở một bên.
Thái Hậu trước khi c.h.ế.t gặp Trình Khanh, về phần nói gì đó cùng Trình Khanh, Trình Khanh không chịu nói cho Mạnh Hoài Cẩn.
Tháng 9, trưởng tử của Hoài Vương chính thức quá kế, tháng 10, đứa nhỏ này được lập làm Thái Tử.
Đại Ngụy có trữ quân, nền tảng lập quốc càng ổn định.
Tân Khải năm thứ mười bốn, Mạnh Hoài Cẩn lần đầu công khai tuyên bố nữ tử có tư cách khoa khảo.
Có ngự sử xúc động phẫn nộ phản đối, gần như một đầu đ.â.m c.h.ế.t ở trước Kim Loan Điện, Mạnh Hoài Cẩn lười phí miệng lưỡi cùng ngự sử thấy không rõ tình thế, chỉ biết dùng tánh mạng tới áp chế, không hỏi ý kiến quần thần, chỉ hỏi Thái Tử nghĩ như thế nào.
Thái Tử năm nay đã mười ba tuổi, là một tiểu lang nhẹ nhàng, có phong nghi trữ quân, càng có đầu óc thanh tỉnh.
Thái Tử cũng không hoảng loạn, liếc mắt nhìn Trình Khanh một cái, mới cất cao giọng nói:
"Hồi bẩm phụ hoàng, nhi thần không phản đối nữ tử khoa khảo, nhưng nhi thần không tán đồng hạ thấp độ khó khăn đề thi cho nữ tử, hiện giờ nam tử dự thi như thế nào, nữ tử cũng nên có tiêu chuẩn tương tự, đã cho phép nữ tử tham khảo, vậy không cần đơn độc mở ân khoa, nam nữ đều cùng tham khảo một lần đi!"
Khảo bài thi giống nhau, ai trúng ai rớt, toàn dựa vào học thức nói chuyện.
Dù sao bài thi cũng che tên, ở trước khi yết bảng sẽ không biết là nam hay nữ, tuyển nhân tài như vậy là công bằng nhất.
Thế này quả thực là vớ vẩn!
Xưa nay nào có nữ tử khảo thí, quả thực là vũ nhục nơi thánh hiền.
Thái Tử hỏi lại đại thần nghi ngờ, trên sách nào của thánh hiền có quy định nữ tử không được khoa khảo?
Trình Khanh không nhịn được cười lên tiếng.
Trường hợp nghiêm túc như vậy, Trình thủ phụ lại có thể không nghiêm cẩn.
Có ngự sử liền lấy việc này nghi ngờ Trình Khanh, Trình Khanh cười lạnh:
"Bản quan mười ba tuổi đã nhập thư viện cầu học, 17 tuổi Lục Nguyên Cập Đệ, cho tới bây giờ không sợ bất luận loại khảo thí nào, chư vị chẳng nhẽ không tin tưởng, cảm thấy tiểu bối nhà mình sẽ bị các nữ tử tham khảo so đi xuống? Hay là sợ nữ tử nhập sĩ, nắm giữ con đường tấn chức của các vị? Bản quan không sợ."
Ngài đương nhiên không sợ!
Ngài là Trạng Nguyên Lục Nguyên Cập Đệ thứ nhất, hiện giờ lại là thủ phụ, nữ tử dù lợi hại cũng không nắm giữ được vị trí của ngài.