Ai Bảo Nữ Nhi Không Làm Nên Việc Lớn - Chương 590
Cập nhật lúc: 2024-08-05 15:13:22
Lượt xem: 236
"Hoàng huynh ——"
Phúc Trinh có hơi chút hoảng.
Phúc Trinh có thể cùng hoàng đế phân tích lợi và hại, nhưng nàng không tin tưởng có thể thuyết phục được một kẻ điên —— nhiều năm huynh muội, Phúc Trinh hiểu biết hoàng đế, hoàng đế trời sinh đa nghi, lại cố chấp, quyết định đã nhận chuẩn sẽ không bởi vì người khác khuyên lại mà sửa đổi.
Phúc Trinh chỉ có thể cùng hoàng đế đánh bài thân tình.
"Hoàng huynh, huynh muốn để Mạnh Hoài Cẩn làm Thái Tử sao?"
Hoàng đế không nói chuyện, Lưu nội giám nhẹ giọng nhắc nhở: "Trưởng công chúa, đại điện hạ đã khôi phục quốc họ."
Phúc Trinh hung hăng trừng mắt nhìn Lưu nội giám một cái, Lưu nội giám thực ủy khuất, Hoàng Thượng là chủ thiên hạ, đã làm hoàng trưởng tử trở về vị trí cũ, khôi phục dòng họ hoàng gia, những người này còn đối nghịch cùng Hoàng Thượng, làm Hoàng Thượng không thoải mái, một chút đều không suy xét vì thân thể Hoàng Thượng, tính gì là trung quân, chỉ là vì lợi ích của chính mình.
Hoàng đế gật đầu, "Đúng vậy, Hoài Cẩn đã khôi phục họ, Phúc Trinh ngươi về sau nói chuyện chú ý chút."
Về phần có phải muốn lập làm Thái Tử hay không, hoàng đế không trả lời.
Đây đối với Phúc Trinh tới nói chính là một loại trả lời…… Phúc Trinh cảm giác được từng đợt choáng váng, nói thật, dù hoàng đế lập tức hạ chỉ lập Ngũ hoàng tử làm Thái Tử, Phúc Trinh cũng không có tuyệt vọng như vậy.
Cố tình lại là Mạnh Hoài Cẩn!
Trước không nói Mạnh Hoài Cẩn có phải hoàng tử chân chính hay không, dù cho Mạnh Hoài Cẩn là, có thể kế vị sao?
Phúc Trinh tưởng tượng đến cái tên "Trình Dung" này liền như nghẹn ở trong cổ họng, Mạnh Hoài Cẩn làm Thái Tử, làm tân quân, tuyệt sẽ không bỏ qua cho Nhu Gia!
"Hoàng huynh, huynh không cho thần muội lưu một đường sống, thần muội không bằng hiện tại liền đi theo mẫu hậu, ít nhất còn giữ được thể diện và tôn vinh lúc sinh thời."
Lời Phúc Trinh nói cũng làm cho hoàng đế xúc động.
Hoàng đế đã già, Phúc Trinh cũng không còn trẻ, rốt cuộc cũng là huynh muội cùng một mẫu thân đẻ ra, Nhu Gia cũng là cháu ngoại gái hoàng đế yêu thương nhiều năm.
Vì giang sơn xã tắc có người kế tục, hoàng đế thậm chí cùng Hoàng Hậu xé rách mặt, nếu Phúc Trinh nói không thể lập Mạnh Hoài Cẩn làm Thái Tử, hoàng đế sẽ cảm thấy muội muội này phạm thượng, đi quá giới hạn.
Phúc Trinh hỏi bản thân sống sót như thế nào , hoàng đế đảo có vài phần mềm lòng.
Hiện tại cũng không có gì để giấu giếm, hoàng đế nói ra tính toán của chính mình: "Trẫm sẽ hạ chỉ bảo Vân Phỉ đi đất phong, ngươi đi cùng Vân Phỉ, thực ấp của Trưởng công chúa không thay đổi, Sơn Đông giàu có và đông đúc, trẫm sẽ lưu lại di chiếu, đảm bảo quãng đời còn lại của ngươi và Nhu Gia vô ưu."
Bảo Tiêu Vân Phỉ đi đất phong!
Hóa ra khi hoàng đế phong tam hoàng tử Tiêu Vân Phỉ làm Lỗ Vương, đã có an bài.
Phúc Trinh buồn bã cười, "Hoàng huynh, thần muội không muốn làm đại Trưởng công chúa, thần muội chỉ nghĩ long thể của hoàng huynh khoẻ mạnh, nếu hoàng thượng có thể thuyết phục tông thất và triều thần tiếp thu thân thế của Hoài Cẩn, thần muội cũng sẽ nhận đứa cháu trai này."
Phúc Trinh sẽ dễ dàng tiếp thu sự thật này như vậy, không phá rối sau lưng?
Nói thật, bản thân hoàng đế cũng không quá tin.
Đi theo con rể Tiêu Vân Phỉ đến đất phong làm đại Trưởng công chúa, tuy thân phận tôn quý vẫn còn, lại rời xa trung tâm quyền lực, Phúc Trinh sẽ không thống khoái tiếp thu như vậy.
Nhưng mà hoàng đế kêu Phúc Trinh tiến cung, chính là một loại cảnh cáo, cũng là một vị đế vương thương tiếc muội muội.
Phúc Trinh có thể tiếp thu ý tốt của hoàng đế, hoàng đế sẽ giữ được nửa đời sau của Phúc Trinh vinh hoa phú quý, nếu Phúc Trinh bằng mặt không bằng lòng…… hoàng đế chỉ có thể giữ được tánh mạng của Phúc Trinh, vinh hoa phú quý không thể cưỡng cầu!
Sau khi Phúc Trinh rời ngự tiền, cũng không có lập tức li cung, nàng vốn định đi gặp Hoàng Hậu, Khôn Ninh Cung không vào được, liền đi gặp Hiền tần.
"Không biết Hiền tần nương nương đã nói gì đó, chọc giận Trưởng công chúa, Trưởng công chúa tức giận mắng Hiền tần nương nương, còn, còn……"
Lưu nội giám chần chờ một chút, "Còn tát tai Hiền tần nương nương."
Hoàng đế vừa nghe liền nhíu mày.
Phúc Trinh thật là quá ương ngạnh.
Hiền tần ở trong cung dù sao cũng là tần phi có địa vị cao nhất trong chín tần, còn là mẫu phi của Lỗ Vương Tiêu Vân Phỉ, dù cho có nói sai, cũng không tới phiên Phúc Trinh tát tai!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/ai-bao-nu-nhi-khong-lam-nen-viec-lon/chuong-590.html.]
Trước kia không phong Hiền tần, hoàng đế có suy tính của chính mình.
Hiện tại thân thế của Hoài Cẩn đã công bố, hoàng đế không còn băn khoăn, Phúc Trinh chân trước mới ra cung, hoàng đế sau lưng tấn phong Hiền tần làm Hiền phi nương nương.
Một cái tát của Trưởng công chúa ra một Hiền phi nương nương, chờ khi nàng nhận được tin tức, không biết nội tâm sẽ cảm thụ như thế nào.
Ra cung, Phúc Trinh liền đi thẳng đến Lỗ Vương phủ.
Lỗ Vương Tiêu Vân Phỉ ở trong phủ chờ tin tức, Phúc Trinh vừa đến Lỗ Vương phủ, nội giám truyền chỉ trong cung cũng tới, hoàng đế cho Lỗ Vương 10 ngày, làm Lỗ Vương khởi hành đi đất phong!
Đi đất phong……
Hóa ra phụ hoàng cũng không phải tưởng lập chính mình làm Thái Tử, mà là phải dùng phong hào "Lỗ Vương" đuổi chính mình đi!
Bởi vì hiện tại, chỉ có chính mình mới có thể uy h.i.ế.p đến "Hoàng trưởng tử" Mạnh Hoài Cẩn bỗng nhiên toát ra tới kia.
Tiêu Vân Phỉ tựa khóc tựa cười, nội giám truyền chỉ cao giọng nói:
"Vương gia, ngài muốn kháng chỉ không tuân sao?"
Tiêu Vân Phỉ cắn chặt răng hàm sau, biểu tình dữ tợn tiếp nhận thánh chỉ: "Bổn vương không dám!"
Nội giám truyền chỉ thở phào nhẹ nhõm.
Bên ngoài Lỗ Vương phủ, có mấy trăm quân sĩ đang lẳng lặng chờ mệnh, nếu Lỗ Vương kháng chỉ không tuân, nội giám truyền chỉ còn mang theo một thánh chỉ khác, nếu thật phải chấp hành một thánh chỉ khác, trường hợp liền sẽ rất khó coi.
Ai, trước đó trong kinh còn nói Lỗ Vương sắp được làm Thái Tử, đảo mắt thay đổi bất ngờ, hoàng đế nhận hoàng trưởng tử trở về, các hoàng tử khác liền trở nên không đáng giá tiền, ngoại trừ hạn Lỗ Vương trong vòng 10 ngày đi đất phong, còn đều phong vương cho nhị hoàng tử và Ngũ hoàng tử.
Nhị hoàng tử được phong Tương Vương, Ngũ hoàng tử là Thục Vương, hai vị Vương gia này tạm thời không cần đi đất phong, có thể lưu tại kinh thành!
Nội giám truyền chỉ chúc mừng Hiền tần tấn phi, lại hướng Tiêu Vân Phỉ lộ ra sự tình Tương Vương và Thục Vương, Tiêu Vân Phỉ ở trong phẫn nộ lại có một tia an ủi quỷ dị.
—— làm hắn đi đất phong, là bởi vì hắn có năng lực nhất, vì uy h.i.ế.p đến người thừa kế phụ hoàng hướng vào!
Rất nhanh, tia an ủi này lại thay đổi thành phẫn nộ lớn hơn nữa.
Nếu phụ hoàng cũng thừa nhận năng lực của hắn, vì sao không chọn hắn làm Thái Tử?
Mạnh Hoài Cẩn nhận tổ quy tông, tông thất nghi ngờ, triều thần không tán thành, vì giang sơn xã tắc Đại Ngụy chôn xuống tai hoạ ngầm bao lớn!
Nội giám truyền chỉ rời đi, Tiêu Vân Phỉ đứng tại chỗ, nửa ngày không nói gì.
"Ngươi cứ nhận mệnh như thế?"
Trưởng công chúa tát tai Hiền tần, Hoàng Thượng lập tức tấn phong Hiền tần thành Hiền phi, tấn chức giống như trò đùa, Trưởng công chúa tức giận cười.
Đây là hoàng huynh đang cảnh cáo chính mình!
Trưởng công chúa không rảnh lo chua xót, thấy Tiêu Vân Phỉ thất hồn lạc phách, hận không thể cũng tát cho Tiêu Vân Phỉ một cái để đánh tỉnh hắn.
Tiêu Vân Phỉ đương nhiên không chịu nhận mệnh như vậy.
"…… Phụ hoàng cho con 10 ngày chuẩn bị, con cần chuẩn bị cho tốt, thỉnh nhạc mẫu hỗ trợ con!"
Trưởng công chúa gật đầu, "Tốt lắm, đây mới là con rể ngoan của bổn cung!"
Mạnh Hoài Cẩn không ở trong hoàng cung.
Vị "Hoàng trưởng tử" này vẫn cứ ở tại nhà cũ, ám sát Mạnh Hoài Cẩn khẳng định dễ dàng hơn so với tạo phản.
Hoàng đế khẳng định sẽ phái người bảo hộ Mạnh Hoài Cẩn, muốn ám sát thành công, mặc kệ là Trưởng công chúa hay là Tiêu Vân Phỉ, lúc này đều không nên lại cất giấu, một kích không trúng mọi người đều phải xong đời, lúc này không đào của cải, chẳng lẽ muốn đi Sơn Đông tái khởi sao?
Trưởng công chúa tuy rằng luôn luôn biết con rể Tiêu Vân Phỉ không đơn giản, nhưng khi chân chính biết Tiêu Vân Phỉ có bao nhiêu nhân thủ, Trưởng công chúa cũng thầm giật mình.
Trưởng công chúa giấu đi kinh hãi, nghĩ nghĩ, giao một lệnh bài cho Tiêu Vân Phỉ, nói đều giao nhân thủ phủ Trưởng công chúa cho Tiêu Vân Phỉ, để Tiêu Vân Phỉ thống nhất điều động.
Tiêu Vân Phỉ cầm lệnh bài tất nhiên là vạn phần cảm kích, biểu lộ chân tình, hướng Trưởng công chúa bảo đảm tất không cô phụ Nhu Gia.