Ác Nữ Xuyên Sách Giả Ngoan, Các Ngươi Đừng Có Yêu Ta Quá - Chương 219: Bảo bối, ta khao khát...

Cập nhật lúc: 2025-09-10 05:03:15
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy sắc mặt tức thì trở nên trắng bệch như tờ giấy, còn chút huyết sắc.

Chu Tinh Tinh thể run rẩy, môi mấp máy, gì đó nhưng nỗi sợ hãi chặn lấy cổ họng, dám thêm lời nào.

Trước đây nàng Lâm Uyển Thanh , Thái tử điện hạ Khương Sơ Tĩnh mê hoặc, nàng còn tin, nhưng giờ phút nàng thực sự tin .

Lâm Uyển Thanh liếc thấy thiếu nữ bên cửa sổ, trong ánh mắt lóe lên một tia nhục nhã và cam lòng tột độ.

Mỗi đối diện với Khương Sơ Tĩnh , mỗi đối diện với nàng, nàng đều động và uất ức như , nhưng cách nào.

Nàng cắn chặt môi , hầu như cắn bật m.á.u đôi môi tái nhợt, mới miễn cưỡng nặn vài chữ: "...Uyển Nhi, tạ ơn Điện hạ rộng lượng."

Tiêu Càn lạnh lùng quét mắt , ánh mắt như lưỡi d.a.o sắc bén, lời càng thêm chút nể nang.

"Còn an tiểu thư quan của các ngươi ? Kể từ nay về , hãy tự giữ lấy miệng ."

"Nếu , đừng trách sẽ gì đó với phụ các ngươi."

Đây là lời cảnh cáo hề che giấu.

Giọng lạnh lẽo mà uy nghiêm, vang vọng trong gian trống rỗng của lầu hai tửu lầu. Như một nhát búa tạ, giáng xuống trái tim mấy .

Chu Tinh Tinh lời , hình run lên bần bật như tràng sàng, sợ phụ vì nàng mà chịu liên lụy.

Trên mặt vẫn còn vương nước mắt, giọng run rẩy : "...Tạ ơn Điện hạ rộng lượng, từ nay về thần nữ nhất định sẽ thận trọng lời , cẩn thận hành vi, tuyệt đối dám mạo phạm Khương nhị tiểu thư nữa."

Khi bóng dáng Lâm Uyển Thanh và các nàng biến mất khúc quanh cầu thang, lầu hai chỉ còn Tiêu Càn, Khương Sơ Tĩnh và Trầm Chu.

Ánh mắt Tiêu Càn tức thì như chim ưng sắc bén, b.ắ.n thẳng về phía Trầm Chu, kẻ thừa thãi ngoài và Yểu Yểu .

Khi rõ dung mạo Trầm Chu, gương mặt tuấn mỹ kiêu ngạo của Tiêu Càn khỏi lạnh vài phần, trong mắt tràn đầy sự dò xét và bất mãn.

Hộ vệ từ tới mà dáng vẻ mị hoặc thế ?

Bảo vệ Yểu Yểu mà cần luyện n.g.ự.c to đến ?

Thảo nào ở cùng Yểu Yểu khiến khác hiểu lầm nàng.

Tiêu Càn xuống Trầm Chu, nhíu mày lệnh: "Ngươi, ngoài."

Trầm Chu , hình bất động.

Biểu cảm mặt hề lấy một chút biến đổi.

Hắn trong lòng rõ ràng mắt là Nam quốc Thái tử, nhưng chỉ lời tiểu thư.

Dù cho đối phương là Thái tử, thậm chí là Hoàng đế, đối với cũng khác biệt.

Hắn vốn dĩ là sống còn bao lâu, chỉ bầu bạn bảo vệ tiểu thư. Ngoài , còn gì kiêng kỵ.

Từ khi Tiêu Càn , Khương Sơ Tĩnh vẫn luôn một bên. Giờ phút , nàng ngẩng mắt Trầm Chu, hỏi: "A Chu ăn no ?"

Trầm Chu gật đầu.

Khương Sơ Tĩnh ánh mắt khẽ chuyển động, tiếp lời: "Vậy ngươi xuống chờ , cần lo lắng."

Trầm Chu Tiêu Càn một cái, hít sâu một , khẽ : "...Dạ."

Nói xong, xoay về phía cầu thang.

Sau khi Trầm Chu cũng rời , cả lầu hai tức thì trở nên yên tĩnh.

Khương Sơ Tĩnh lúc mới đưa mắt Tiêu Càn, khẽ hỏi: "Điện hạ tới đây?"

Tiêu Càn do Khương Sơ Tĩnh trực tiếp gọi đến.

Nàng chỉ , Tiêu Càn theo sắp xếp của Nam Huyên Đế, mấy buổi chiều nay ở Thanh Phong Thư Viện trong kinh thành, theo danh sư đại nho Lâm Tu Viễn cầu học.

Trước đó, nàng sai tiểu tư của Duyệt Hương Lâu đưa một tờ giấy đến Thanh Phong Thư Viện, đó là nhờ thư đồng chuyển lời cho Tiêu Càn, rằng lúc nàng đang cùng hộ vệ dùng bữa tối tại Duyệt Hương Lâu, khi dùng bữa tối, nàng đến thư viện gặp một .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ac-nu-xuyen-sach-gia-ngoan-cac-nguoi-dung-co-yeu-ta-qua/chuong-219-bao-boi-ta-khao-khat.html.]

Thanh Phong Thư Viện cách Duyệt Hương Lâu, tính là xa.

Dựa sự hiểu của nàng về Tiêu Càn, nàng lúc ở Duyệt Hương Lâu, còn đề nghị gặp , Tiêu Càn hẳn sẽ chờ nàng dùng bữa xong mới đến thư viện, mà sẽ trực tiếp đích đến Duyệt Hương Lâu tìm nàng.

Mắt thấy cả lầu hai còn ngoài, bốn phía yên tĩnh đến mức chỉ còn tiếng thở của đối phương.

Nỗi nhớ nhung đè nén từ lâu trong lòng Tiêu Càn lập tức vỡ òa.

Hắn kìm xung động trong lòng, bước vài bước tới, trong giọng mang theo một tia run rẩy nhỏ bé, gọi: "...Yểu Yểu."

Động tác nhẹ nhàng như đối đãi với bảo vật dễ vỡ, thăm dò vươn hai tay, ôm thiếu nữ bên cửa sổ lòng.

Khi luồng hương thanh nhã từ tóc thiếu nữ quấn lấy cánh mũi, ngọc mềm hương ấm ôm trong tay, Tiêu Càn chỉ cảm thấy một cảm giác thỏa mãn khó tả từ đáy lòng trào dâng, hầu như kìm mà khe khẽ thở dài.

Cuối cùng, cũng thể ôm ngày đêm mong nhớ.

Những ngày tháng gặp mặt , nỗi nhớ nhung như cỏ dại điên cuồng lan tràn trong lòng . Chỉ cần chút thời gian rảnh rỗi, dù ban ngày ban đêm, đều nhớ nàng.

Tiêu Càn khẽ cúi đầu, ngón tay thon dài nhẹ nhàng nâng niu gương mặt tinh xảo thanh lệ của thiếu nữ, trong mắt tràn đầy sự xót xa và quyến luyến: "Nàng gặp Lâm Uyển Thanh và các nàng?"

"May mà đợi nàng đến tìm , mà đến tìm nàng , vặn bắt gặp."

Giờ phút , Tiêu Càn đối với lời của thiếu nữ ngày đó, một cảm nhận sâu sắc hơn.

Ngày đó Yểu Yểu , càng cho Lâm Uyển Thanh trong lòng nàng, nàng sẽ càng đắc tội với Thái tử phi tương lai, bước trong giới quý nữ kinh thành sẽ càng thêm gian nan.

Hôm nay, cũng coi như lĩnh hội. Nếu đến kịp thời, còn Yểu Yểu ở nơi thấy, chịu khác cố tình gây khó dễ, ức h.i.ế.p như .

Tất cả đều là của .

Nếu , Yểu Yểu chịu nhắm như .

đến bước , những kẻ rõ, rốt cuộc yêu Yểu Yểu đến mức nào. Kẻ nào ức h.i.ế.p nàng, chính là chết.

Thần sắc Khương Sơ Tĩnh bình tĩnh, ngữ khí cũng nhàn nhạt: "Hôm nay chỉ đưa A Chu đến ăn chút đồ ngon, ngờ Lâm tiểu thư và các nàng cũng ở đây dùng bữa."

A Chu.

Tiêu Càn hai chữ , lòng dâng lên một trận ghen tị.

Ngay thấy, Yểu Yểu mặt , thiết gọi tên hộ vệ , còn quan tâm ăn no .

"Hộ vệ , thể đổi một khác ?"

Tiêu Càn nhíu chặt mày, môi mỏng mím thành một đường thẳng.

Cúi đầu, thăm dò : "Ta sắp xếp cho nàng vài hộ vệ thủ nhanh nhẹn trong cung, ở bên cạnh bảo vệ nàng ?"

Trong cung, hộ vệ thủ nhưng tướng mạo xí thì nhiều vô kể.

Rất phù hợp yêu cầu của .

Tiêu Càn : "Nếu tình huống như hôm nay, nàng cứ để bọn họ tay. Cho dù là thiên kim của gia đình Thị lang, cũng ."

Khương Sơ Tĩnh ngẩng mắt lên, chỉ một câu: "Điện hạ quản thúc cuộc sống của ?"

Tiêu Càn hít sâu một , lập tức theo phản xạ điều kiện phủ nhận: "Không ! Ta chỉ là..."

Không nhịn mà vòng tay , ôm chặt hơn chút.

Trong ngữ khí mang theo một tia ủy khuất.

"...Thậm chí còn thể như hộ vệ , ngày ngày ở bên cạnh nàng. Trước đây nàng còn tự tay đút đồ ăn cho , mà nàng từng đút cho ."

Vừa , yết hầu khẽ động, thở mang theo vài phần nóng bỏng.

Vùi đầu hõm cổ thiếu nữ, đôi môi lạnh lướt làn da cổ nàng, giọng khản đặc: "Bảo bối... hôm nay ? Ta, thật sự khao khát..."

Loading...