Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 150

Cập nhật lúc: 2025-11-08 15:36:14
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngươi gì thì là thế đó

 

Giang Tiểu Ngư nấu cơm xong, tới gọi bọn họ dùng bữa.

 

Nghe thấy tiếng bước chân và tiếng Hắc Phượng đang canh gác bên ngoài hành lễ, cuộc trò chuyện của hai liền chợt dừng .

 

“Ngư nhi.” Quân Bắc Dạ đón nàng.

 

Giang Tiểu Ngư chút để tâm, nam nhân cứ lời, gọi như thật dễ khiến hiểu lầm, Hoàng thúc của vẫn còn trong phòng đó.

 

“Ưm, cơm canh đều nấu xong cả , Hoàng thúc của thể ăn hải sản. Ta một vài món ăn nhà, dặn dò đừng dùng là .” Giang Tiểu Ngư đưa hộp thức ăn cho .

 

“Cùng dùng bữa.”

 

Quân Bắc Dạ kéo nàng cùng , “Hoàng thúc ngoài.”

 

Giang Tiểu Ngư bước , thấy liền hành lễ với Quân Lẫm Hiên.

 

“Ngồi .”

 

Khí chất của nam nhân vẫn thật mạnh mẽ.

 

Ba xuống dùng cơm, hai nam nhân đều dáng vẻ thanh nhã, tao nhã khi ăn.

 

Quân Lẫm Hiên ăn một miếng thấy hương vị tồi.

 

Bao nhiêu năm qua, đây là đầu tiên y ăn những món ăn hợp khẩu vị như .

 

“Giang nương tử tinh thông y thuật, tài nấu nướng cũng chẳng tồi.”

 

“Sống ở một thôn chài nhỏ bé như thế , quả là chút đáng tiếc.”

 

Giang Tiểu Ngư : “Ta hề thấy đáng tiếc chút nào! Biển cả nuôi dưỡng , tin sớm muộn gì cũng một ngày, nơi đây sẽ phồn hoa hơn cả Kinh thành.”

 

Sẽ phồn hoa hơn cả Kinh thành?

 

Nàng e là từng tới Kinh thành để mở mang tầm mắt.

 

Những căn nhà ở Kinh thành còn cao hơn cả ở Đông Hải huyện, còn đường lát gạch xanh, trong khi đường ở Đông Hải huyện vẫn là đường đất vàng.

 

Chẳng những gập ghềnh lởm chởm.

Hạt Dẻ Nhỏ

 

Khắp nơi còn là đá tảng.

 

“Giang nương tử tới Kinh thành ?”

 

Giang Tiểu Ngư đáp: “Sẽ . hiện giờ thời gian, đợi bọn trẻ lớn thêm chút nữa, sẽ đưa chúng tới Kinh thành mở mang tầm mắt.”

 

Quân Lẫm Hiên vô cùng hài lòng, “Ưm, là nên ngoài mở mang tầm mắt.”

 

“Hai đứa trẻ của nàng đáng yêu thông minh, bổn vương vô cùng yêu thích.”

 

Giang Tiểu Ngư ngạc nhiên, “Hoàng thúc gặp bọn trẻ nhà ?”

 

“Ưm.”

 

Tiểu Bảo ở nhà họ Giang, do Giang phụ trông nom.

 

Thạch Đầu học .

 

Giang Tiểu Ngư định về thăm bọn trẻ.

 

“Ta sai đón chúng đến phủ . Hoàng thúc ở đây một buồn tẻ, Tiểu Bảo thích Hoàng thúc, nên để nó bầu bạn cùng .” Quân Bắc Dạ .

 

Giang Tiểu Ngư thoáng chốc nghi ngờ, nam nhân mưu đồ từ sớm .

 

“Ưm, mấy ngày nữa biển.”

 

Quân Lẫm Hiên : “Nàng cứ ở chỗ của Dạ nhi, nó sẽ trả tiền khám bệnh cho nàng.”

 

“Sao còn biển? Ra biển nguy hiểm lắm, lỡ xảy chuyện gì, bọn trẻ sẽ đau lòng.”

 

Quả hổ là thúc cháu.

 

Nói chuyện đều giống như đúc.

 

Giang Tiểu Ngư : “Hoàng thúc, biển chứ. Để chữa trị cho , sẽ nhận một phân tiền công nào.”

 

“Vì chứ?” Quân Lẫm Hiên ngạc nhiên, sang cháu trai, trong lòng nghĩ chẳng lẽ nàng ?

 

“Bởi vì là Chiến thần của Đại Ngụy, là bảo vệ muôn dân.”

 

“Trong lòng , hùng hộ quốc.”

 

Quân Lẫm Hiên nhất thời tâm trạng , khen ngợi nhiều y quen , sẽ để trong lòng, nhưng lời khen của nàng, y cảm thấy thật lòng thật .

 

“Haha, đó đều là chuyện của quá khứ .”

 

“Đó cũng là chiến công của , là niềm vinh quang trong lòng dân Đại Ngụy.”

 

Quân Lẫm Hiên : “Rời nhiều năm như , bổn vương đều quên mất cảm giác từng tung hoành ngang dọc chiến trường .”

 

“Đợi khỏi bệnh, vẫn thể trở mà.” Giang Tiểu Ngư thật sự lo lắng, y sẽ gánh tội , gặp tai họa sát , chỉ riêng điểm thôi nàng cũng nhanh chóng chữa lành đôi chân cho y. Khiến y hồi phục về thời kỳ đỉnh cao.

 

Trò chuyện một lát, Quân Lẫm Hiên cần nghỉ ngơi.

 

Bọn trẻ cũng về.

 

Giang Tiểu Ngư bầu bạn cùng bọn trẻ, buổi tối vẫn đưa chúng về nhà họ Giang.

 

“Ngư nhi…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-150.html.]

 

Quân Bắc Dạ nỡ để bọn họ rời .

 

“Quân đại nhân!” Giang Tiểu Ngư bảo bọn trẻ đợi một lát, kéo sang một bên, “Chàng đừng gọi như , bọn trẻ thấy sẽ hiểu lầm mất.”

 

Huống hồ còn mang theo giọng dịu dàng, và ánh mắt chứa chan tình ý.

 

Tim Giang Tiểu Ngư chút chịu nổi.

 

Nàng tuyệt hạng ham mê d.ụ.c vọng.

 

Càng vẻ của mê hoặc, gì cũng vô ích, nàng tạm thời sẽ thành .

 

“Nếu bọn trẻ đồng ý chúng …”

 

Giang Tiểu Ngư ngắt lời , “Chàng cho chúng , nếu chúng đường ai nấy , đừng hòng tiếp cận bọn trẻ của .”

 

“Vậy ý nàng là, chúng ở bên lén lút ư?” Quân Bắc Dạ nhíu mày.

 

“Ưm.”

 

Giang Tiểu Ngư chạm mũi, ánh mắt liếc vòng eo thon gọn của , “Đại nhân, nếu , thì hãy quên chuyện đêm đó.”

 

“Ta nữ nhân chấp nhận thất bại, đêm đó cứ coi như hồ đồ nhất thời.”

 

“Đại nhân cứ xem như đó là một cuộc phong lưu qua đường ! Đôi bên hãy quên , cứ bằng hữu.”

 

Quân Bắc Dạ vội nắm lấy tay nàng, chút căng thẳng : “Ta sẽ với khác là . Nàng thế nào thì là thế đó.”

 

Không công khai thì công khai.

 

Chỉ là y chính là phu quân của nàng.

 

Song , Quân Bắc Dạ lo lắng nàng sẽ căm ghét .

 

Giang Tiểu Ngư thầm thở phào nhẹ nhõm, “Cứ như . Ta về đây.”

 

“Ta đưa các nàng về.”

 

Tùy !

 

Giang Tiểu Ngư dắt bọn trẻ lên xe ngựa. Quân Bắc Dạ cũng theo lên, ôm Tiểu Bảo, ánh mắt dịu dàng và cưng chiều.

 

Cứ như thể Tiểu Bảo là con ruột của .

 

Giang Tiểu Ngư cảm thấy khó tin.

 

Trên đời thật sự nam nhân để tâm chuyện nuôi con của khác, yêu thương chúng thật lòng ư?

 

Bọn trẻ còn nhỏ, còn vài năm nữa mới tới ngày chúng trở nên tăm tối và trở thành phản diện.

 

E rằng khi nàng xuyên tới đây, bọn trẻ cha, nương chẳng yêu thương, nên mới trở nên tăm tối, ngày càng xa.

 

Giờ đây chúng dễ thương như những thiên thần .

 

Nếu Quân Bắc Dạ thật lòng đối xử với bọn trẻ…

 

Giang Tiểu Ngư nhíu mày, cảm thấy thể nào, nam nhân e rằng cũng là ham luyến nhan sắc của nàng, cùng với những bí thuật lợi hại mà nàng thể ban cho.

 

Không thể lơ là cảnh giác.

 

Nàng đề phòng.

 

“Quân đại nhân, lập chiến công, Hoàng thượng ban thưởng gì cho ?”

 

Quân Bắc Dạ : “Thưởng thì cần, chỉ xin một ân điển.”

 

“Ân điển gì?”

 

“Cho phép tự chọn thê tử.”

 

Giang Tiểu Ngư nhướng mày, tên thật sự định cưới nàng ! Lại còn mưu tính sớm như ?

 

Bắt đầu thích nàng từ khi nào ?

 

Đợi bọn trẻ đưa về phòng, Giang Tiểu Ngư tiễn , “Ta hỏi Quân đại nhân một vấn đề riêng tư.”

 

“Nàng .”

 

“Chàng vì cưới ?”

 

Quân Bắc Dạ : “Vì yêu thích.”

 

Giang Tiểu Ngư : “Chàng nghĩ sẽ tin ư?”

 

“Ngư nhi, nàng mới tin ?” Quân Bắc Dạ trong lòng khổ, nàng luôn quá nhiều định kiến với , giờ dung nhan lành lặn.

 

Y cũng đổi phận, nàng vẫn chịu thật lòng tiếp nhận y.

 

“Chẳng mưu đồ? Ví như những bí phương đưa cho , thêm nhiều nữa.”

 

Quân Bắc Dạ : “Ta cưới nàng, khi yêu nàng, nàng vẫn những bản lĩnh , cũng nàng lợi hại đến thế.”

 

“Nếu mưu đồ, thể là tham luyến nhan sắc của nàng chăng!”

 

Y lớn lên ở Trường Lưu thôn, sớm quen nàng .

 

Hai thật từng chuyện với , y sớm nàng định hôn, trong lòng, nên cũng ý định quấy rầy.

 

Lúc đó y còn phận của là Thế tử vương phủ.

 

 

Loading...