Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 149: Không có người ngoài
Cập nhật lúc: 2025-11-08 15:36:13
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Thẩm lão bản."
Thẩm Thị cửa đón, "Ngài là... Cố phu nhân?"
" . Lần từng đến cửa hàng của nàng mua một bộ y phục, phấn Ngọc Diện Đào Hoa mà nàng tặng ."
Cố phu nhân từ trong kiệu bước xuống, "Chúng thể hậu viện chuyện ?"
"Đương nhiên là ."
Cứ tưởng là đến đặt mua phấn Ngọc Diện Đào Hoa.
Ai ngờ đối phương mang theo ít lễ vật gặp mặt.
Trò chuyện nửa buổi mà vẫn ý định mua gì.
Thẩm Thị nhịn hỏi, "Cố phu nhân hôm nay đến là để mua phấn Ngọc Diện Đào Hoa ?"
"Hôm nay chủ yếu là đến để đề ."
Đề ?
Thẩm Thị giật , "Cố phu nhân, ngài là đến đề cho nữ nhi của ?"
Cố phu nhân , "Nữ nhi của còn nhỏ, đến tuổi kết hôn, đến đề là giúp của phu quân , tiểu thúc tử của , Cố Diễm đề ."
"Đề với nữ nhi của nàng, Giang Tiểu Ngư."
Thẩm Thị: "..."
Giang Tiểu Ngư từ Hải Tiên Lâu bước , định ghé qua nhà họ Cố một chuyến, chuyện con thuyền vẫn tin tức gì.
hôm đó Cố Diễm với nàng chuyện đề , nên trì hoãn.
Sau cùng Quân Bắc Dạ ân ái.
Bây giờ đến nhà họ Cố, Giang Tiểu Ngư cảm thấy khá ngượng ngùng.
Khi nàng đang do dự nên , xe ngựa của Quân Bắc Dạ dừng bên đường.
Người ở bên trong, Hắc Phượng : "Giang nương tử, đại nhân sai chúng đến đón nàng về phủ, dùng bữa xong hãy về Trường Lưu thôn."
"Trong phủ khách."
Quân Bắc Dạ từng sẽ từ Kinh thành đến Đông Hải huyện.
Không ngờ đến nhanh như .
Chắc là đến khám bệnh.
Giang Tiểu Ngư nghĩ liền lên xe ngựa, đến Quân phủ.
Cảm giác như lính canh ở Quân phủ tăng cường ít.
Cũng đến là ai.
"Ngư nhi." Quân Bắc Dạ đón nàng.
Giang Tiểu Ngư khẽ nhíu mày, "Đừng gọi như ..."
Quân Bắc Dạ : "Không ngoài."
Vừa dứt lời kéo tay nàng.
Nàng cảm thấy hai mối quan hệ tầm thường.
Giang Tiểu Ngư chợt một nhận thức mới về , lúc mới gặp, nàng nhớ là một nam nhân lạnh lùng cao ngạo.
Sao bây giờ trở nên bám như chứ?
Nàng khác mối quan hệ của hai .
"Người từ Kinh thành đến là ai ?"
"Cửu thúc của ."
Giang Tiểu Ngư thấy quen tai, chợt nghĩ đến điều gì đó, "Đại Nguỵ Chiến Thần Cửu Hoàng thúc?"
"Ừm."
Quả nhiên là thật! Đó chẳng là gánh họa nàng ?
Nàng g.i.ế.c ít đại tướng quân của Bắc Lương và Nam Sở, đối phương điều tra là ai nên đều đổ cho Cửu Hoàng thúc của Đại Nguỵ.
Bởi vì nhiều năm nay ẩn cư, vẫn luôn thần bí khó lường.
ai thương, hai chân tàn phế, ngoài tìm chữa trị, nhưng vẫn tìm nào thể chữa khỏi cho .
Bước thư phòng, liền thấy một nam nhân đang xe lăn.
Hắn mặc một tử y, trông khá trẻ, nhiều nhất cũng chỉ ba mươi tuổi, khí thế mạnh mẽ, lông mày ánh mắt vài phần tương tự Quân Bắc Dạ.
Hạt Dẻ Nhỏ
"Cửu thúc, đây chính là Giang Tiểu Ngư mà cháu nhắc đến với thúc."
Thấy nắm tay cô nương, Quân Lẫm Hiên liền hiểu , đây chính là nương của những đứa trẻ, phụ nhân từng cứu mạng , mà yêu.
Vì nàng, Quân Bắc Dạ kháng chỉ trốn hôn.
Bị Vinh An Vương bắt về giam cầm hơn nửa năm.
Vẫn chịu khuất phục.
"Cửu thúc, sự việc phức tạp, cháu sẽ từ từ với thúc."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-149-khong-co-nguoi-ngoai.html.]
Đã ít , Quân Lẫm Hiên Giang Tiểu Ngư thích cháu trai của , hiểu cháu trai ưu tú như mà nàng dựa dám chán ghét Quân Bắc Dạ?
Hôm nay thấy, dung mạo cũng tạm .
Chỉ xem y thuật của nàng thế nào, nếu thật sự thể chữa khỏi chân cho , nàng quả thực cái khí phách để kiêu ngạo, gì đáng .
Nếu thể chữa khỏi chân cho , sẽ cháu trai trút giận, tuyệt đối tha thứ cho nàng vì từng khinh rẻ Quân Bắc Dạ.
"Gặp qua Cửu Hoàng thúc." Giang Tiểu Ngư chột .
Để một tàn phế gánh họa , lỡ khác ám sát mà xảy chuyện gì, Giang Tiểu Ngư thật sự sẽ áy náy trong lòng, nên bất kể thế nào cũng nhất định sẽ chữa khỏi chân cho .
"Ừm, Giang cô nương cần đa lễ, bổn vương y thuật của nàng phi phàm."
"Vậy thì phiền nàng xem giúp bổn vương bộ tàn khu còn thể chữa khỏi chăng."
Giang Tiểu Ngư nhiều, tiến lên kiểm tra cho , "Chân của Hoàng thúc là thương từ bảy năm ?"
Quân Bắc Dạ ánh mắt lộ vẻ hổ thẹn, : " , thể chữa trị ?"
Là vì cứu , cũng là Cửu Hoàng thúc sớm phát hiện là huyết mạch của Quân gia, âm thầm bồi dưỡng, tìm thời cơ thích hợp để Vinh An Vương nhận .
Hắn mới trở về Quân gia.
Giang Tiểu Ngư : "Chân của nghiêm trọng hơn chân cha của nhiều, chữa khỏi dễ."
Cần Hệ Thống Hải Vương điều chế thuốc.
Nàng thi châm cho , đẩy một ít độc huyết.
Quân Lẫm Hiên sắc mặt tái nhợt, "Nói là bổn vương... trúng độc?"
"Gần đúng, ám khí độc, ám khí vẫn còn trong xương của ngài. Muốn lấy cần phẫu thuật, hơn nữa còn tìm cách giải độc. Ta thể dùng ngân châm giúp ngài đẩy một phần độc."
"Giải độc thành vấn đề."
"Vấn đề là vết thương quá lâu , khôi phục như ban đầu cần một loại thuốc."
Loại t.h.u.ố.c chỉ thể mua từ hệ thống, trong hiện thực thể .
Quân Bắc Dạ : "Dùng t.h.u.ố.c của bá phụ ?"
"Được chứ! đắt."
"Bất kể bao nhiêu tiền, chỉ cần thể chữa khỏi chân cho Hoàng thúc, đều nguyện ý."
Giang Tiểu Ngư mấu chốt ở tiền bạc.
Điểm tích lũy còn bao nhiêu.
Cần khơi mới thể nhận điểm tích lũy.
"Ừm, đợi, đợi tìm t.h.u.ố.c , đó mới lấy ám khí cho ."
"Hiện tại chỉ thể đẩy độc huyết , giảm bớt đau đớn."
Lúc ở Đông Hải huyện, thời tiết vẫn còn lạnh.
Giang Tiểu Ngư chuẩn lò sưởi, còn đệm đầu gối cho đeo lên, đệm đầu gối thể tỏa nhiệt, ấm áp.
Rất thoải mái.
Quân Lẫm Hiên lông mày giãn , "Dạ nhi, Giang Tiểu Ngư tệ."
"Ngươi mắt ."
Cứ tưởng là một thôn cô thô lỗ chẳng hiểu gì.
Hắn trong lòng kỳ vọng lớn lắm.
Không ngờ Giang Tiểu Ngư đối nhân xử thế đường hoàng, hơn nữa còn hiếu thuận.
Quân Bắc Dạ xuống, "Ta sớm nàng tâm địa lương thiện, đây vì dung mạo hủy hoại, nàng mới đổi tính tình."
Mà nàng hủy dung, đều là vì cứu chính .
Ngày gả cho , khi là , nàng hối hận.
Cho nên mới hận đến .
"Cửu thúc, bây giờ nàng dường như quên cháu , còn tưởng cháu c.h.ế.t."
“Vậy nên chúng giờ đây là khởi đầu mới, mong Hoàng thúc đừng tiết lộ bí mật là Tạ Quân Hành.”
Hắn là do chính tay tìm về, do chính bồi dưỡng, Quân Lẫm Hiên tự nhiên mực yêu thương vị cháu trai , “Được.”
“Song, cứ thế chẳng là cách, bọn trẻ thể mãi ở Đông Hải huyện.”
“Phụ vương của cháu sớm muộn cũng sẽ phát giác, con, cũng sẽ ép cháu thành .”
Đến lúc đó, y ? Mang theo Giang Tiểu Ngư và các con cùng trốn chạy ư?
Quân Bắc Dạ khẽ hừ lạnh, “Người nhiều năm màng đến , giờ tư cách gì quản chuyện của ?”
“Ta thề cưới ai ngoài Giang nhi.”
“Người đồng thuận cũng chẳng màng.”
Huống hồ y lập quân công, xin Hoàng thượng một ân điển.
Chỉ cần y đồng ý, ai cũng thể ép y cưới nữ nhân khác.