Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 147 Tốc độ

Cập nhật lúc: 2025-11-08 15:36:11
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ừm, .”

 

Giang Tiểu Ngư cũng lúc chuyện với , nếu Quân Bắc Dạ đột nhiên về, nàng vì chuyện tường thành mà chút ngượng nghịu, tạm thời gặp mặt .

 

Nàng còn định mời cùng nhà trò chuyện.

 

“Ta về kinh thành hủy bỏ hôn sự , bây giờ thể tự quyết định thê tử của là ai.”

 

Cố Diễm khuôn mặt xinh như hoa của nàng, càng thêm vui mừng, như thể tiết kiệm nhiều việc: “Tẩu tử của đến Đông Hải huyện , chính là để chuẩn hôn lễ cho .”

 

“Vậy thì chúc mừng .” Giang Tiểu Ngư chân thành .

 

Sắc mặt Cố Diễm đổi, dừng một chút : “Phải là chúc mừng chúng mới đúng, nàng thích , cho nên như đều là vì nàng, mấy ngày nữa sẽ đến Giang gia cầu hôn.”

 

Giang Tiểu Ngư: “...”

 

“Tam gia, hiểu lầm ? Ta từng thích mà!”

 

Ánh mắt Quân Bắc Dạ phía như g.i.ế.c .

 

Giang Tiểu Ngư vội vàng giải thích.

 

“Sao nàng thể thích ?” Cố Diễm tin.

 

Giang Tiểu Ngư đau đầu: “Ta vì thích ?”

 

“Nếu nàng thích, tại hôn ? Tại đích chạy đến cứu ?” Cố Diễm chút tức giận: “Không cần chơi trò d.ụ.c cầm cố túng, bây giờ thể rõ với nàng, cũng ý với nàng.”

 

“Nàng hôn ?” Quân Bắc Dạ nhịn tới nắm lấy cổ tay Giang Tiểu Ngư: “Là chuyện khi nào?”

 

Giang Tiểu Ngư : “Quân đại nhân, đừng nóng vội, buông .”

 

Cổ tay nàng gần như bóp nát.

 

“Nàng hôn khi nào?”

 

Cố Diễm tới: “Quân đại nhân, nàng bảo buông nàng , chuyện của và Giang Tiểu Ngư, phiền đừng nhúng tay .”

Hạt Dẻ Nhỏ

 

“Cút!”

 

Quân Bắc Dạ một tay vác Giang Tiểu Ngư lên vai.

 

Hắc Phượng vội vàng chặn Cố Diễm : “Cố công tử, mời rời .”

 

Cố Diễm tức giận : “Đây là Giang gia.”

 

Hắc Phượng thèm để ý đến , chỉ cho , bọn họ đông , Cố Diễm nếu cố xông căn bản .

 

Trong nhà, Quân Bắc Dạ vác nàng .

 

“Buông !”

 

Giang Tiểu Ngư tức c.h.ế.t , ngừng đ.ấ.m , cơ thể nam nhân rắn chắc, tay nàng đều đ.ấ.m đến đau nhức.

 

Chẳng mấy chốc nàng cảm thấy một trận choáng váng hoa mắt.

 

Bị ném xuống giường, nam nhân với đôi mắt đỏ ngầu cúi xuống đè lên nàng.

 

Giang Tiểu Ngư thực sự giật : “Chàng gì?”

 

“Chẳng nàng chỉ phu quân của nàng ? Vậy tại hôn Cố Diễm?”

 

Giọng lạnh lùng, như một thanh kiếm sắc bén khai khiếu.

 

“Đó là hôn, mà là hô hấp nhân tạo, là để cứu .” Giang Tiểu Ngư khá buồn bực, đẩy , nhưng phát hiện nam nhân hề nhúc nhích, lồng n.g.ự.c vô cùng rắn chắc.

 

“Nàng như sẽ khiến khác hiểu lầm ?” Quân Bắc Dạ chút tức giận.

 

“Ta giải thích , lúc đó là bất đắc dĩ, nếu như , chỉ một con đường c.h.ế.t.”

 

Quân Bắc Dạ hừ lạnh một tiếng: “Vậy thì cứ để c.h.ế.t .”

 

Đây là thế nào ?

 

Với Cố Diễm thù oán, thể độc ác đến ?

 

“Quân đại nhân... đừng hiểu lầm, cho dù là Cố Diễm, đều từng cân nhắc...”

 

Bây giờ nàng chỉ biển kiếm tiền, nuôi con, đợi khi con lớn hơn một chút nữa sẽ tìm một thiếu niên lang mà yêu thích và phù hợp để bầu bạn.

 

loại như Quân Bắc Dạ, cũng loại như Cố Diễm.

 

Những nam nhân như bọn họ phù hợp để nàng nuôi dưỡng a!

 

“Vậy nàng tính tìm một như thế nào?”

 

Giang Tiểu Ngư dở dở : “Ta , tìm...”

 

Lời hết nam nhân chặn môi.

 

“...”

 

Nàng càng giãy giụa, càng hôn mạnh bạo.

 

Loảng xoảng!

 

Mặt nạ mặt hình như rơi xuống.

 

Chỉ là ngọn đèn trong phòng cũng đồng thời tắt ngúm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-147-toc-do.html.]

 

Tối tăm mịt mờ, chỉ tiếng thở dốc của hai , Quân Bắc Dạ dường như quen thuộc với cơ thể nàng, chẳng mấy chốc khiến nàng mềm nhũn vô lực.

 

“Thế nào? Ngư nhi, cơ thể nàng thành thật hơn nàng nhiều.”

 

Giang Tiểu Ngư cảm thấy đầu óc chút thiếu oxy, lúc đột nhiên nhớ những chuyện trong quá khứ với Tạ Quân Hành.

 

“Ngươi...”

 

Hắn cho nàng lời nào, là một đợt hôn sâu.

 

Hiện giờ trong nhà chỉ hai bọn họ, thị vệ thì ở bên ngoài.

 

Căn trạch viện rộng lớn, câu nệ.

 

Quân Bắc Dạ hơn hai năm chạm nàng, chạm liền chút kiềm chế .

 

So với hai năm , nàng càng thêm quyến rũ.

 

Cơ thể mềm mại hơn, trắng nõn hơn.

 

Cũng càng thêm đầy đặn.

 

Quân Bắc Dạ quen cửa quen nẻo, cởi bỏ y phục nàng, cho nàng chút cơ hội thở dốc chống cự nào.

 

Khi tỉnh dậy, là sáng ngày hôm .

 

Giang Tiểu Ngư cứ ngỡ trải qua một giấc mộng.

 

Vừa cử động, cảm giác ê ẩm tê dại khắp cơ thể liền ập đến, nàng lập tức hiểu tối qua là mơ, tất cả đều là sự thật, nam nhân Quân Bắc Dạ cưỡng ép nàng.

 

Điều kỳ lạ là, khi nàng giãy giụa phản kháng, cơ thể tự chủ mà mất sự kiểm soát, theo phản ứng bản năng mà thể tự điều khiển.

 

Hơn nữa, những chuyện với , thở của nam nhân, giọng đều quen thuộc đến , hệt như Tạ Quân Hành mà nàng từng gặp trong mơ.

 

Chẳng lẽ...

 

Nghĩ đến đây, Giang Tiểu Ngư rùng một cái.

 

Nàng vội vàng xuống giường tìm Quân Bắc Dạ tính sổ.

 

“Tỉnh ư?” Biết nàng tỉnh, Quân Bắc Dạ bèn ở cửa lâu, dám bước , chỉ sợ nàng như , dùng ánh mắt chán ghét chằm chằm .

 

“Ngươi...”

 

Giang Tiểu Ngư mở miệng mới phát hiện cổ họng đúng, đau c.h.ế.t , như d.a.o cắt một nửa.

 

“Nàng uống một ngụm canh yến sào lê tuyết .” Quân Bắc Dạ vội vàng bưng tới đút nàng.

 

Giang Tiểu Ngư hừ một tiếng, tự cầm bát lên ăn hết trong ba hai miếng.

 

“Ngồi xuống.”

 

Quân Bắc Dạ vội vàng ngoan ngoãn xuống.

 

“Xin , hôm qua... thật sự kìm .”

 

Sắc mặt Giang Tiểu Ngư tối sầm, thật một đao c.h.é.m c.h.ế.t : “Không kìm thì tìm khác , ?”

 

“Không cần ai khác, chỉ nàng.”

 

May mà đeo mặt nạ, thấy biểu cảm mặt, nhưng vành tai đỏ bừng tố cáo .

 

“Ta xem mặt .” Giang Tiểu Ngư trong lòng tức giận, còn là gái nhà lành nữa, tối qua chỉ một nàng cảm thấy thoải mái, lẽ đầu, nhưng thuần thục như thì chắc chắn là kẻ từng trải trận mạc.

 

Vậy thì xem mặt , nàng thể chịu thiệt.

 

Nếu mà xí thì phế bỏ .

 

Quân Bắc Dạ từ chối, tháo mặt nạ xuống.

 

Giang Tiểu Ngư sững sờ.

 

Trên mặt một vết sẹo, nhưng vẫn đến kinh tâm động phách.

 

Nàng từng thấy nam nhân nào đến thế.

 

Bị nàng một cái, liền lập tức đeo mặt nạ .

 

“Ta... xứng với nàng.”

 

Giang Tiểu Ngư hiểu đeo mặt nạ, chỉ là một vết sẹo mà thôi, chữa khỏi vẫn là một mỹ nam.

 

Đã ngủ cùng , nàng coi như chịu thiệt, liền lập tức nhà lấy một hộp t.h.u.ố.c đưa cho : “Thuốc thể chữa lành vết sẹo.”

 

“Nàng... giận nữa ?” Quân Bắc Dạ nắm lấy hộp cao dược, trong lòng vô cùng kinh ngạc, tuy rằng mặt một vết sẹo giả, nhưng khuôn mặt hề đổi, nàng nhận ?

 

“Chàng xem?”

 

“Ai bảo dùng vũ lực với nữ nhân? Ở kinh thành cũng cưỡng ép nữ nhân như ?”

 

Bình thường lạnh lùng cao ngạo, nhưng bây giờ Quân Bắc Dạ giống như một thiếu niên mới yêu.

 

“Không nữ nhân nào khác, chỉ nàng.”

 

Hắn cũng Cố Diễm chọc tức, nàng thích , ngờ mới hai năm gặp, bây giờ nàng nhận , còn chỉ nàng.

 

là một kẻ lừa đảo nhỏ.

 

 

Loading...