Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 142 Vinh quy bái tổ
Cập nhật lúc: 2025-11-08 15:36:06
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ngươi là một nam nhân cao lớn, khách đến đa đều là các cô nương, ?”
Giang Đại Đông nghĩ , “Vậy Vạn Bảo Các và các tiệm khác chẳng đều do nam nhân chưởng quỹ ?”
“Chẳng đều là nam nhân cả ?”
Thẩm thị mệt mỏi ngâm chân xong liền ngủ.
Nàng việc hăng say, cho khác giúp đỡ.
Giang Tiểu Ngư cảm thấy cứ thế cũng , liền bàn bạc: “Hay là mời vài về giúp đỡ !”
“Ừm, đợi con tìm .”
Gia đình họ Trương và họ Lâm dự định sẽ đến huyện mua nhà.
Đến lúc đó Lưu Xuân Hoa thể đến giúp, nàng ghi chép sổ sách, khá phù hợp.
…
Sau ngày khai trương thứ ba, Giang Tiểu Ngư liền trở về thôn.
“Nhị đương gia, chính là nữ nhân .”
“Người làng Trường Lưu lén lút tố giác, ả tự thừa nhận g.i.ế.c Tam đương gia của chúng .”
“Trông cũng chút nhan sắc! Hay là cứ trói về ?”
“Mau theo sát, ả trong hẻm!”
…
“Đồ tiện tì!”
Không ngờ mấy kẻ nước ớt tạt thẳng mặt.
Mấy tên hải khấu cầm đầu đều nước ớt cay xè, tê dại miệng, nước mắt giàn giụa.
“Bắt ả !”
Giang Tiểu Ngư nam nhân mặt, hải khấu tầm thường.
Ánh mắt đối phương sắc lạnh đầy sát khí.
Quả thực ý g.i.ế.c nàng.
Giang Tiểu Ngư vội vàng né tránh, đó tìm cách thoát , nhưng chợt nghĩ bọn chúng tìm đến tận cửa, tức là Tam đương gia do nàng g.i.ế.c.
Nếu nàng bỏ , nhà sẽ nhắm đến.
“Giang Tiểu Ngư, ngươi tên là Giang Tiểu Ngư, ngờ kẻ g.i.ế.c lão Tam là một nữ nhân.”
“Lão Tam c.h.ế.t oan.”
Bởi quá khinh địch.
Hắn thì khác, Long Đằng, Nhị đương gia nhà họ Long.
Đã điều tra rõ lai lịch của nàng.
“Tại g.i.ế.c lão Tam?” Long Đằng kinh ngạc, ngờ nàng còn quyền cước, mấy đều nàng khéo léo né tránh.
Giang Tiểu Ngư dám lơi lỏng, “Là các g.i.ế.c .”
“Ta chẳng qua chỉ là phản kích.”
Long Đằng lạnh, “G.i.ế.c đền mạng, hôm nay ngươi hoặc là theo chúng trở về, hoặc là tự kết liễu, nếu chúng sẽ huyết tẩy làng Trường Lưu để báo thù cho lão Tam. Cho dù ngươi bản lĩnh chạy thoát, bảo vệ nhà rời , nhưng những đều vì ngươi mà c.h.ế.t, ngươi cũng đừng hòng sống yên trong thế gian .”
“Hừ!”
“Vậy xin , hai điều đều chọn. Có bản lĩnh thì tự ngươi đến báo thù cho Tam đương gia của các .”
Người mang đến đều hạ gục.
Trong nước ớt nàng bỏ độc.
Nhìn thấy các đều sùi bọt mép ngã xuống đất.
Sát ý trong mắt Long Đằng càng thêm nồng đậm, “Ta g.i.ế.c ngươi!”
Và đúng lúc , một cây trường thương cán đỏ đột nhiên xuất hiện ngang , chắn mặt .
Sau đó, xung quanh xuất hiện ít quan binh bao vây trùng trùng điệp điệp.
“Tỷ!”
Giang Tiểu Phong, Trương Phong, cùng Quân Bắc Dạ ba cùng xuất hiện.
“Về từ khi nào?” Giang Tiểu Ngư giọng điệu bình tĩnh, trong lòng vô cùng bất ngờ.
“Vừa mới về.”
Phát hiện kẻ theo dõi nàng, liền lên tiếng, lập tức âm thầm bám theo .
Hạt Dẻ Nhỏ
Long Đằng tự hôm nay khó thoát, liền định tự vẫn, nhưng Quân Bắc Dạ một tiễn b.ắ.n xuyên cánh tay.
“Giải đại lao!” Quân Bắc Dạ lạnh giọng phân phó.
Giang Tiểu Ngư cảm kích Quân Bắc Dạ, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
“Tẩu tử, nàng chứ?” Trương Phong quan tâm hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-142-vinh-quy-bai-to.html.]
“Ta , đa tạ các kịp thời đến.” Giang Tiểu Ngư mỉm .
Sau khi hàn huyên một lát, quyết định hết sẽ giải Long Đằng về nha môn huyện.
Trên đường , Giang Tiểu Ngư kể chuyện cho bọn họ.
Thì , Long Đằng nhận tin tức, Giang Tiểu Ngư chính là hung thủ g.i.ế.c c.h.ế.t tam của , đặc biệt đến để tìm thù.
May mắn Quân Bắc Dạ và những khác kịp thời xuất hiện, mới tránh một kiếp nạn.
“Tỷ, tỷ như quá mạo hiểm, trong làng tất cả đều là kẻ thiện lương.” Giang Tiểu Phong lập tức lo lắng.
“Nhất định sẽ kẻ mật báo.”
Giang Tiểu Ngư : “Ta , cho nên nhân cơ hội quét sạch những kẻ như chuột trong làng ngoài.”
“Ta trùng kiến làng Trường Lưu.”
Ba nam nhân sững sờ.
“Trùng kiến làng Trường Lưu?”
Bọn họ còn về làng, giờ đây ở cổng làng xây dựng tường thành và lầu thành cao lớn.
“Trước hết cứ về , phụ mẫu đều nhớ các .”
Giang Tiểu Ngư mà thấy đỗi hài lòng, khoác lên bộ khôi giáp màu xám bạc, toát lên phong thái của một tiểu tướng quân.
“Giờ đang giữ chức quan gì?”
Giang Tiểu Phong : “Thiên nhân tướng. Một tiểu tướng ngũ phẩm như , khi đến kinh thành diện kiến Hoàng thượng và lão Vương phi của Vinh An Vương. Vì t.h.u.ố.c giải độc và vật phẩm cứu mạng của tỷ tỷ ban tặng, cứu vương gia một mạng, bọn họ đều ban cho nhiều thưởng tứ, Hoàng thượng còn thưởng một phủ ở kinh thành. Sau tỷ, tỷ cùng phụ mẫu, Thạch Đầu, Tiểu Bảo thể cùng đến kinh thành .”
Trương Phong cũng hớn hở mặt, “Tẩu tử, cũng là Thiên nhân tướng ngũ phẩm, Bệ hạ cũng ban thưởng phủ cho .”
“Ta còn tặng lễ cho nhà họ Tạ, bọn họ đều vui vẻ nhận.”
Cứ như thì thể tạo tiền đề cho việc đến cầu .
Giang Tiểu Ngư giơ ngón cái khen .
“Tỷ, đây là thiên lý mã Vương gia tặng cho , nó nhanh hơn mã bình thường nhiều.”
“Sau sẽ để tỷ cưỡi.”
Hai đều tranh tặng nàng những thứ ban thưởng.
Giang Tiểu Ngư : “Những thứ các cứ giữ . Ta cần dùng.”
……
"Cha, nương .”
“Tiểu Phong!”
Thẩm thị kích động tiến lên ôm lấy nhi tử.
“Tốt quá , nương nhớ con c.h.ế.t .”
Giang Đại Đông kích động mặt đỏ bừng, ngờ nhi tử cũng tiền đồ, “Đi, chúng về làng.”
Đây chính là y cẩm hương, vinh quy cố lý.
Nghe Giang Tiểu Phong trở về.
Người làng Liễu Ngư chạy ngã ba đường chặn .
“Tiểu Phong là làng Liễu Ngư chúng , về làng Liễu Ngư chúng .”
Giang Tiểu Phong cưỡi ngựa liền bao vây, sợ thương dân làng, liền : “Thúc công, sẽ về làng Liễu Ngư cúng tế liệt tổ liệt tông , đừng chen lấn.”
“Phải, , mau đốt pháo, làng chúng đại tướng quân!”
Giang Đại Đông vội : “Không đại tướng quân gì cả, chỉ là một tiểu tướng quân thôi.”
Nụ mặt ông ngừng .
Khóe miệng cong đến mức thể kiềm chế.
“Cũng như thôi, Tiểu Phong chính là vinh quang của làng chúng .”
“Ai nấy đều lấy vinh dự.”
Chỉ là khi trở về Giang gia, phát hiện họ chỉ ở trong một căn nhà tranh.
Lúc mới nhớ , cả nhà Giang Đại Đông đây đối xử .
Lập tức, thôn trưởng và mấy vị thúc công đều chạy đến Giang gia trách mắng, cho rằng Giang bà tử quá đáng.
“Nhà nhất định phân !”
“Nếu , đại phòng Giang gia sẽ sang làng bên xây nhà, sẽ thành của làng Trường Lưu hòa ái mất.”
Giang bà tử phân chia ruộng đất, nhưng mấy vị thúc công ép đến mức còn cách nào, bà thiên vị, vô đạo đức.
Một đứa cháu trai đại tướng quân như mà .
Đẩy ngoài thì đúng là đồ ngốc.
“Thôn trưởng, cần Tiểu Phong, là cả nhà đại phòng bọn họ thấy c.h.ế.t mà cứu đó chứ!” Giang bà tử bắt đầu lóc kể lể chuyện hai nhi tử cần năm vạn lượng mua cao dược.
“Giang Tiểu Ngư giàu như , cũng chịu giúp chúng , các đứa cháu gái nào vong ân bạc nghĩa như ả ?”