Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 139: Xây dựng thành lầu
Cập nhật lúc: 2025-11-08 15:36:03
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ai đùa với ngươi?”
“Không tin thì thôi! Dù việc gì liền thắp hương bái lạy Quân Hành, hiện tại nhi tử của đều lập quân công !”
“Đây cũng là nhờ công Tiểu Ngư cả.”
Nghe , đều xúc động, lập tức tin là thật.
Ai nấy đều bàn sẽ tế bái Tạ Quân Hành.
“ Tạ Quân Hành là tam ca của , phù hộ cho gia đình họ Tạ chúng ?” Tạ Trân Châu bất phục hỏi.
Lâm thẩm tử lập tức lộ vẻ ghét bỏ: “Vậy cô tự xem xem nhà họ Tạ các những chuyện thất đức gì ?”
“Vừa nãy, Tạ Trân Châu cô còn trói Tiểu Ngư giao cho hải khấu, chỉ lo tính mạng của mà màng sống c.h.ế.t của khác. Tam ca cô mù mà ư?”
Sắc mặt Tạ Trân Châu chợt hoảng loạn: “Ta … chỉ là mong hải khấu đừng đến tấn công thôn mà thôi.”
“Hừ! Dù nhà họ Tạ các những chuyện thất đức gì thì trong lòng tự hiểu rõ.”
Những việc nhà họ Tạ thì đều cả.
Thế là, ai còn tin lời nhà họ Tạ nữa.
Nhà họ Tạ bỗng chốc cô lập, Tạ Trân Châu tức đến phát bỏ chạy về.
Liễu Thị cũng lẩm bẩm c.h.ử.i rủa bỏ , nhưng cuối cùng vẫn quyên góp tiền, dù đây cũng là chuyện của thôn, bàn bạc kỹ lưỡng, mỗi ít nhất mười văn tiền.
Thôn trưởng chịu trách nhiệm ghi sổ, thu tiền từng nhà.
Sau đó, ông đến nhà Giang Tiểu Ngư.
“Tiểu Ngư, tiền quyên góp , mỗi nhà đều góp theo , những nhà góp tiền thì đến lúc đó sẽ cử giúp xây dựng thành lâu.”
“Cả thôn bảy mươi hộ, ba trăm . Tổng cộng hơn ba lượng bạc một chút, nàng xem tiền còn thì ?”
Giang Tiểu Ngư liếc danh sách: “Số tiền còn sẽ nghĩ cách, đợi Quân đại nhân trở về sẽ bàn bạc với .”
Nàng thể tự bỏ hết, nhưng chỉ khiến coi là lẽ đương nhiên, cho rằng nàng tiền thì xuất tiền.
Vì , để họ cùng góp tiền góp sức mới .
Thôn trưởng gật đầu: “Tạ Phong và Trương Phong lập quân công đều là thật ?”
“Phải.”
“Vậy thì quá, đợi bọn chúng trở về, cả thôn sẽ cùng ăn mừng.”
Giang Tiểu Ngư : “Được, lúc đó về tính.”
“Thôn trưởng, một ít hạt giống khoai tây và khoai lang ở đây, hãy mang chia cho các nhà.”
“Khoai tây và khoai lang năng suất cao, dễ no bụng.”
“Tháng ba tháng tư thể bắt đầu trồng, tháng tám tháng chín cũng thể trồng, chịu hạn , đất đai bình thường đều dễ sinh trưởng.”
“Lại dễ bảo quản, thể chống nạn đói.”
Thôn trưởng xong lập tức phấn khích: “Thật ư!”
“Vậy nhất định sẽ bảo cùng thử.”
Giang Tiểu Ngư : “Chuyện cũng với Quân đại nhân , nếu thôn chúng trồng , giống cây con, thu hoạch , thì Quân đại nhân sẽ tấu lên triều đình. Triều đình coi trọng, tự nhiên sẽ phái quan tâm đến thôn chúng .”
Có sự quan tâm của triều đình, thì hải khấu tự nhiên sẽ dám đến tấn công dân làng nữa.
Nghe đến đây, thôn trưởng vô cùng kích động.
Hạt Dẻ Nhỏ
“Tiểu Ngư, nàng chí lý quá! Họ nàng là phúc tinh, quả thật sai, nàng chính là phúc tinh của thôn chúng mà!”
“Ta với dân làng đây, để cùng trồng. Sau dân chúng thiên hạ đều sẽ cảm kích nàng.”
Giang Tiểu Ngư : “Ừm, nếu ai bán đất, thì cho một tiếng, mua đất.”
“Được, đất sẽ để ý giúp nàng.”
“Đất hạn cũng .”
Thôn trưởng tươi hớn hở tìm mấy trẻ tuổi đến khiêng hạt giống cây con về, tập trung mở họp, phát hạt giống.
Nghe là đồ ăn thể no bụng, đều vui vẻ trồng, ai chê bai.
Dù nhà họ Trương và nhà họ Lâm bắt đầu trồng từ lâu, ăn khoai lang và khoai tây , tuy rằng ăn nhiều cũng ngán, nhưng quả thực thể lấp đầy bụng, dễ bảo quản.
Có nhà họ Trương trồng , thì gì lo lắng.
Sáng sớm, Thẩm Thị và Giang Đại Đông chuẩn gà, vịt, cá, thịt, cùng tiền giấy, tế bái Tạ Quân Hành.
đến mộ địa mới phát hiện bày đầy đồ cúng.
“Cái … chuyện gì thế ? Sao nhiều đến tế bái tế tử thế!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-139-xay-dung-thanh-lau.html.]
Giang Tiểu Ngư cũng lấy lạ.
Hỏi dân làng thì ai , chỉ bảo là cảm kích Tạ Quân Hành bảo vệ .
Trương thẩm tử và những khác dặn dò, với Giang Tiểu Ngư rằng nên , cứ lén lút tế bái thì hơn, tránh để nàng nghĩ ngợi nhiều.
“tế tử thật là .”
Thẩm Thị bắt đầu tiếc nuối tế tử, một tế tử như mà mất .
Sau còn tìm nam nhân nào đối xử với con gái như thế nữa .
Vừa đốt tiền giấy, lẩm bẩm.
Tế bái Tạ Quân Hành xong thì về.
Không ngờ nhà họ Tạ cũng lén lút đến tế bái, thấy bộ dạng lén la lén lút của họ.
Thẩm Thị liền ghét bỏ, kéo cháu ngoại: “Tiểu Bảo chúng thôi.”
“Tiểu Ngư, các con xây thành lâu, nếu một ngày bao nhiêu tiền?” Giang Đại Đông hỏi.
“Hai mươi văn, bao cơm.”
“Người đừng , cứ ở nhà giúp trông nom hai đứa nhỏ là .” Giang Tiểu Ngư .
“Còn tú phường sắp mở cửa, ở thôn giám sát, giúp nương chăm sóc nhà cửa chứ!”
Giang Đại Đông trong lòng sốt ruột, kiếm tiền.
Dù chân ông khỏi bệnh, tốn của con gái ba vạn lượng bạc đó!
lời con gái thể .
Đành gạt bỏ ý nghĩ đó.
“Tạ Phong bọn chúng khi nào trở về? Lập công , chắc thưởng chứ!”
Giang Tiểu Ngư : “Không , chắc đầu xuân thể về.”
Nàng trở về lo liệu bản thiết kế thành lâu.
Cho Truy Long mời thợ thủ công bản vẽ đến cùng giám sát.
Công nhân xây thành lâu đều là dân làng.
Làm việc một ngày hai mươi văn tiền bao cơm, ai nấy đều vui vẻ đến giúp.
Nàng dùng cốt thép và xi măng.
Thép thì binh khí phường của Quân Bắc Dạ thể , xi măng nàng đưa phương pháp chế tạo, bảo Truy Long tìm Quân Bắc Dạ lo liệu.
Những thứ sớm muộn gì cũng sẽ triều đình để mắt tới.
Nàng giữ trong tay cũng vô dụng, chi bằng bán hết cho , trừ nợ.
“Giang nương tử, thể gì?” Trần Dự hỏi.
“Ngươi cùng nương và bọn nhỏ đến huyện ở, lúc đó đưa đón Thạch Đầu học, tiếp tục dạy tiểu tử võ công.”
“Đợi thành lâu xây xong, dự định thành lập một dân binh đoàn, sẽ cần ngươi huấn luyện họ, lúc đó ngươi giúp chọn kỹ càng.”
Trần Dự xong thấy gì đó : “Nàng chiêu binh mãi mã ?”
Nếu chuyện mà để triều đình , đó sẽ là chuyện gì !
“Không ! Chỉ là dân binh đoàn bảo vệ dân làng, thôn chúng tự tổ chức, thể coi là quân đội chứ?” Giang Tiểu Ngư .
Trần Dự sững sờ, dở dở .
Quả nhiên là một nữ nhân thông minh tài giỏi.
“Vậy của thôn lưu đày thì ? Ta thấy họ phù hợp hơn.”
“Không cùng thôn, dễ quản lý hơn.”
Nếu trong cùng một thôn mà đoàn kết , lời , thì sẽ cách nào quản .
Giang Tiểu Ngư : “Được, ngươi cứ việc tìm, tài thì thể đưa về, sẽ nuôi dưỡng. rõ , bất kể ai đến, đều giúp việc ba năm, hơn nữa cần năng lực.”
“Ba năm , nếu các nữa, thể lấy tiền rời .”
Có chuyện như , ai là vui, đều sẽ chút do dự mà đồng ý.
Thông thường đều yêu cầu nô lệ, ký bán khế, khiến cả đời trâu ngựa.
ở chỗ Giang Tiểu Ngư thì khác, nàng hiểu cách mua chuộc lòng và tôn trọng nhân cách của đối phương.
Trần Dự thể nể phục nàng, cũng nguyện ý theo nàng.
“Ta sẽ chọn thật kỹ.”