Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 138: Hải tặc Tam đương gia có phải do ngươi giết không!

Cập nhật lúc: 2025-11-08 15:36:02
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Có kẻ tập kích.”

 

Lời dứt, xông .

 

Trong lúc giao chiến, đám hải tặc liên tục tập kích ám sát.

 

“Nhị đương gia, chúng vẫn nên rút lui !”

 

Không rõ đối phương là ai.

 

Cứ thế , bọn chúng đều sẽ ám sát hết.

 

Trường Lưu thôn chắc chắn cao nhân ẩn .

 

“Rút!”

 

Đám hải tặc nhanh chóng bỏ chạy.

 

Trần Dự vì ít nên truy đuổi, chỉ đuổi theo đề phòng bọn chúng phản công.

 

Chờ đến khi thấy hải tặc rời , mới yên tâm.

 

“Thôn trưởng, các vị chứ!”

 

Dân làng đều sợ hãi tột độ.

 

“Không , may mà các cứu viện kịp thời.”

 

Giang Tiểu Ngư thu dọn xong xuôi đến từ đường, thấy ai thương mới yên lòng.

 

“Đám hải tặc trở báo thù chúng là vì Tam đương gia của bọn chúng c.h.ế.t.”

 

“Rốt cuộc là ai g.i.ế.c Tam đương gia của bọn chúng?”

 

Mọi liền ép hỏi Lâm Nhất Bình.

 

Lâm Nhất Bình ôm lấy thê tử vẫn còn kinh hãi, bực bội : “Ta , như chỉ là lừa gạt bọn chúng mà thôi.”

 

cứu thê tử của y.

 

“Vậy rốt cuộc là ai chứ!”

 

Lúc , thấy Giang Tiểu Ngư, liền : “Giang Tiểu Ngư, là ngươi !”

 

Kẻ là Tạ Trân Châu.

 

“Mọi hẳn vẫn còn nhớ năm ngoái, của nàng hải tặc bắt , chính nàng cứu Giang Tiểu Phong.”

 

“Nếu nàng, thì chính là của nàng, Giang Tiểu Phong!”

 

Mọi xong cảm thấy lý, thôn trưởng Giang Tiểu Ngư, : “Tiểu Ngư, Tam đương gia của đám hải tặc đó do ngươi g.i.ế.c ?”

 

“Nhất định là nàng !” Tạ Liễu thị nhảy , : “Từ khi nhi tử của c.h.ế.t, nàng đổi, còn hoài nghi nàng là Giang Tiểu Ngư nữa!”

 

“Nếu là nàng g.i.ế.c Tam đương gia của hải tặc, thì hãy giao nàng , như hải tặc sẽ đến báo thù chúng nữa.”

 

.”

 

Không ít bắt đầu sợ c.h.ế.t, nhao nhao ủng hộ lời Tạ Liễu thị .

 

Giang Tiểu Ngư : “Thôn trưởng, Tam đương gia của hải tặc đích xác là do g.i.ế.c. Đó cũng là vì y đáng c.h.ế.t. Y bắt của , lẽ nào trơ mắt y đ.á.n.h c.h.ế.t ?”

 

Nghe , sắc mặt đều biến đổi.

 

Không ngờ thật sự là nàng g.i.ế.c.

 

“Ngươi... ngươi dám g.i.ế.c ?” Liễu thị chút hoảng sợ.

 

Giang Tiểu Ngư khôi phục dung mạo.

 

Giờ đây thật sự là diễm lệ như hoa.

 

Đặc biệt là ánh mắt nhàn nhạt của nàng, thanh lãnh, tuyệt tình.

 

Nhìn qua cứ như một yêu tinh.

 

Giang Tiểu Ngư : “Ta là tự vệ, nếu g.i.ế.c hải tặc, thì bọn chúng sẽ g.i.ế.c chúng .”

 

“Nếu các cảm thấy ở đây sẽ liên lụy đến các , thì ngày mai sẽ dẫn gia đình rời khỏi Trường Lưu thôn. Nếu hải tặc đến tập kích thôn, cứ với bọn chúng rằng kẻ g.i.ế.c Tam đương gia của chúng là , oan đầu nợ chủ.”

 

“Cứ bảo bọn chúng mặc sức đến tìm .”

 

Lâm Nhất Bình vội : “Tẩu tử đúng, nếu chúng phản kháng, sẽ g.i.ế.c. Hôm nay bọn chúng đến thôn, thật sự là báo thù ? Chẳng qua là cướp bóc mà thôi.”

 

“Còn các thì ! Từng một trốn , đúng là rùa rụt cổ, nếu tẩu tử kịp thời dẫn đ.á.n.h đuổi hải tặc, các còn thể ở đây những lời châm chọc như thế !”

 

“Nếu các đuổi tẩu tử rời khỏi thôn, thì chúng sẽ cùng nàng .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-138-hai-tac-tam-duong-gia-co-phai-do-nguoi-giet-khong.html.]

“Dù đây cũng là chờ c.h.ế.t.”

 

Tạ Trân Châu : “Lâm gia các kiếm tiền, thể theo Giang Tiểu Ngư huyện mua nhà. Chúng thì . Không thể để nàng cứ thế . Nên trói nàng giao cho hải tặc!! Như hải tặc mới tập kích thôn của chúng .”

 

Không ngờ Giang Tiểu Ngư khôi phục dung mạo đến thế.

 

Tạ Trân Châu trong lòng lập tức ghen tị đến sùi bọt mép.

 

“Tạ gia các bệnh !”

Hạt Dẻ Nhỏ

 

“Chính là ghen tị chúng kiếm tiền, các tự bản lĩnh, còn ức h.i.ế.p , đáng đời các kiếm tiền.”

 

Thấy trong thôn đều cãi vã ầm ĩ.

 

Thôn trưởng đau đầu, : “Được , cãi cọ nữa.”

 

“Hải tặc năm nào cũng tập kích thôn dân, đều , chỉ ! Tiểu Ngư thể g.i.ế.c hải tặc là chuyện ! Lúc chúng càng nên đoàn kết .”

 

Nói , y hỏi Giang Tiểu Ngư: “Ngươi tính toán gì ? Nếu cứ thế mà bỏ , đều sẽ c.h.ế.t thảm, đó cũng là cách giải quyết.”

 

Ý ngoài lời là y cho phép Giang Tiểu Ngư rời khỏi thôn, nàng giải quyết vấn đề .

 

Giang Tiểu Ngư đợi chính là câu của y: “Thôn trưởng, ý định thoái thác trách nhiệm, chuyện ít nhiều cũng liên quan đến . Chỉ là , nếu các giao , thì chắc chắn sẽ đồng ý.”

 

“Đến lúc đó, tình cảm làng xóm giữa chúng cũng sẽ còn nữa.”

 

Thôn trưởng vội : “Ta hiểu, ngươi là bản lĩnh. Ta tin tưởng ngươi thể đối phó với đám hải tặc , đều sẽ nguyện ý phối hợp với ngươi.”

 

Giang Tiểu Ngư gật đầu: “Hiện tại chúng chỉ tự cứu.”

 

“Tự tổ chức một đội binh dân, đội hộ vệ.”

 

“Còn nữa, chúng thể xây dựng một lầu thành từ cổng thôn, phái gác bất cứ lúc nào.”

 

Nghe , đều ngẩn .

 

“Xây thành lầu? Ngươi thật đó? Ai sẽ bỏ tiền chứ!”

 

Giang Tiểu Ngư : “Đương nhiên là cùng quyên góp tiền!”

 

“Hừ, bậy!” Tạ Liễu thị lập tức chịu.

 

“Đó là ý nguyện của , nếu góp tiền thì đuổi khỏi thôn.” Giang Tiểu Ngư với thôn trưởng.

 

“Thôn trưởng, chuyện ngươi và thương lượng một chút, thể quyên góp bao nhiêu tiền thì tính bấy nhiêu, còn sẽ tìm Quân đại nhân thương lượng, để triều đình xuất tiền, nhưng khoản tiền của triều đình cấp xuống, chắc chắn cần thời gian.”

 

“Chúng hiện tại bắt đầu xây dựng, thì cần tiền . Nếu thì thể việc , lầu thành xây dựng lên, cũng là vì để bảo vệ thôn dân hơn.”

 

“Sau thể tự bảo vệ , thì cần nộp tiền bảo vệ cho Tứ đại gia tộc nữa, khoản tiền sẽ tiết kiệm.”

 

Nghe , thôn trưởng lập tức cảm thấy tồi.

 

Hiện tại năm nào cũng nộp tiền bảo vệ cho Tứ đại gia tộc, đây cũng là một khoản tiền nhỏ.

 

Huống chi mỗi hải tặc đến, bọn họ đều đến muộn.

 

Nếu tự xây dựng đội bảo vệ, thì cần cầu xin bọn họ nữa.

 

Không ít cảm thấy thể .

 

“Vậy chúng thương lượng .” Thôn trưởng .

 

“Ừm.”

 

Giang Tiểu Ngư dẫn Trần Dự và bọn họ về .

 

“Thôn trưởng, thật sự như ?”

 

Thôn trưởng : “Mọi cứ thử nghĩ xem, Tiểu Ngư cũng sai.”

 

“Nếu chúng tự tự cứu, thì ai thể giúp chúng . Hôm nay chúng giao Tiểu Ngư , thì nếu ở thôn khác , ai còn sẽ đến thôn chúng chứ!”

 

“Đầu tiên là mất danh tiếng của thôn, còn chuyện như cũng .”

 

“Giang Tiểu Ngư là bản lĩnh, nếu nàng nguyện ý ở giúp , thôn chúng chẳng sẽ trở nên hơn ?”

 

Lúc Lâm gia và Trương gia là những tiếng nhất.

 

! Ta cảm thấy Tiểu Ngư chính là phúc tinh. Từ khi chúng theo nàng biển, hai nhà chúng đều ngày càng hơn.”

 

“Nàng mở xưởng, chẳng cũng theo đó mà kiếm tiền, cuộc sống đều hơn nhiều ? Lần xảy nạn đói, nàng còn giúp chúng kiếm lương thực.”

 

“Chúng lương tâm chứ!”

 

Trương thẩm càng càng hăng hái, : “Tiểu Ngư hiện tại trở nên bản lĩnh, vận khí , là do học từ Quân Hành, khi Quân Hành qua đời, vận khí của nàng trở nên chính là y ở trời bảo hộ nàng.”

 

“Trương thẩm, ngươi đùa chứ!”

 

 

Loading...