Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 127

Cập nhật lúc: 2025-11-08 15:35:51
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trấn thượng thông đường

 

“Đường ở trấn thông , trấn mua chút đồ.”

 

Thẩm thị lo lắng : “Vừa mới thông đường, sẽ xảy sạt lở nữa chứ?”

 

“Chắc là , còn tuyết rơi nữa mà.”

 

Mặt trời xuất hiện.

 

Dần dần trời sẽ ấm lên.

 

“Lâu ngoài, sắp phát ngột . Hôm nay nắng, đưa bọn trẻ dạo cho khuây khỏa cũng .”

 

Tiểu Bảo thể ngoài chơi thì vui mừng khôn xiết.

 

“Nương , con thể dạo phố cùng Tiểu Nữu tỷ tỷ ?”

 

“Không cha nương Tiểu Nữu dạo phố , hỏi xem .”

 

Con trai nàng , học võ.

 

Giang Tiểu Phong cũng .

 

Lâm Nhất Bình và Trương Phong cũng nhân cơ hội học thêm quyền cước với Trần Dự, nên cũng .

 

Cuối cùng Trương thúc lái xe ngựa đưa họ .

 

Trương thẩm tử, Lâm thẩm tử đều thành một chuyến, xem mua lương thực .

 

Giang Tiểu Ngư và họ thiếu lương thực, nhưng việc trong nhà lương thực cũng tiện để khác , nên đành cũng mua lương thực.

 

“Giang nương tử!”

 

Chu chưởng quỹ thấy nàng thì hai mắt sáng rỡ.

 

“Lâu gặp, vết nám mặt nàng mờ ?”

 

Giang Tiểu Ngư mặc một chiếc váy lụa mỏng màu hồng thêu hoa mai, khoác ngoài chiếc áo choàng thêu hoa ngọc lan và bướm, ống tay áo thêu những họa tiết bướm vàng tinh xảo, eo buộc một dải thắt lưng vàng, toát lên vẻ quý phái, dáng yêu kiều, khí chất như lan.

 

Thoạt trông nàng như một thiên kim tiểu thư quý tộc.

 

Gần đây tích phân đủ nhiều, nàng dùng thuốc.

 

Vết độc nám mặt liền từ từ nhạt .

 

Chẳng bao lâu nữa thể biến mất.

 

“Vâng, dùng một ít thuốc, lẽ tác dụng.”

 

Chu chưởng quỹ vội : “Chúc mừng, Giang nương tử là một đại mỹ nhân .”

 

“Hôm nay đến là mua gì ?”

 

Giang Tiểu Ngư gật đầu, “Ta một bộ ngọc quan và trâm cài tóc cho nam tử.”

 

“Là mua cho cha nàng ?”

 

“Cha đều mỗi một bộ.”

 

Chu chưởng quỹ , “Tốt, nàng xem hai bộ ngọc quan thế nào? Là ngọc bạch ngọc, bộ ngọc quan nhất trong tiệm của chúng .”

 

“Chúng quen cũ, một bộ hai ngàn lượng cho nàng.”

 

Hơi đắt , mới bắt đầu mà .

 

Giang Tiểu Ngư nghĩ cần từ từ, “Ngọc là ngọc , nhưng chúng là thường dân, đeo nổi ngọc quan quý giá như .”

 

“Ta thấy bộ khá .”

 

Một miếng ngọc điêu khắc, đeo cùng dải lụa buộc tóc.

 

Ngọc lớn, nhưng cũng là bạch ngọc .

 

Chu chưởng quỹ cũng ép buộc, vội : “Tốt, gói cho nàng.”

 

“Ừm.”

 

Mua hai bộ, còn hai bộ trâm ngọc.

 

Và cả ngọc bội.

 

Đóng gói xong, Giang Tiểu Ngư lấy một thứ, “Đây là bản thảo thoại bản mà công tử các .”

 

Chu chưởng quỹ vội vàng nhận lấy, “Ta sẽ giao cho công tử.”

 

“Giang nương tử, mời nàng thong thả.”

 

Thẩm thị và họ chợ mua sắm, mua ít đồ, gạo, bột ngô, bột mì, còn trứng gà, gà vịt và thịt lợn.

 

Sau khi tuyết ngừng rơi, đường phố dần dần hồi sinh.

 

“Chỉ là rau xanh.”

 

“Ngày nào cũng ăn thịt, ăn ngán .”

 

Ngày tuyết rơi, rau trong vườn đều c.h.ế.t cóng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-127.html.]

 

Tuy nhiên nhà họ Giang thiếu rau củ, củ cải, rau xanh, cà chua, cải thìa, bắp cải, giá đỗ đều .

 

Thẩm thị cũng dám trong nhà thiếu, “Không còn cách nào, trời tuyết, đợi mùa xuân sẽ hơn. Hoặc là đào một cái hầm để dự trữ một ít rau củ.”

 

“Chúng một cái hầm, nhưng lớn, chất đầy lương thực thì còn chỗ để rau củ nữa, đợi sang năm, chúng cũng trấn mua một căn nhà.”

 

Lâm thẩm tử , giờ con trai và tức phụ bà đều kiếm tiền, nhưng ba con trai, Lâm Nhất Bình cũng là con út.

 

“Vậy các mua nhà xong là ở cùng ?” Trương thẩm tử hỏi.

 

Lâm thẩm tử : “ ! Chúng phân gia.”

 

“Vậy thì phần lớn tiền đều do Bình nhi chi !”

 

Trong nhà họ Lâm, phu thê Lâm Nhất Bình là kiếm tiền nhất.

 

Giờ tiền trong nhà cũng đều giao cho Lâm thẩm tử quản.

 

Lâm thẩm tử : “Đều là một nhà, phân biệt ngươi . Giờ trong nhà chủ, mua một căn nhà lớn hơn một chút, ở cùng cũng náo nhiệt.”

 

Trương thẩm tử và Thẩm thị , gì thêm.

 

“Tiểu Ngư đến .”

 

“Đã mua xong hết ?”

 

Thẩm thị : “Mua xong , còn mua một ít nội tạng heo, đồ tươi mà rẻ.”

 

Lương thực cũng mua ít.

 

“Tiểu Ngư, con mua gì ở Vạn Bảo Các ?”

 

Giang Tiểu Ngư lấy cho họ xem, “Mua một ít trang sức cho cha và Tiểu Phong.”

 

“Ôi chao, cũng khá đáng tiền đó, đây là ngọc đúng !”

 

“Có con gái thật , thật là phúc, Tiểu Ngư cho một bộ trang sức đầu tóc, thật là tuyệt vời.”

 

“Bây giờ mua đồ cho Tiểu Phong và cha nàng nữa.” Trương thẩm tử và Lâm thẩm tử thật lòng ngưỡng mộ.

Hạt Dẻ Nhỏ

 

Lâm thẩm tử con gái, chỉ ba con trai. Trương thẩm tử hai con trai, một con gái, nhưng con gái bà gả sớm, gả xa, ở bên cạnh, gả cũng bao giờ về.

 

Thẩm thị xoa xoa đôi hoa tai ngọc trai tai, tươi rạng rỡ, “Tiểu Ngư thật là tiêu pha quá!”

 

Sau khi trở về, Giang Tiểu Phong nhận quà thì thích.

 

Vội vàng nhờ nương đeo cho , đó bộ cẩm y do Giang Tiểu Ngư thiết kế và Thẩm thị may đo vặn cho .

 

Trông y hệt một công tử quý tộc, hơn nữa tỷ họ đều làn da trắng bẩm sinh, ngũ quan sâu sắc rõ ràng, dung mạo xuất chúng.

 

“Nương, tỷ, đây vẫn là con ?”

 

Thẩm thị : “Không con thì là ai?”

 

“Con mặc bộ ngoài, khác đều sẽ gọi con là Giang tiểu công tử mất.” Giang Tiểu Phong vui vẻ .

 

“Học hành chăm chỉ, luyện võ, chính là Giang tiểu công tử.”

 

Giang Tiểu Phong ngượng nghịu, “Tỷ, tỷ đối với như , nếu thi đỗ đồng sinh, chẳng lãng phí tiền của tỷ !”

 

Giang Tiểu Ngư tiến lên sửa y phục cho , “Cứ giữ bình tâm, đầu đỗ thì thi vài nữa.”

 

Giang Tiểu Phong nhất thời dở dở .

 

“Giang Tiểu Ngư, ngươi đây cho !”

 

lúc , bên ngoài truyền đến tiếng mắng c.h.ử.i giận dữ.

 

“Nương, ?” Giang Đại Đông vội vàng chạy ngăn cản lão nương .

 

Giang Bà Tử đối với ông chính là một trận đ.á.n.h mắng, “Đồ con bất hiếu , c.h.ế.t ngươi mới cam lòng!”

 

“Dừng tay!” Giang Tiểu Ngư đến nắm lấy cổ tay bà.

 

“Không đ.á.n.h cha .”

 

Giang Bà Tử thấy nàng thì liền ngoan ngoãn hơn một chút, “Vậy thì ngươi cứu nhị thúc và tam thúc của ngươi ! Giang Tiểu Ngư, ngươi m.á.u lạnh như , đó là nhị thúc ruột, tam thúc ruột của ngươi đấy.”

 

“Ta cha rốt cuộc đắc tội với ai! Tại các đối xử với như , nếu rõ ràng, sẽ tìm cách chữa khỏi cho họ.” Giang Tiểu Ngư buông tay bà .

 

Giang Bà Tử bắt đầu ấp úng, “Ta … Đại Đông tự cũng , chúng ?”

 

“Không thì về ! Ta cách nào cứu họ.”

 

Giang Bà Tử tức giận giậm chân, “Giang Tiểu Ngư! Ngươi nhất định đ.â.m đầu c.h.ế.t cửa nhà ngươi mới chịu ư!”

 

“Ta cha , ngươi c.h.ế.t cứ thử. Tường nhà là tường đá, đ.â.m đầu đảm bảo vỡ óc.”

 

Giang Bà Tử sợ đến run rẩy khắp .

 

Lại giở trò ăn vạ.

 

Đột nhiên bốn con ch.ó chạy , dọa bà vội vàng bò dậy.

 

“Giang Tiểu Ngư, đồ trời đ.á.n.h thánh vật! Ngươi cứ chờ đó!”

 

 

Loading...