Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 126 Tàn Phế

Cập nhật lúc: 2025-11-08 15:35:50
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Trời ơi! Đây chẳng lấy mạng ?”

 

Hai phụ nhân lóc om sòm.

 

“Cứ khiêng , giải đông liệu thương !” Giang Tiểu Ngư .

 

Đi cùng còn của các làng khác.

 

Không chỉ tỷ hai họ Giang, mà còn của các làng khác.

 

Gia quyến cũng cùng đến.

 

“Mọi cứ yên tâm, Giang nương tử hiểu chút y thuật, nếu thể cứu, nhất định sẽ cứu.” Thôn trưởng an ủi nhà của bọn họ.

 

“Thôn trưởng, nãy Giang nương tử đông lạnh thể sẽ tàn phế là thật !”

 

Thôn trưởng : “Bị đông lạnh một ngày, chuyện thể sẽ tàn phế, chuyện cứ đợi bọn họ tỉnh hãy .”

 

“Mọi đừng nóng vội.”

 

Giang Tiểu Ngư tiên giúp mấy giải đông, đưa nhà giữ ấm.

 

“Thế nào ? Tiểu Ngư.”

 

Thấy nàng , liền vội vàng chạy tới hỏi.

 

Giang Tiểu Ngư : “Đều xác định nguy hiểm đến tính mạng, đá đè thương, chân gãy nối , dùng t.h.u.ố.c sẽ khỏi.”

 

“Vậy… nhị thúc, tam thúc của con thế nào?”

 

Lý Kim Cúc và Triệu Thục Phân vội vàng xông tới hỏi.

 

“Vết thương của bọn họ quá rộng, nửa của nhị thúc đều đá đè thương, chỉ e cách nào chữa khỏi, nhưng thể giữ tính mạng.”

 

“Tam thúc đè gãy cánh tay, cánh tay phế , xương cốt nát vụn, cũng cách nào chữa khỏi.”

 

Hai xong liền rống lên, “Tại chứ! Những khác con đều thể chữa khỏi, nhị thúc, tam thúc của con chữa ? Tiểu Ngư, con đang hận chúng , cố ý chữa cho nhị thúc và tam thúc !”

 

Giang Tiểu Ngư nhíu mày : “Tam thẩm, nếu thể chữa khỏi bọn họ, nhất định sẽ chữa, vấn đề ở chỗ vết thương của bọn họ quá nặng, nếu các tin , thể tìm đại phu khác đến xem.”

 

“Vết thương của những khác nghiêm trọng đến , khéo cao dược, nên mới thể chữa khỏi.”

 

Những tỉnh đều lượt đưa về nhà.

 

Cũng mang theo đại phu đến.

 

Sau khi xem xét quả nhiên đúng như lời Giang Tiểu Ngư .

 

Lý Kim Cúc và Triệu Thục Phân tin, “Con chính là thấy c.h.ế.t cứu, Giang Tiểu Ngư, xem như rõ con .”

 

“Con chính là đang báo thù chúng .”

 

Giang Tiểu Ngư , “Nhị thẩm, báo thù các chứ!”

 

“Chẳng vì năm đó cha con gãy chân, con cho rằng là chúng hại con ?” Lý Kim Cúc .

 

“Vậy cha gãy chân liên quan đến các ?”

 

Đối mặt với sự chất vấn của Giang Tiểu Ngư.

 

Hai nhất thời đều chột cúi đầu lẩn tránh.

 

“Nương.”

 

Lúc Giang Đại Hải và Giang Tiểu Thuyền đến, con trai tam phòng còn nhỏ nên đến.

 

Hai bọn họ về nhà, nên tránh một kiếp nạn.

 

Hiện giờ đường đến trấn dọn sạch, thể thông hành.

 

“Đại Hải, cha con và tam thúc tỉnh . Các con đến thì đưa bọn họ về .” Giang Đại Đông với vẻ mặt u ám bước .

 

Giang Đại Hải : “Được, Đa tạ đại bá phụ, Đa tạ Tiểu Ngư.”

 

“Người một nhà cần nhiều như .” Giang Đại Đông vỗ vai thêm gì nữa.

 

Giang Đại Xuyên và Giang Đại Hà tỉnh tàn phế.

 

Cũng cách nào chấp nhận .

 

chuyện thể trách khác, là do bọn họ xui xẻo.

 

Sau khi rời , Giang Tiểu Ngư cho dọn dẹp trong nhà, “Cha, uống một chén gừng ! Chuyện liên quan đến , hết sức .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-126-tan-phe.html.]

“Nếu gặp chuyện, bọn họ chắc đến cứu .” Thẩm thị khẽ hừ .

 

Giang Đại Đông thở dài, “Ta đang nghĩ giờ lão nhị, lão tam đều liệt , đến lúc đó con cái của bọn họ ?”

 

Thẩm thị : “Trạch viện lớn như cho bọn họ , còn điền sản. Bọn họ những năm nay cũng tích góp ít tiền, đến nỗi c.h.ế.t đói .”

 

“Ta cho , đừng quản chuyện nhà bọn họ nữa, bây giờ chúng phân gia , nhà tranh của chúng cũng tuyết lớn sập .”

 

“Sống ở nhà con gái, hãy bớt lo một chút, đừng gây thêm phiền phức cho con gái.”

 

Thẩm thị đẩy trượng phu nhà mắng mỏ.

 

Giang Đại Đông vội vàng , .

 

ngày hôm vẫn về một cái.

 

Đem một ít đồ ăn cho lão thái thái.

 

Giang bà tử đến mức mắt nhòa lệ, “Đại Đông, nương chút thiên vị, nhưng con là đại ca, cha con mất sớm, con chẳng lẽ nên trở thành trụ cột của gia đình ? Con chăm sóc đều là trách nhiệm của một đại ca.”

 

Giang Đại Đông : “Nương, con . bây giờ lão nhị bọn họ đều lập gia đình, tổ phụ .”

 

“Ngươi còn giúp chúng thế nào? Giờ Tiểu Ngư nợ nhiều tiền như , lo cho con gái chứ!”

 

Lý Kim Cúc : “Đại ca, Tiểu Ngư tài năng, nàng thể chữa khỏi chân cho , thì nhất định thể giúp nhị thúc của nàng . Chỉ là đứa bé ghi thù. Nàng oán hận chúng năm xưa quan tâm .”

 

đấy, đắc tội với ngoài, đ.á.n.h gãy chân, chúng sợ liên lụy đến các con nên mới quản.”

 

Sắc mặt Giang Đại Đông khẽ biến, “Chuyện cũ nhắc nữa.”

 

“Ta đắc tội với ai , chính cũng rõ.”

 

Nghe , Giang Bà Tử và Lý Kim Cúc đều giật , hai bà thông gia nương tựa mà rơi lệ.

 

“Dù Đại Xuyên cũng là ruột của mà! Huynh thật sự nhẫn tâm chúng tàn phế cả đời ?”

 

Lão Tam thì đỡ hơn một chút, chỉ là mất một cánh tay.

 

Lão Nhị thì cả nửa đều bại liệt.

 

Lý Kim Cúc đến mắt sưng húp như hạt óc chó.

 

Giang Tiểu Hoa và Giang Tiểu Đào đều trở về.

 

Vừa cửa quỳ xuống cầu xin Giang Đại Đông.

 

Giang Tiểu Đào : “Đại bá phụ, Tiểu Ngư lợi hại, nàng chữa khỏi bệnh cũ nhiều năm khỏi của Công tử, còn chữa khỏi chân cho .”

 

“Tiểu Ngư nhất định cách cứu cha con và tam thúc.”

 

“Con cầu xin , về khuyên Tiểu Ngư cứu cha con ạ.”

 

Giang Tiểu Đào lóc .

 

Giang Đại Đông thở dài, “Tiểu Ngư thần y, hỏi nàng , nàng cách nào.”

 

“Các con cầu xin cũng vô dụng.”

Hạt Dẻ Nhỏ

 

Nói , Giang Đại Đông nhẫn tâm rời .

 

“Đại bá phụ…”

 

“Nương, giờ chúng đây? Công tử kinh thành vẫn trở về.” Giang Tiểu Đào đầu Lý Kim Cúc.

 

“Ngươi chắc chắn Giang Tiểu Ngư thể chữa khỏi cho cha ngươi?”

 

Giang Tiểu Đào gật đầu, “Dạ, Công tử còn khen Tiểu Ngư là bản lĩnh.”

 

“Bệnh của Công tử đều là nàng chữa khỏi, Công tử từ nhỏ mời nhiều danh y, thậm chí từng đến kinh thành, bệnh vẫn khỏi. Tiểu Ngư đến là chữa khỏi ngay.”

 

Giang Tiểu Hoa : “ nàng hận chúng mà! Cho dù thể chữa khỏi cho cha và tam thúc, nàng cũng sẽ đồng ý. Nàng chữa bệnh cho công tử nhà là vì trả tiền.”

 

“Vậy là chúng cũng đưa nàng tiền?” Giang Tiểu Đào .

 

Giang Bà Tử lập tức vui, “Đều là một nhà, đưa tiền gì? Giang Tiểu Ngư chính là đồ vong ân bội nghĩa, kẻ phá hoại gia tài!”

 

“Cả nhà Bọn chúng đều là chổi, cha ngươi và lão Tam thành nông nỗi đều là do chúng hại.”

 

Tỷ hai ánh mắt âm trầm của bà dọa cho giật .

 

“Nãi... Người đừng lời mặt Tiểu Ngư, Tiểu Ngư bây giờ đổi nhiều, ngay cả Công tử nhà chúng cũng nhường nàng ba phần...”

 

Giang Bà Tử trong lòng tức giận tột độ, “Cho nên mới nàng là đồ phá gia chi tử, là kẻ bạc bẽo, các học theo nàng !”

 

 

Loading...