Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 124: Thay Đổi Môn Đình
Cập nhật lúc: 2025-11-08 15:35:48
Lượt xem: 21
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Ta vội, đợi đến khi các con lớn hơn một chút, nếu gặp phù hợp, sẽ cân nhắc."
Giang Tiểu Ngư định cứ thế mà sống độc cả đời, đợi tiền , b.a.o n.u.ô.i vài tiểu bạch kiểm cũng thành vấn đề.
"Ta thấy Tiểu Phong cũng cần vội, mới mười bảy tuổi, hết hãy chăm sách để tăng cường bản lĩnh, cưới một cô nương tri thư đạt lễ thê tử cũng muộn."
Giang Đại Đông từng suy nghĩ xa xăm đến , nhưng y cũng hiểu ý của con gái là giúp Giang gia đổi môn đình.
"Vậy..."
Giang Tiểu Ngư : “Cha cần lo lắng, chúng sẽ con đường rộng lớn hơn, đợi đến khi Tiểu Phong ngoài kiến thức thêm nhiều, sẽ nhiều lựa chọn hơn.”
"Bây giờ giúp định đoạt cả đời, vạn nhất gặp nhiều lựa chọn hơn, hoặc năng lực của ngày càng mạnh mẽ, mà nửa thể theo kịp bước chân của , sẽ nhiều vấn đề."
Bây giờ tìm thê tử cho Giang Tiểu Phong, cùng lắm là tìm ở Đông Hải huyện, với gia cảnh như bọn họ, cưới con gái nhà quyền quý e rằng dễ.
Vương gia ý gả con gái, chẳng qua là vì trúng bản lĩnh của Giang Tiểu Ngư.
Ai mà khi nào gả một cô con gái vô dụng đến để liên hôn chứ!
Càng là lúc càng thể sốt ruột.
Giang Đại Đông lời nàng , còn sốt ruột nữa.
"Chuyện cần với nương con, kẻo bà lo lắng."
"Vâng."
Giang Tiểu Ngư gật đầu, “Người nghỉ ngơi thật , chân chú ý giữ ấm.”
Trong sân, Giang Tiểu Phong cùng Thạch Đầu học võ công.
Có sự chỉ dẫn của Tạ Thanh Sơn và Trần Dự.
Giang Tiểu Phong tiến bộ khá lớn, đang tấn.
Giang Tiểu Ngư một ít điểm tâm mang đến, bánh khoai mài và hạt sen.
"Giang nương tử."
Giang Tiểu Ngư : “Tiên sinh, tư chất của Tiểu Phong thế nào?”
"Cũng , chỉ là đại khí vãn thành." Tạ Thanh Sơn vuốt vuốt râu, “Người vẫn lanh lợi, chỉ là chữ lắm, cần thời gian luyện tập.”
Chỉ là thiên phú sách.
Giang Tiểu Phong một khá hiếu động, loại thể tĩnh tâm sách.
Bởi định là sách nhận chữ, đủ dùng là , còn con đường thi cử thì quá phù hợp.
nếu chịu khó thì cũng thể thi đậu.
Giang Tiểu Ngư ngẫm nghĩ, ít nhất thi đậu Cử nhân.
"Có nhờ bận tâm nhiều hơn."
Tạ Thanh Sơn : “Nương tử định để học đến mức nào? Bây giờ chỉ rằng chỉ cần tính toán, ghi sổ là đủ .”
Không chí tiến thủ.
Giang Tiểu Ngư : “Trước định thi đậu Cử nhân.”
"Cái gì?"
Tạ Thanh Sơn kinh ngạc ho khan vài tiếng, “Điều chút khó khăn.”
"Cho nên mới nhờ bận tâm nhiều hơn."
Bằng nàng mời ông đến gì chứ!
"Người thể chỉ dạy những học sinh thiên phú chứ!"
"Tiểu Phong tư chất cũng tệ, hy vọng cũng bận tâm nhiều hơn một chút."
Tạ Thanh Sơn gượng gạo, “Được, chỉ cần học, sẽ nguyện ý dạy.”
"Tỷ."
Giang Tiểu Phong tấn xong, đến giờ thì dừng nghỉ ngơi.
"Ừm, ngon thật."
"Tỷ, theo Trần đại ca cùng học võ công."
Tạ Yên : “cữu cữu vẫn nên học bính âm ! Bằng cữu cữu chữ, cứ mãi hỏi .”
"Thạch Đầu đúng, từ hôm nay trở , cữu cữu chỉ học võ công, mà còn học chữ sách chữ, sang năm bắt đầu tham gia Hương thí."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-124-thay-doi-mon-dinh.html.]
Giang Tiểu Phong giật , “Cái gì! Tỷ, tỷ đang đùa ! Đệ chỉ là kẻ nửa vời!”
"Làm thể tham gia Hương thí chứ, cho dù tham gia, cũng thể đỗ ."
"Hương thí là kỳ thi dành cho tú tài, mà cữu cữu ngay cả Đồng sinh cũng thi đỗ, thì đúng là một kẻ mù chữ!" Giang Tiểu Ngư yêu cầu cao.
"Sau chuyện ăn của ngày càng phát đạt, cữu cữu chút bản lĩnh, yên tâm giao chuyện ăn cho cữu cữu quán xuyến."
"Hơn nữa cữu cữu lớn tuổi , là cữu cữu của Thạch Đầu, sẽ thi trễ hơn cữu cữu vài năm, cữu cữu chẳng nên dò la tình hình cho ? Còn nữa, trong bụng cữu cữu chút mực , gặp cô nương yêu thích, cầm kỳ thi họa tinh thông thứ, cữu cữu dám theo đuổi ?"
Giang Tiểu Phong mặt đỏ bừng, từng nghĩ tiền sẽ cưới một cô nương cầm kỳ thi họa tinh thông thứ.
những cô nương như cứ tiền là thể cưới .
"Biết , tỷ. Đệ sẽ cố gắng."
Giang Tiểu Ngư : “Vậy cữu cữu cố gắng lên, ăn no thì trong nhà theo Tiểu Bảo học bính âm.”
"Học bính âm thì tự sách nhiều hơn. Gặp chỗ hiểu mới hỏi Tạ , cũng thể học võ công, nhưng thời gian phân bổ hợp lý."
Giang Tiểu Ngư lập cho bọn họ một thời gian biểu.
Đến cuối năm bọn họ sẽ biển.
Bây giờ tuyết lớn cũng cách nào biển.
Bởi quanh năm dựa việc biển kiếm sống là con đường mưu sinh lâu dài.
Nhà hàng biển đương nhiên cũng cách nào mở .
Cũng may là dự trữ ít lương thực.
Mùa đông , ở trong căn nhà mới, lò sưởi, ăn no, mặc ấm, còn chính là an tâm dưỡng sức.
Giang Tiểu Ngư bảo Trương Phong và Lâm Nhất Bình đều đến học võ công.
Bọn họ cách nào sách, nhưng đều học nhận chữ, ép buộc con đường thi cử.
nhận chữ chữ là điều bắt buộc.
Hai bọn họ đối với việc học võ công khá hứng thú, cần vất vả như Giang Tiểu Phong sách học võ.
Ban đầu Giang Tiểu Phong chút kháng cự, nhưng dần dần phát hiện so với Trương Phong và bọn họ thì khác biệt.
Hơn nữa Trần Dự là , y chính là xuất quý tộc, từng lời cử chỉ, đều vô cùng tao nhã, khí chất và sự giáo dưỡng khắc sâu cốt tủy, khác biệt với thường.
Cho dù y xe lăn, cho dù dung mạo y tuấn tú như Giang Tiểu Phong, nhưng vẫn toát khí chất.
"Trần đại ca thật lợi hại."
"Sau nếu một nửa sự lợi hại của thì mấy."
Trần Dự : “Ở Kinh thành, những như nhiều vô kể, mà còn là ưu tú nhất.”
"A! Huynh như còn ưu tú !" Giang Tiểu Phong lập tức mà nước mắt.
"Đương nhiên ! Người tài tài hơn, núi cao còn núi cao hơn. Ta từ nhỏ giống Thạch Đầu mà sách học võ. Không ai cũng điều kiện như ."
Trần Dự cũng là khi trải qua nhiều thăng trầm mới hiểu đạo lý , nhớ đây chút nào cũng trân trọng tài nguyên , lãng phí ít thời gian.
Thật sự hối hận.
"Tỷ của cữu cữu là thực sự bản lĩnh, tầm xa trông rộng, cữu cữu lời tỷ thì sẽ sai ."
"Sau cữu cữu sẽ ưu tú hơn ." Trần Dự .
Trần Dự là văn võ song .
Cứ như , còn chỉ là bình thường.
Hạt Dẻ Nhỏ
Giang Tiểu Phong cảm thấy Kinh thành thật sự là quá mức cạnh tranh.
"Thạch Đầu, con đến Kinh thành ?"
Tạ Yên bàn thư luyện chữ, “Nương đó. Theo ý nương, chắc chắn sẽ đến Kinh thành.”
"Đông Hải huyện quá nhỏ, chúng ở đây cách nào mở rộng kiến thức hơn, Kinh thành nhân tài kiệt xuất vô kể, nếu chúng nhân cơ hội cố gắng dưỡng sức, đợi đến khi cần chúng giúp nương ở Kinh thành, lẽ sẽ tụt phía ."
Giang Tiểu Phong ngẩn , dường như hiểu vì tỷ tỷ nhất định bắt sách học võ.
Bây giờ là nàng giúp bọn họ che gió chắn mưa.
Sau thì đến lượt bọn họ nàng che gió chắn mưa chứ!
Nếu cứ mãi là một kẻ biển đ.á.n.h cá, kiếp gì đến việc giúp nàng che gió chắn mưa chứ?