Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 123: Quá khứ đen tối

Cập nhật lúc: 2025-11-08 15:35:47
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Võ công của Trần Dự khác với Quân Bắc Dạ.

 

Hắn sở trường dùng kiếm hơn.

 

Bởi liền luyện kiếm pháp Tạ Yên.

 

“Tiên sinh, ngài khinh công ? Ta học khinh công.”

 

Trần Dự : “Có thể chứ! hiện giờ địa điểm thích hợp, đợi tuyết tan hết, chúng núi để học khinh công sẽ tiến bộ rõ rệt hơn.”

 

Mắt Tạ Yên sáng lấp lánh đầy mong đợi, : “Ừm, để đưa về phòng .”

 

Trần Dự cần.

 

Hiện tại chỉ là một hạ nhân của Giang gia mà thôi.

 

đứa trẻ tôn sư trọng đạo.

 

Quá đỗi kính trọng nên thể từ chối.

 

Trong phòng tiếng trẻ con òa, Trần Dự trong lòng sốt ruột.

 

“Tiên sinh đừng vội.” Tạ Yên chạy nhanh qua bế hài nhi lên: “Là đói , sẽ bảo Thúy dì hâm sữa dê mang đến.”

 

Uống sữa xong, tiểu oa mới nữa.

 

Nhìn thấy thành thạo.

 

Trần Dự đều kinh ngạc: “Yên nhi, con còn trông trẻ ?”

 

“Ừm, Tiểu Bảo là do nuôi lớn.” Tạ Yên cho là đúng, từ khi sinh là do bế ngủ, thì bế, ngoài nhổ cỏ cũng cõng theo.

 

Đói bụng mới đưa đến trong lòng nương để b.ú sữa.

 

Cho b.ú xong, Giang Tiểu Ngư sẽ quan tâm đến đứa trẻ nữa.

 

Trần Dự hiếu kỳ nên hỏi thêm vài câu: “Vậy cha nương con ?”

 

“Cha biển đ.á.n.h cá kiếm tiền, nương ...”

 

Giang Tiểu Ngư đây quá nhiều chuyện trong quá khứ nhắc đến.

 

Không thì Trần Dự căn bản thể tưởng tượng Giang Tiểu Ngư ham ăn lười , ngược đãi con cái ngày phụ nhân cần cù tháo vát, bản lĩnh như bây giờ.

 

Đến nỗi khi ăn cơm, cùng , Trần Dự đều nhịn mà liếc Giang Tiểu Ngư thêm vài cái.

 

Rất hỏi nàng thể đối xử với con cái như .

 

Mà hai đứa trẻ vẫn thể để bụng chuyện cũ mà yêu quý nàng như , chuyện thật sự quá kỳ lạ.

 

Thạch Đầu hận nương , tìm cho Giang Tiểu Ngư một cái cớ hảo, tất cả là của cha , là cha dùng thủ đoạn chiếm đoạt Giang Tiểu Ngư tình nguyện...

 

Bọn họ là do nương tự nguyện sinh , bởi nàng mới mắng bọn họ là nghiệt chủng.

 

Tạ Yên từ đến nay từng oán hận nương , điều đó đủ để thấy bình thường Tạ Quân Hành ít về nàng mặt các con.

 

“Chân đau ?” Giang Tiểu Ngư phát hiện ánh mắt kỳ lạ của , liền qua hỏi.

 

Trần Dự gượng: “Không ... chỉ là cảm thấy Giang nương tử lợi hại.”

 

Nói đến điều , nhà họ Giang liền một trận khen ngợi nàng.

 

Đến cả thê tử cũng sùng bái Giang Tiểu Ngư.

 

Ăn cơm xong, Giang Tiểu Ngư đưa cho một đôi nạng: “Chàng thử một chút xem .”

 

Trần nương tử yêu phu quân.

 

Đã áo choàng và đệm đầu gối cho suốt đêm.

 

Nhìn thấy họ ân ái như .

 

Mọi đều ngưỡng mộ.

 

Bên ngoài tuyết lớn bay lả tả, trời đất mênh mang một màu.

 

Gió cuồng thổi gào, bão tuyết như thác đổ, tuyết dày đè sập nhà cửa, đường xá chôn vùi. Không ít lão bách tính run rẩy trong giá rét, gia súc c.h.ế.t cóng, mùa màng phá hủy. Mắt thường thấy đều là sự khủng bố trắng xóa, tựa như cảnh tận thế, tai họa tuyết khiến cuộc sống con rơi tuyệt cảnh, nỗi đau và sự bất lực tràn ngập ngóc ngách.

 

Tuyết rơi lớn, nước biển ven bờ đều đóng băng, một vùng biển rộng lớn hóa thành băng.

 

Thuyền ở bến tàu đóng băng.

 

Trên đường phố một bóng , phủ bạc một màu, trắng xóa mênh mang.

 

“Tiểu Ngư!”

 

Hôm đó, thôn trưởng tìm đến.

 

“Thôn trưởng, chuyện gì ?”

 

Thôn trưởng : “Trong thôn c.h.ế.t cóng . Lão Lưu cô quả trong thôn qua đời. Ta tìm Tiểu Phong và các cùng giúp, an táng cho ông .”

 

Nghe , Giang Tiểu Phong và Giang Đại Đông vội vã giúp.

 

“Ở thôn lưu đày nhiều c.h.ế.t.”

 

Khi trở về, Giang Tiểu Phong .

 

Năm nào cũng , những sống sót mấy.

 

“Chỉ mong sớm qua .”

 

Đến ngày thứ hai cuối cùng trời cũng quang đãng còn tuyết rơi nữa, tuyết chất đống đầy cửa nhà bọn họ, xúc tuyết.

 

“Tiểu Ngư, cha ngươi nhà ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-123-qua-khu-den-toi.html.]

Giang lão nhị và Giang lão tam cùng đến.

 

“Ở nhà chứ! Nhị thúc, Tam thúc tìm cha việc gì? Người hiện rảnh, chuyện gì thể tìm .” Giang Tiểu Ngư mà như .

 

Bọn họ vứt bỏ lão nương cho đại phòng, trong thôn mắng là bất hiếu tử.

 

Tình hình thực tế căn bản .

 

thủ đoạn của Giang Tiểu Ngư quá lợi hại, bọn họ cuối cùng cũng nếm mùi.

 

Không vớt vát lợi lộc gì, đành vội vàng đến đón lão thái thái về. "Chẳng chuyện gì lớn lao, chẳng sắp đến Tết ? Chúng đến đón nãi nãi về ăn Tết."

 

"Vâng! Vậy các một lát, mời nãi nãi ."

 

Giang Tiểu Ngư đặt xẻng sắt xuống, đến Bắc Uyển.

 

Mở cửa phòng củi.

 

Lão thái thái co ro trong chăn, suýt nữa thì c.h.ế.t cóng.

 

"Nãi, dạo thế nào? Vẫn ở nhà ?"

 

Giang bà tử thấy nàng sợ đến run rẩy. "Ta ở nhà con nữa, về nhà ..."

 

"Nãi, ! Người mà về như , chắc chắn sẽ khiến nghĩ ngược đãi , bất hiếu với ."

 

"Thôi thì cứ ở thêm vài ngày."

 

Giang bà tử vội vàng bò dậy. "Đừng! Ta ở nhà con nữa! Ta về nhà ."

Hạt Dẻ Nhỏ

 

Giang Tiểu Ngư nhướng mày, “Nãi, nghèo, rõ.”

 

"Ta... về sẽ đến loạn nữa, cũng sẽ cha con bất hiếu, sẽ các con bất hiếu với ..."

 

"Tiền dưỡng lão cũng cần nữa." Giang bà tử suýt nữa thì quỳ xuống .

 

"Tiểu Ngư, nãi sai , con tha thứ cho nãi một ."

 

Giang Tiểu Ngư lạnh lùng , “Cha rốt cuộc do sinh ?”

 

Giang bà tử lập tức đỏ mắt, “Cha con đương nhiên là do sinh !”

 

"Vậy thiên vị như ? Là cha với ?"

 

"Thiên vị thì thôi , còn cho y sống yên ."

 

Giang bà tử sắc mặt chợt trắng bệch, “Không ... ... Tiểu Ngư, từng nghĩ cha con c.h.ế.t.”

 

"Ta sai , con tha thứ cho một ."

 

Giang Tiểu Ngư đáy mắt xẹt qua tia lạnh lẽo, “Được thôi? Nếu tự về, cũng ngăn cản , nhị thúc và tam thúc đến đón .”

 

Nghe , lão thái thái nhanh nhẹn dậy.

 

Nhìn thấy bốn con ch.ó bên ngoài liền sợ hãi trốn Giang Tiểu Ngư.

 

Giang Tiểu Ngư dẫn bà đến phòng khách.

 

Giang Đại Đông cũng ở đó.

 

Chẳng gì với hai , sắc mặt y vô cùng tệ.

 

"Nương..."

 

"Nhị Lang... Tam Lang." Giang bà tử lóc định cáo trạng nhưng liếc thấy Giang Tiểu Ngư liền theo bản năng ngậm miệng.

 

"Nương, ? Chẳng lẽ chịu ủy khuất gì?" Giang lão tam .

 

"Không . Tiểu Ngư đối xử với . Chỉ là ở đây quen."

 

"Vẫn là về nhà chúng ! Tiểu Ngư gả , nên phiền nàng." Lão thái thái bỗng nhiên hiểu chuyện đến khiến thấy kỳ lạ.

 

.

 

Giang lão nhị bọn họ liền nắm chút nhược điểm nào.

 

"Đại ca, chúng đây."

 

"Đề nghị hãy suy nghĩ ."

 

Nói dìu lão thái thái cùng rời .

 

Giang Tiểu Ngư : “Cha, bọn họ gì?”

 

Giang Đại Đông sắc mặt khó coi, xuống : “Nhị thúc con , Vương gia ý kết với chúng , con gả cho Vương gia đại công tử...”

 

Làm .

 

Tức đến mức y trở mặt ngay tại chỗ.

 

"Hôm nay , con gái nhà họ Vương thể gả cho Tiểu Phong, nhưng chúng mua nhà ở huyện, hoặc xây một căn nhà lớn như của con bây giờ."

 

Giang Tiểu Ngư lạnh, “Chuyện cha với nương và bọn họ ?”

 

Sao dám chứ!

 

Giang Đại Đông vẫn đồng ý, nhưng xét đến cuộc đời của hai đứa nhỏ, quả thật thể tiếp tục như , con gái con thì cần lo lắng cuộc sống , nhưng nàng còn trẻ, nếu cả đời cứ thủ tiết như y cũng đau lòng.

 

Nữ nhân đó chẳng lẽ cần một nam nhân đối xử , yêu thương !

 

Con trai thì càng cần , năm qua năm khác càng lớn, nhà đều cháu nội cả . Hôn sự của con trai thể trì hoãn nữa.

 

"Cha đồng ý đề nghị của nhị thúc con, nhưng hôn sự của các con cũng cần suy nghĩ kỹ."

 

"Tiểu Ngư con thấy thế nào?"

 

 

Loading...