Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 120
Cập nhật lúc: 2025-11-08 03:26:17
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai nha đầu nhỏ thể là mới đến nên tình hình của Giang Tiểu Ngư.
Nghe nàng là quả phụ, còn hai đứa con, đều nghẹn lời.
Giang Tiểu Ngư hài lòng dậy chỉnh sửa y phục, ngoài xem xét tình hình.
"Chị."
Giang Tiểu Phong và những khác tỉnh , đang câu cá.
Chuyện nàng ngủ trong phòng Quân Bắc Dạ, dường như ai .
Quân Bắc Dạ cũng đang câu cá.
"Chúng vớt ít hải sản , nên khởi hành trở về ?"
Giang Tiểu Ngư : "Ừm, thả lưới vớt thêm một ít nữa ! Ta còn kiếm thêm nhiều rong biển."
"Lại xuống biển?" Quân Bắc Dạ cau mày.
"Ừm."
"Ta , cô nương đừng nữa."
Giang Tiểu Ngư kéo , ánh mắt rơi môi liền nhớ đến nụ hôn tối qua, "Vẫn là , rong biển ở đáy biển, thường khó mà nhịn thở ."
Nàng là vì đồ lặn.
"Đại nhân phận tôn quý. Nếu chuyện gì xảy , gánh nổi trách nhiệm." Giang Tiểu Ngư để xuống biển, tự xuống.
Sau một ngày lặn hụp, các loại hải sản như rong biển, cầu gai biển, sò biển, và cả hàu, cua, tôm đều vớt lên từng đống.
Ngoài , việc thả lưới bắt cá cũng thu hoạch ít.
Điểm tích lũy hệ thống của nàng tăng vọt, kiếm mười vạn điểm, thăng lên một cấp, hiện là L3.
Hải sản thể tính điểm lặp , chỉ cần nàng xuống biển, hải sản vớt lên đều thể quy đổi điểm.
Giá trị của rong biển cũng nhỏ, chỉ riêng rong biển hôm qua và hôm nay kiếm hai vạn điểm.
Giang Tiểu Ngư lúc mới hài lòng định trở về.
"Đưa tay cho ." Quân Bắc Dạ kéo nàng lên, như thường lệ khoác áo choàng cho nàng, chuẩn canh gừng cho nàng uống.
Nếu là bình thường, Giang Tiểu Ngư thấy gì, chỉ coi là việc nhỏ.
tối qua lén hôn .
Giang Tiểu Ngư tâm tư của , nên cố ý tránh né, "Đa tạ Quân đại nhân, tự thể ."
Quân Bắc Dạ: "..."
"Giang nương tử... tối qua ngủ ." Nam nhân nhạy bén, lập tức nhận điều bất thường.
Giang Tiểu Ngư giả vờ như chuyện gì cũng , "Ừm..."
Quân Bắc Dạ tức thì cứng đờ.
"Ta... thể là do say rượu, vô ý mạo phạm cô nương."
"Vậy là Quân đại nhân hứng thú với , nhưng vẫn hôn , đây chỉ là vì ngài say rượu thôi ?" Giang Tiểu Ngư khẽ nheo mắt, hành vi của thật đáng ghét.
Quân Bắc Dạ lập tức căng thẳng, "Không ... là..."
"Thôi, cần nhiều. Ta coi như từng xảy ."
"Mong Quân đại nhân đừng mắc sự hồ đồ như nữa." Giang Tiểu Ngư lau tóc sâu tìm hiểu nữa.
Chỉ là một nụ hôn mà thôi.
Hắn là một mỹ nam, hôn một cái, cũng mất miếng thịt nào.
Quân Bắc Dạ cả ngày lời nào.
Hắc Phượng và những khác đều căng thẳng thần kinh, dám thở mạnh.
Đợi đến bờ, hải sản xử lý gần xong, phân loại đóng gói khiêng về Giang gia.
Quân Bắc Dạ cùng về.
"Đại nhân đến tác phường, nếu việc gì Giang nương tử thể đến tìm ." Hắc Phượng đến truyền lời.
Giang Tiểu Ngư bận rộn cả ngày quên mất chuyện nụ hôn trộm.
Lúc mới nhận Quân Bắc Dạ thể đang trốn tránh .
"Ừm."
"Có phiền Hắc Phượng thị vệ, phiền ngươi chuyển lời với đại nhân của các , để tâm , bảo cũng đừng quá bận lòng."
Hắc Phượng mà lơ mơ.
vẫn về truyền đạt nguyên văn.
Quân Bắc Dạ trong lòng thở phào nhẹ nhõm nhưng cảm thấy phiền muộn.
Nàng để tâm tức là giận, nhưng cũng nghĩa là trong lòng nàng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-120.html.]
"Đại nhân... ngài và Giang nương tử xảy chuyện gì !"
Quân Bắc Dạ lạnh lùng liếc một cái, "Ngươi rảnh rỗi lắm ?"
"Thuộc hạ xem t.h.u.ố.c nổ chế tạo thế nào ." Hắc Phượng lập tức chuồn mất.
Thời tiết ngày càng lạnh.
Bắt đầu liên tục tuyết rơi ba bốn ngày, các gia đình đều dám ngoài, trốn trong nhà
Đón đông.
Vốn dĩ Trương Phong và Tạ Liên sẽ thành .
thời tiết thế thể bày tiệc .
Nên quyết định đợi sang năm xuân đến mới tổ chức hôn lễ.
Trương Phong thường xuyên đến Giang gia, giúp xử lý hải sản.
Nhiều hải sản như cần phơi khô, thời tiết cũng cần phơi, trực tiếp để gió khô.
Giang Tiểu Ngư định cá khô, để tiện ăn, nàng đều thái thành miếng nhỏ đóng gói, cái thành cá hộp, hấp nóng là ăn .
Quân Bắc Dạ sai mang đến một ít thịt heo, và cả thịt bò.
Những thứ đều thể thành tương bò, tương heo, và cả lạp xưởng.
Cua, tôm, cầu gai biển thì đóng gói bán cho Hải Tiên Lâu, hoặc tự ăn.
Giang Tiểu Ngư mì trứng cua, ai cũng thích ăn.
Nghĩ rằng chỉ ăn cá khô, thịt khô cũng đủ, nên nàng chuyển sang mua mì gói, và cả bánh bao, bánh mặn từ thương thành.
Nàng lén lút chuẩn sẵn.
Bên Quân Bắc Dạ, khi vũ khí và t.h.u.ố.c nổ chế tạo xong, là hơn một tháng, cần lập tức lên đường chi viện biên quan.
Ở phía Nam tuyết rơi, thời tiết cũng lạnh như .
Ngày xuất phát, Giang Tiểu Ngư mang theo vật tư chuẩn đến cổng thành tiễn , tổng cộng hai mươi xe hàng, "Đại nhân, chuẩn một ít đồ, tuy rằng chỉ là hạt muối bỏ bể."
" hy vọng thể giúp ích."
Quân Bắc Dạ thấy những thứ trong lòng kinh ngạc, "Đều là hải sản khô ?"
"Không là ."
Giang Tiểu Ngư lấy một gói mì gói, pha sẵn cho : “Còn mì gói, chỉ cần nước sôi là thể pha chín để dùng. Lại bánh bao, màn thầu, chỉ cần hấp nóng là ăn .”
Nếu rau củ thể bảo quản, nàng đưa cho một ít rau, điểm tích lũy thì việc mua sắm cũng khó khăn gì.
Quân Bắc Dạ hỏi mì gói và bánh bao màn thầu từ , nếm thử một miếng chắp tay : “Ta các tướng sĩ biên quan tạ ơn Giang nương tử.”
“Ừm, mong chiến tranh sớm kết thúc. Vẫn quy củ cũ, đại nhân giữ bí mật cho , đừng đem cung khai .” Giang Tiểu Ngư là mong môi trường kinh tế tổng thể thể hơn, sang năm xuân đến đều thể tích cực vươn lên, bắt đầu cuộc sống mới.
Có môi trường sống mới môi trường kinh tế .
Nếu , động một chút là đ.á.n.h trận, nạn đói hoành hành, còn sống nổi, gì đến kiếm tiền?
Quân Bắc Dạ : “Ừm.”
“Ta sẽ bình an trở về.”
Giang Tiểu Ngư : “Tốt, đại nhân một đường bảo trọng, khải trở về.”
Hạt Dẻ Nhỏ
Quân Bắc Dạ nắm c.h.ặ.t t.a.y ôm nàng.
kìm , phi lên ngựa.
“Đợi trở về, sẽ cho nàng một lời giải thích.”
Giang Tiểu Ngư chớp chớp mắt, nhất thời phản ứng kịp.
Đợi mới hiểu, lời giải thích là chuyện hôn nàng.
Thôi thì đừng!
Nàng hy vọng mối quan hệ của hai giữ nguyên, chỉ cần tương trợ lẫn là .
đợi trở về hẵng .
Bây giờ lạnh cóng, nàng về ăn lẩu, ngủ một giấc thật ngon.
“Tỷ, mì gói ngon quá, còn ăn nữa.” Giang Tiểu Phong đỡ nàng lên xe ngựa .
“Về hẵng ! Hôm nay tỷ ăn lẩu.”
Lẩu cũng !
Trương Phong và những khác chảy nước miếng.
Vừa đến cửa nhà thấy tiếng cãi vã ồn ào.
“Lão thiên gia ơi! Sao khổ mệnh thế ! Nuôi đứa con trai trưởng khôn lớn, nó chỉ lo cho , chẳng màng sống c.h.ế.t của .”
“Mọi mau đến đây phân xử! Giang Đại Đông cái đồ bất hiếu , màng sống c.h.ế.t của lão nương…”