Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 104: Một Xướng Một Họa

Cập nhật lúc: 2025-11-08 03:26:00
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Đây là đơn giá của thuốc, còn một phần lượng ngày hôm nay. Nếu vấn đề gì thì ký tên lên đây, coi như cấn trừ nợ.” Giang Tiểu Ngư lấy sổ sách đưa cho xem qua.

 

Quân Bắc Dạ ký tên lên đó.

 

“Vậy đây.”

 

Khi rời khỏi thư phòng, nàng gặp vài ám vệ.

 

Hắc Phượng vẫn đó dõi theo, gì nàng cả.

 

Một lát , Quân Bắc Dạ cho phép bọn họ , gì, các ám vệ liền mang t.h.u.ố.c và một phong thư về biên quan.

 

Buổi tối, nàng về nha môn một chuyến, mang theo cả Thạch Đầu cùng, nó cũng cần thỉnh thoảng về thư viện sách.

 

 

“Giang Tiểu Ngư thật sự vay mười vạn lượng ?”

 

“Chẳng ? Vừa lão thái thái nhà họ Giang đích đó.”

 

Liễu thị xong, trong lòng cuối cùng cũng khá hơn nhiều, “Hừ, Giang Tiểu Ngư chỉ là giả bộ hào phóng thôi, còn tưởng nàng thực sự phát tài chứ! Sau các đưa hải sản cho nàng cẩn thận đấy!”

 

“Nàng nợ nhiều tiền như , nếu là thanh toán theo tháng, e rằng sẽ tiền trả cho các !”

 

Từ bà tử : “Chúng đưa hải sản đều là thanh toán ngay, chỉ mấy giúp việc mới thanh toán theo tháng thôi mà!”

 

“Vậy thì Chu gia tử các cẩn thận đó! Đừng để lừa!” Mã bà tử .

 

Chu bà tử : “Không ! tức phụ ở nhà Tiểu Ngư một tháng rưỡi , Tiểu Ngư mùng mười mỗi tháng sẽ thanh toán tiền công của tháng . Hôm qua là mùng mười, tiền công của đều thanh toán hết cả !”

 

“tức phụ nhà họ Lâm là Lưu Xuân Hoa nhận đủ hai lượng bạc đó!”

 

Nghe khiến động lòng.

 

Lưu Xuân Hoa là ghi sổ sách.

 

Họ thì .

 

Từ bà tử vội hỏi, “Vậy tức phụ bà nhận bao nhiêu tiền?”

 

“Cũng gần một lượng bạc chứ!” Chu bà tử .

 

Số tiền công , còn kiếm nhiều hơn cả tiền con trai bà công khuân vác ở bến tàu trong trấn.

 

Công việc khuân vác ngày nào cũng .

 

ở chỗ Giang Tiểu Ngư , dù cần mỗi ngày, vẫn tiền cố định như , xong việc còn thể về nhà sớm.

 

Tốt hơn nhiều so với việc cản hải.

 

“Vậy thì chỉ là tháng thôi, tháng sẽ tiền công phát cho các . Bây giờ các cửa hàng khắp nơi đều đóng cửa nghỉ bán, nàng nhiều cá đóng hộp như chắc cũng bán ! Lại còn nợ nhiều tiền thế.”

 

“Bị truy nợ thì chắc chắn sẽ tiền trả cho các .”

 

Liễu thị và Từ thị cứ thế một xướng một họa.

 

Chu bà tử miệng thì , tin tưởng nhân phẩm của Giang Tiểu Ngư, nhưng trong lòng vẫn lo lắng nên về nhà tìm tức phụ.

 

"Nương, đừng Liễu bà tử và Từ bà tử bừa, các nàng chỉ là mắt đỏ vì ghen tị chúng thể việc ở nhà tẩu tử thôi. Cái Liễu bà tử để con gái nàng là Tạ Trân Châu hầu hạ Quân đại nhân.”

 

“Tẩu tử đồng ý, còn nhận hải sản của nhà các nàng nữa, nên nàng trong lòng cam lòng mới tẩu tử như .”

 

Chu bà tử : “ căn nhà đó của nàng quả thực lớn và xa hoa! Con cũng thấy đồ nội thất trong đó , đều là gỗ tử đàn, đắt kinh khủng! Chúng cả đời cũng kiếm đủ tiền để mua đồ nội thất bằng gỗ tử đàn.”

 

“Nếu tiền vay, thể mua nổi?”

 

Tiểu Chu thị trong lòng cũng lo lắng, “Vậy thì để cha hỏi thử xem ?”

 

Hai nương con bàn bạc một lát, khi thôn trưởng về thì chuyện với ông.

 

Thôn trưởng cảm thấy nên hỏi nhiều.

 

“Đừng quản nhiều chuyện như , việc ở nhà nàng mỗi tức phụ con. Nhà Trương gia, nhà Lâm gia đều lo lắng gì cả.”

 

Con trai thôn trưởng, Chu Đại Lang, : "Cha đúng, nếu đắc tội với Giang Tiểu Ngư, giống nhà họ Tạ. Người hai Tạ Văn Đông thê t.h.ả.m lắm. Ra biển thì bắt hải sản, cản hải thì nhặt hải sản mang đến trấn, đến huyện cũng ai thèm mua.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-104-mot-xuong-mot-hoa.html.]

 

“Chúng chỉ hỏi thăm thôi, vạn nhất thật sự nợ tiền… thì cũng để chuẩn tâm lý chứ?” Chu bà tử lẩm bẩm.

 

Thôn trưởng suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn đến nhà họ Giang.

 

“Chu thúc đến .” Giang Tiểu Ngư bận rộn xong, thấy ông đến liền mời ông uống .

 

Thôn trưởng vội xua tay, “Con cứ bận việc của con , cần để ý !”

 

“Chu thúc tìm việc gì ?” Giang Tiểu Ngư pha một ấm mang đến.

 

“Cũng gì, chỉ là mặt bà con trong làng Trường Lưu Đa tạ con.”

 

“Nếu nhờ con dẫn tìm lương thực về, bán giá thấp cho chúng , thì cầm cự đến bây giờ.”

 

“Mấy ngày nay huyện lệnh đại nhân đến thông báo, bảo đến huyện lĩnh lương thực, xem đợi lương thực cứu trợ đến . Đây là đầu tiên xảy nạn đói mà bỏ nhà cửa tha hương chạy nạn, tất cả đều là nhờ con.”

 

Trước đây làng Trường Lưu là làng nghèo nhất, nhưng năm nay là làng sống nhất.

 

Hôm qua họp ở nha môn huyện, hàng chục thôn trưởng cùng , khác đều than kêu nghèo kể khổ với huyện lệnh!

 

Chỉ ông là tự tin nhất khi rằng dân làng sống , điều thể ngẩng mặt lên .

 

Hạt Dẻ Nhỏ

Giang Tiểu Ngư : “Là do cùng đồng lòng hiệp lực, công lao gì.”

 

Thôn trưởng , “Con đừng khiêm tốn với nữa, ngay cả những tiểu tử trong làng cũng chắc giỏi giang bằng con .”

 

“Hiện giờ con mở xưởng trong làng, cũng khiến ít dân làng thu nhập, tiền , dần dần sẽ khá giả hơn, cuộc sống sẽ ngày càng . Giá mà làng Trường Lưu thể thêm vài thanh niên tài giỏi như con thì mấy.”

 

“Ừm, căn nhà của con thật tồi, chắc tốn ít tiền ?” Vừa ông đồ nội thất trong nhà hỏi.

 

Giang Tiểu Ngư : “Những đồ nội thất đều là Quân đại nhân sắm sửa, tốn tiền.”

 

“Nói Quân đại nhân tặng con !” Thôn trưởng trợn tròn mắt.

 

“Không .”

 

Giang Tiểu Ngư uống một ngụm : “Là vay tiền của Quân đại nhân, mười vạn lượng đó.”

 

“Khụ khụ…”

 

Thôn trưởng nhất thời kinh ngạc ho sặc sụa.

 

“Mười… mười vạn… lượng? Tiểu Ngư , con vay nhiều tiền như , mà còn mở xưởng nữa? Vừa mới mở xưởng con thuê ba bốn , một tháng chắc tốn ít tiền ?”

 

Thôn trưởng lo sốt vó, ngờ nàng nợ nhiều tiền như , “Cha nương con, ?”

 

“Chu thúc, đừng nóng ruột.” Giang Tiểu Ngư bình tĩnh , “Số tiền trả nổi, đến xưởng chính là để kiếm tiền trả nợ.”

 

“Người yên tâm sẽ bớt xén tiền của , thu hải sản đều thanh toán trong ngày, công thì thanh toán theo tháng, nếu yên tâm cũng thể một ngày thanh toán một ngày. Chỉ là thấy thanh toán theo tháng tiện hơn, cũng định.”

 

Thôn trưởng thở phào nhẹ nhõm, “Vậy con khó khăn gì thì cứ với chúng , nếu cần tiền gấp để trả nợ, tiền công của tức phụ thể hoãn .”

 

“Đa tạ Chu thúc.”

 

Tiễn thôn trưởng xong, Giang Tiểu Ngư trở về phòng tiếp tục việc.

 

Nàng nuôi một ít trai vẹm trong hồ nước ở sân.

 

Cũng nuôi một ít trai nước ngọt.

 

 

Không lâu , cả làng đều nàng nợ tiền.

 

Mười vạn lượng bạc khiến còn ghen tị nàng kiếm tiền nữa.

 

Mà ngược còn thông cảm cho nàng.

 

“Tiểu Ngư ! Nhà cửa đủ ở là . Giờ nợ nhiều tiền như , con định trả đến bao giờ?” Một bà lão .

 

Bà cũng ý , Giang Tiểu Ngư liền : “Đa tạ lão thái, cần lo lắng, hải sản của đều thanh toán ngay, sẽ thiếu tiền công của ai .”

 

“Ta thấy con thật dễ dàng gì, là lão thái giới thiệu cho con một nam nhân? Con xem thử ?”

 

 

Loading...