Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 102

Cập nhật lúc: 2025-11-08 03:25:58
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3VcYGoMcIa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Tỷ, mời đến quán ăn biển của chúng việc.”

 

Bận rộn cả ngày, Giang Tiểu Phong cảm thấy mệt như chó.

 

Thế là mời thêm vài giúp việc, giống như Giang Tiểu Ngư cá hộp .

 

Giang Tiểu Ngư : “Việc ăn cũng chỉ mấy ngày thôi, lượng ở bến tàu hạn, vì ngoài đến.”

 

“Qua mấy ngày , e là sẽ còn nhiều như nữa. Ta nghĩ cần thiết mời , chỉ mấy chúng là đủ .” Giang Tiểu Ngư .

 

Giang Tiểu Phong tưởng rằng ngày nào cũng việc ăn như , tỷ thế cũng cảm thấy lý, sự mới mẻ qua thì sẽ ai đến nữa.

 

Huống hồ những ở bến tàu phần lớn đều là công.

 

Bọn họ thể ngày nào cũng ăn quán.

 

“Vậy quán ăn biển của chúng thể mở ?”

 

Giang Tiểu Ngư : “Cứ tiếp tục mở , đến lúc chúng biển thì mang theo con thuyền cùng biển. Luôn thể gặp cần ăn cơm mà.”

 

“Cứ từ từ thôi, bây giờ tồi . các nếu rảnh rỗi việc gì thì đến đây việc, câu cá còn thể thêm một khoản thu nhập.”

 

“Trương Phong, Lâm Nhất Bình, Trương thúc cộng với là đủ . Đến lúc đó bàn bạc với bọn họ, trả cho họ một phần tiền công, bao nhiêu thì tự quyết định.”

 

“Bây giờ kinh tế thịnh vượng, cách nào khác, tạm thời biển.”

 

Giang Tiểu Phong và bọn họ đều lời nàng.

 

Điều khiến an ủi.

 

Vì nạn đói, mặt đều ảnh hưởng, dù biển đ.á.n.h bắt cá về cũng thể bán giá .

 

Khoảng thời gian ai biển.

 

Giang Tiểu Ngư ở đây vẫn thu mua hải sản, tuy nhiên cũng khá kén chọn, thường thu mua cá biển c.h.ế.t quá ba ngày.

 

Dân làng của thôn Trường Lưu vẫn thể một khoản thu nhập nhất định đảm bảo, hơn nhiều so với các thôn khác.

 

“Nương, nhà họ Giang đến .”

 

“Đang ở trong nhà cãi với ngoại ngoại ông bà.”

 

Giang Tiểu Ngư và Giang Tiểu Phong , “Thạch Đầu ngoan, con đưa thư phòng chơi.”

 

“Vâng.”

 

Tạ Yên dắt đến thư phòng ở Bắc Uyển.

 

Bên của Quân Bắc Dạ để .

 

Giang Bà Tử và bọn họ dám đến.

 

“Tiểu Ngư, con chuyển nhà mới mời chúng đến cùng chung vui cho náo nhiệt!”

 

Vừa đến nhà họ Giang xem, chỉ Giang Bà Tử mắt trợn trừng mà cả Lý Kim Cúc cùng Giang Nhị thúc, Tam thúc đều đầy vẻ ngưỡng mộ.

 

Không ngờ Giang Tiểu Ngư thật sự phát tài, thể xây một căn nhà lớn đến , lớn gấp đôi căn nhà cũ của nhà họ Giang.

 

Đồ đạc trong nhà càng giá trị liên thành!

 

Thẩm thị và Giang Đại Đông sắc mặt đều đó, hiển nhiên chọc tức nhẹ.

 

Giang Tiểu Ngư : “Nhị thúc, con tổ chức tiệc tân gia, ai con cũng mời.”

 

“Sao tổ chức tiệc tân gia? Chuyện lớn như con nên về nhà bàn bạc với chúng chứ. Bây giờ con nên chuyện , tổ chức một bữa tiệc tân gia để chúng cũng thể thơm lây chứ!” Giang Nhị thúc .

 

Giang Tiểu Ngư khẽ , “Không cần thiết. Căn nhà là con vay tiền để xây, vay tiền của Quân đại nhân. Bởi vì ngài thuê nhà ở đây, con xây nhà mới nên nhờ ngài giúp đỡ.”

 

“Những đồ đạc cũng đều do Quân đại nhân sắm sửa, con tốn bao nhiêu tiền.”

 

Lý Kim Cúc thấy khắp nhà đều là ghế sofa bằng gỗ tử đàn, hai mắt liền đỏ lừ vì ghen tị, “Nhìn những đồ đạc xem, chắc chắn hề rẻ, con vay bao nhiêu tiền ?”

 

“Mười vạn lượng.”

 

“Cái gì?”

 

Cả căn nhà chợt vang lên tiếng kêu thất thanh, bao gồm cả Thẩm thị và những khác.

 

“Tiểu Ngư, con mượn nhiều tiền như , với chúng một tiếng? Con còn mua thuyền buôn hải sản cho Tiểu Phong, con… thật khiến lo sốt vó.” Thẩm thị lập tức cuống quýt dậy, mắt đỏ hoe, lòng xót xa cho nữ nhi. Nàng đang suy tính, nên bán cả tiệm thêu .

 

Nghe nàng , Lý Kim Cúc và những khác còn hâm mộ nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-102.html.]

 

“Ai da! Tiểu Ngư con đúng là bản lĩnh lớn , dám mượn nhiều tiền thế!”

 

“Chừng nào mới trả hết đây!”

 

“Ta cứ tưởng cha nương con đều con hưởng phúc cơ! Giờ xem , giúp con lấp cái hố là may lắm .”

 

Giang Tiểu Ngư liếc Giang bà tử và Lý Kim Cúc, “Nhị thúc các đến thật đúng lúc, nếu các tiền, hãy cho mượn một ít…”

 

“Không tiền! Cái đồ phá gia chi tử! Tự mượn nhiều tiền như , thì tự mà trả. Chúng tiền cho ngươi mượn.”

 

“Chúng ! Từ nay về ngươi đừng quan hệ gì với Giang gia chúng nữa, cha nương ngươi phân gia với chúng .”

 

“Chuyện nhà ngươi liên quan gì đến chúng , tiền tự mượn thì tự trả.”

 

Vẻ mặt Giang bà tử lập tức đổi, nãy còn dưỡng lão, để Giang Đại Đông phụ trách nửa đời của bà . Giờ thì hận thể phủi sạch quan hệ như từng sinh đứa con trai .

 

"Nãi nãi, thể tuyệt tình như chứ! Cha là con ruột của , là cháu ngoại ruột của . Nếu thấy c.h.ế.t cứu, cha , và cả Tiểu Phong cũng sẽ đưa tiễn .”

 

Giang bà tử lập tức tức giận đến mức cởi giày định đ.á.n.h nàng, “Cái con nha đầu c.h.ế.t tiệt lòng hiểm độc, ngươi chỉ mong c.h.ế.t thôi ! Ta đứa cháu gái bất hiếu như ngươi!”

 

Giang Tiểu Ngư tránh , “Vậy lời đấy nhé, sẽ các đường ca và nhị thúc lo liệu hậu sự cho .”

Hạt Dẻ Nhỏ

 

“Hừ! Con nha đầu c.h.ế.t tiệt, ngươi nghĩ lão bà tử ngu ! Ngươi là một nha đầu con nít thể chủ chuyện nhà chúng . Cha ngươi là do sinh , tiền dưỡng lão của một đồng cũng thiếu.” Giang bà tử cầm chiếc giày vải thối mắng mỏ .

 

Giang Đại Đông đập bàn một cái, “Vậy các về , đừng đến tìm Tiểu Ngư nữa. Nàng giờ nợ nhiều tiền như , chúng giúp nàng.”

 

“Tiền dưỡng lão mỗi tháng, sẽ thiếu của một đồng.”

 

Giang bà tử xỏ giày , lẩm bẩm mắng: “Thế thì còn tạm .”

 

“Vẫn còn một chuyện các giúp.”

 

Giang Đại Đông vui : “Chuyện gì?”

 

“Sau Giang Tiểu Ngư biển, cho Tiểu Thuyền lên thuyền.”

 

Giang Tiểu Thuyền, con trai của tam phòng.

 

Giang Tiểu Phong xong lập tức đồng ý, “Thuyền chúng đủ , cần thêm nữa.”

 

“Không phần ngươi , cút sang một bên!” Giang bà tử thèm để ý đến , chỉ Giang Đại Đông. “Nếu ngươi đồng ý, sẽ ở đây.”

 

Thẩm thị : “Thuyền là của Tiểu Ngư, con bé là nữ nhi xuất giá, thuyền của con bé là do con bé chủ. Ta và cha nó đến đây chỉ là tạm trú.”

 

“Chúng quyền lên tiếng.”

 

Giang lão tam chen , : “Tiểu Ngư, con xem chuyện ? Tiểu Thuyền học mộc mấy năm , giờ tiệm trong trấn đều ế ẩm, việc nên mới biển.”

 

“Con cứ đưa nó theo mấy tháng, đợi khi nào nạn đói qua , nó sẽ biển nữa.”

 

Lý Kim Cúc : “Còn Đại Hải nhà , tiệm nhà Vương gần đây cũng đóng cửa . Nó việc gì cũng định biển kiếm ít tiền tiêu vặt trong nhà. Đại Hải lập thê, m.a.n.g t.h.a.i đứa thứ hai, đứa lớn còn học, thứ đều tốn tiền.”

 

“Trẻ con học thể gửi trường tư của Tứ thúc mà! Đều là một nhà tốn tiền.” Giang Tiểu Phong lập tức .

 

Giang bà tử lập tức trừng mắt , “Giang Tiểu Phong ngươi câm miệng cho !”

 

“Ta đang hỏi tỷ của ngươi.”

 

Mấy lập tức Giang Tiểu Ngư.

 

Giang Tiểu Ngư : “Đợt biển, các cũng giờ các tiệm và tửu lầu đều ế ẩm, hải sản của chúng cách nào bán ngoài .”

 

con mở xưởng đóng hộp cá ? Tự thu mua hải sản, tự biển đ.á.n.h bắt, tự hàng thì thể tiết kiệm một khoản tiền chứ!” Lý Kim Cúc .

 

“Chỉ là xưởng nhỏ, buôn bán nhỏ thôi.”

 

“Hải Tiên Lầu cũng cần hải sản nữa . Cá đóng hộp cũng bán , chỉ thể tự ăn hoặc bày hàng bán. Nên cần nhiều hải sản như .”

 

Giang bà tử : “Ta cần , tóm ngươi nghĩ cách cho Đại Hải, Tiểu Thuyền bọn chúng tìm việc , nếu biển thì để bọn chúng đến xưởng của ngươi việc, mỗi ngày trả 50 văn tiền.”

 

Lão thái thái lý lẽ.

 

Nếu đồng ý thì sẽ ăn vạ ở nhà chịu .

 

Giang lão nhị, Giang lão tam cũng khuyên can.

 

“Cãi vã gì ?” Ngay lúc , một giọng truyền đến.

 

Khiến Giang bà tử vốn đang ngang ngược cũng giật kinh sợ, dám lóc la hét nữa.

 

 

Loading...