A Chiêu Nhặt Được Một Gia Đình - Chương 328: Đoạt Hồn Trận Đổi Thành Diệt Ma Trận
Cập nhật lúc: 2025-11-06 01:45:41
Lượt xem: 76
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tiểu Bạch.”
A Chiêu khẽ gọi.
“Gì đó…”
Tiểu Bạch đang lười biếng trong ổ mềm mại bỗng cảm nhận điều gì đó, vội vàng bật dậy chạy đến mặt cô bé:
“A Chiêu?”
“Tim đập nhanh quá.”
A Chiêu .
Tiểu Bạch cô bé, giọng cực kỳ bình tĩnh:
“Chắc là do gần đây ngươi nghỉ ngơi đủ, nên tim mới đập nhanh như .”
A Chiêu chớp chớp mắt:
“Thật ?”
“ .”
Tiểu Bạch gật đầu mạnh, như để chứng minh lời là thật.
A Chiêu nghiêng đầu:
“Vậy bây giờ nên ngủ một giấc đúng ?”
Tiểu Bạch:
“Ngủ , lập tức ngủ ngay.”
A Chiêu ôm lấy lồng n.g.ự.c đang đập thình thịch, cảm giác khó chịu, nhưng tạm thời nghĩ gì.
Vì thế, cô bé quyết định nghỉ, ngủ dậy sẽ khá hơn.
Tiểu cô nương cởi áo khoác, xuống giường, đắp chăn, nhắm mắt .
"Thình thịch."
"Thình thịch."
"Thình thịch."
Tiếng tim đập vang dội trong tai, ồn đến mức cô bé chẳng thể nào ngủ nổi.
A Chiêu mở mắt:
“Tiểu Bạch, hình như buồn ngủ, ngủ …”
Chưa kịp mở hẳn mắt, một bàn chân lông xù bịt lấy mắt cô bé:
“Không, ngươi buồn ngủ, và ngươi sẽ ngủ.”
A Chiêu: …
Thật sự là buồn ngủ mà…
Cô bé định phản bác, nhưng kỳ lạ , khi Tiểu Bạch chạm , mí mắt cô bé bỗng nặng trĩu nghìn cân.
Buồn ngủ quá… ngủ…
Ý thức cô bé chìm dần bóng tối.
Một lát , trong nhà giam yên tĩnh vang lên tiếng thở đều đặn.
Tiểu Bạch cẩn thận rút móng vuốt, thấy cô bé ngủ say, nó mới yên lòng.
Nó liếc sang bình t.h.u.ố.c mê mở nắp bên cạnh, thầm nghĩ, thuốc mê mà Lý Kinh Tuyết luyện hiệu quả thật , đến cả A Chiêu cũng thể hạ gục.
Đột nhiên, Tiểu Bạch cảm nhận gì đó, đầu về phía Hứa Bán Tiên.
Hứa Bán Tiên đối diện với đôi mắt thú màu vàng kim vô cảm , thể cứng , gượng:
“A Chiêu tiểu hữu… hình như gì đó .”
Tiểu Bạch lạnh giọng:
“Đừng xen .”
Hứa Bán Tiên: …
Ông do dự đôi chút, :
“Hay là, để cô bé khắc lên một trận Bồng Lai giống như ...”
Chưa hết câu, ánh mắt vàng kim sắc lạnh khiến ông ngậm miệng.
Hứa Bán Tiên thức thời mặt , ông cảm giác nếu còn thêm, con thú sẽ nuốt sống ông mất.
Hứa Bán Tiên khẽ gõ gõ ngón tay lên đùi, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy thế?
Sự im lặng c.h.ế.t chóc lan khắp địa lao.
Khi Hứa Bán Tiên sắp chịu nổi khí ngột ngạt , ông Tiểu Bạch lạnh nhạt :
“A Chiêu cần như ngươi.”
“ cô bé ma khí…”
Hứa Bán Tiên nhịn , nhưng mở miệng chạm ánh băng lạnh nữa.
Tiểu Bạch:
“Ngươi già , mắt mờ.”
Hứa Bán Tiên: …
Mắt ngươi mới mờ, cả nhà ngươi mới mờ mắt .
...
Bên trong Cửu Trọng thành.
Đông Hoàng Xuyên Hải là đầu tiên nhận điều bất thường.
Ánh mắt ông nhanh chóng khóa chặt đeo mặt nạ quỷ đỉnh Phù Tang thần thụ, lập tức lao đến.
Tiếng chim hót trong trẻo vang lên, từng khối cầu lửa nóng rực phóng thẳng về phía mặt nạ quỷ.
Trên trời, ma khí cuồn cuộn.
Đan Lạc biến sắc.
Sao thế ? Không giải quyết xong ?
Từng đợt ma vật hiện khắp Cửu Trọng thành, Đan Lạc vội chỉ huy phản công.
"Ầm!"
Ngọn lửa chuẩn xác đ.á.n.h trúng mặt nạ quỷ, Đông Hoàng Xuyên Hải chợt sững , linh cảm điều .
Chỉ thấy hơn mười bóng đeo mặt nạ quỷ giống hệt xuất hiện quanh Phù Tang thần thụ, đồng thanh hô vang:
“Nay dùng huyết của Kim Ô, hồn của Phù Tang, lấy triệu sinh hồn trong Cửu Trọng thành tế chủ thượng, đổi lấy chủ thượng tái hiện nhân gian!
Nay dùng huyết của Kim Ô, hồn của Phù Tang…”
Sắc mặt Đông Hoàng Xuyên Hải đại biến, xuống tòa thành bên , vô pháp trận sáng lên ở khắp nơi, thời gian gần đây ông nhận thấy những trận pháp .
Từng trải qua bao nhiêu phong ba, ông lập tức quyết định bắt kẻ cầm đầu .
Đông Hoàng Xuyên Hải há miệng, vô hỏa cầu b.ắ.n , dội về phía những mang mặt nạ quỷ .
“Véo! Véo! Véo!”
Những quả cầu lửa xuyên qua bọn chúng, rơi trúng Phù Tang thần thụ.
“Xì xì...”
Khói trắng bốc lên từ thần thụ vốn dĩ sợ lửa Kim Ô.
Đông Hoàng Xuyên Hải giận dữ:
“Ngươi gì thần thụ?”
“Vù~~”
Ánh sáng chói lòa bùng lên từ khắp Cửu Trọng thành, vô trận pháp nối liền , tạo thành một đại trận khổng lồ giữa trung.
Sắc mặt Đông Hoàng Xuyên Hải cực kỳ khó coi.
Ông liếc đám mặt nạ quỷ, đó lập tức bay lên cao.
Phải phá trận !
“Chúng còn đ.á.n.h xong, ngươi định ?”
Giọng mặt nạ quỷ vang lên lưng, kèm theo tiếng xé gió.
Đông Hoàng Xuyên Hải nghiêng né tránh, vài chiếc lông đỏ rực rơi xuống.
Dưới đất, Đan Lạc chỉ huy yêu binh:
“G.i.ế.c! Không cho ma vật càn đất Yêu tộc!”
Nàng bóp nát đầu một ma tướng, đó phát hiện đại trận đang bốc lên trời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/a-chieu-nhat-duoc-mot-gia-dinh/chuong-328-doat-hon-tran-doi-thanh-diet-ma-tran.html.]
Cái gì đây…?
Đan Lạc lao đến, định phá một trận pháp gần đó.
một thanh kiếm chắn ngang mặt.
Đan Lạc lùi cảnh giác, rõ đến là Vân Nguyệt Minh liền ngạc nhiên:
“Ngươi đang gì thế?”
“Đây là Diệt Ma Trận.”
Vân Nguyệt Minh thẳng.
“Diệt Ma Trận?”
Đan Lạc sửng sốt, chỉ tay về phía những pháp trận nhuộm m.á.u :
“Ngươi cái thứ đó là Diệt Ma Trận?”
“…Phải.”
Vân Nguyệt Minh c.h.é.m c.h.ế.t hai tên ma tộc, im lặng một lát mới đáp.
Đan Lạc xé xác một tên ma tộc khác, giận dữ quát:
“Ngươi còn chắc chắn, dám đó là Diệt Ma Trận!”
Tạ Nhất Cẩn , vẻ mặt vô cùng lo lắng:
“Sao vẫn xong ?”
Hoa Dạ Ánh lo lắng hỏi:
“Chẳng lẽ thất bại ?”
Nguyệt Tri Phù gì, chỉ chăm chú Tô Vi Nguyệt đang nhanh chóng chỉnh sửa các lõi trận pháp.
Lục Dao Phong c.h.é.m rơi một ma vật lao đến.
Cả bốn đều hỏi tiến độ, nhưng sợ nàng phân tâm.
“Ầm!”
Một ma vật khổng lồ đ.á.n.h bay, đập mạnh tường.
Giọng Đông Phương Mặc vang lên:
“Tô Vi Nguyệt!”
Nàng vẽ xong nét cuối cùng, đầu hét:
“Im miệng cho lão nương!”
Đông Phương Mặc: …
Vương lão:
“Càng ngày nàng càng giống a tỷ.”
Tô Vi Nguyệt lên, thu bút trận:
“Xong .”
Ánh sáng trời bừng lên.
“Ha ha ha! Đoạt Hồn Đại Trận thành, các ngươi muộn !”
Mặt nạ quỷ điên cuồng to.
Sắc mặt Đông Hoàng Xuyên Hải trầm .
“Ta cho ngươi , dù ngươi tự bạo kim đan cũng vô ích.
Trận do bố trí, nếu c.h.ế.t, nó vẫn vận hành!
Đại trận vô trận nhãn, hủy một thì cái khác liền nối tiếp!
Dù là ngươi, cũng chỉ thể trơ mắt dân thành c.h.ế.t sạch…”
“Vù~~”
Ánh sáng trời bỗng lui , mặt nạ quỷ sững sờ:
“Sao thể…?”
Những trận pháp vốn đỏ như máu, phút chốc chuyển thành ánh vàng rực rỡ, tỏa sáng như mặt trời, đám ma tộc chỉ qua thôi cũng cảm giác thiêu đốt.
Tô Vi Nguyệt mái nhà, phía là Đông Phương Mặc cùng mấy Lục Dao Phong, nàng thở phào, đám ma vật mặt, thì thầm:
“C.h.ế.t hết .”
Nói xong, nàng búng tay.
“Tách!”
Ánh sáng từ vô trận nhỏ trong Cửu Trọng thành đồng loạt bừng lên.
“Áaaaaa!!!”
Tiếng thét t.h.ả.m thiết vang dội, nơi ánh sáng quét qua, ma tộc hóa thành tro bụi.
“Diệt Ma Trận… là Diệt Ma Trận?”
Mặt nạ quỷ gào lên.
“Sao thể… chủ thượng của …”
Chỉ trong khoảnh khắc, bộ ma tộc thiêu sạch, kịp kêu một tiếng.
Tô Vi Nguyệt bất động mái nhà, gió nhẹ thổi qua mái tóc dài buộc nửa đầu của nàng tung bay, khóe môi cong nhẹ, trông như tiên nữ hạ phàm, khiến dám đến gần.
Tạ Nhất Cẩn nuốt nước bọt, Vi Nguyệt sư thúc tổ thật đáng sợ.
"Bịch!"
Tô Vi Nguyệt đột nhiên loạng choạng, ngã xuống mái ngói.
Đông Phương Mặc lập tức phi đến, ném bình Hồi Xuân Đan cho nàng:
“Ổn chứ?”
Tô Vi Nguyệt bật ha hả.
Đông Phương Mặc cảnh giác lùi mấy bước, chẳng lẽ tẩu hỏa nhập ma ?
“Ha ha ha…”
Nàng rạng rỡ, sang Đông Phương Mặc:
“Thấy ? Ta lợi hại, ha ha ha!”
Đông Phương Mặc: …
Cậu há miệng, như gì đó, nhưng lời nghẹn trong cổ họng, hừ một tiếng, giơ ngón cái:
“Tô Vi Nguyệt, ngươi thật lợi hại.”
Tô Vi Nguyệt , ngừng , nuốt hết đan d.ư.ợ.c trong bình, ném lọ cho :
“Ngươi thật vô lễ, gọi là a tỷ!”
Đông Phương Mặc: …
Đối diện gương mặt đắc ý , hừ lạnh:
“Tu vi ngang ngươi, gọi a tỷ cái rắm.”
Trong địa lao.
Hứa Bán Tiên dường như cảm nhận gì, khẽ “hử” một tiếng, cúi đầu cổ tay, nơi đang tỏa ánh sáng trắng dịu.
...
Diệp Phong Dương chìm trong một giấc mơ thật dài.
Hắn mơ thấy nhiều chuyện...
Thời niên thiếu đầy tự tin xuống núi lịch luyện, gặp Ma tộc cải trang thành nhân tu trong bí cảnh, một kiếm c.h.é.m c.h.ế.t, đó báo cho sư môn.
đều cho rằng, Ma tộc co đầu rút cổ suốt vạn năm, sự xuất hiện của chúng giữa loài chỉ là một sự ngẫu nhiên.
Sau đó, sư sư tỷ lượt hy sinh khi ngăn chặn cuộc xâm lược của Ma tộc.
Không khí vui vẻ trong môn trở nên nặng nề.
Mười tám tuổi, Diệp Phong Dương mang theo Huyền Viễn thần kiếm, chút do dự lao tiền tuyến.
Bằng hữu xung quanh từng ngã xuống.
Mệt mỏi quá, buồn ngủ quá, chủ ngủ thôi.
Diệp Phong Dương dần như trở nên tê liệt vì g.i.ế.c quỷ.
Cuối cùng, chịu đựng nữa, xông Ma giới với ý định đ.á.n.h đổi mạng sống của , cùng ma tôn đồng quy vu tận.
Một đường c.h.é.m g.i.ế.c tiến Ma Cung.
Và ở đó, phát hiện bí mật của ma tôn…