A Chiêu Nhặt Được Một Gia Đình - Chương 326: Yêu Hoàng Trúng Độc
Cập nhật lúc: 2025-11-06 01:44:35
Lượt xem: 65
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khóe miệng yêu nữ nhếch lên, tay cầm d.a.o găm dùng sức đ.â.m sâu hơn, xoay mạnh một vòng…
Không xoay nổi.
Sắc mặt Đan Nhạc âm trầm, nàng túm chặt lấy tay yêu nữ , ánh mắt lạnh như băng ả, khẽ dùng lực.
“Rắc!”
Gương mặt yêu nữ vặn vẹo, hét lên t.h.ả.m thiết.
Cánh tay của ả bẻ gãy, chỉ còn dính chút thịt máu, mềm nhũn buông thõng xuống.
Đôi mắt đỏ của Đan Nhạc nheo , biến thành đường dọc như loài thú:
“Ngươi tìm c.h.ế.t.”
Yêu nữ sợ hãi nàng , Đan Nhạc khẽ mở miệng:
“Nói hết những gì ngươi .”
Vẻ mặt kinh hoàng của ả nhanh chóng tan biến, đó là sự trống rỗng như một con rối vô hồn, bình thản đáp:
“Nghe lệnh, truyền tin cho Đan Nhạc của Thanh Khâu rằng yêu hoàng trúng độc hôn mê.
Nhân cơ hội tiếp cận, dùng d.a.o găm tẩm độc phá hủy đan điền của nàng .”
“Là loại độc gì?”
Đan Nhạc hỏi.
Yêu nữ khựng , Đan Nhạc trầm giọng hỏi nữa:
“Là độc gì?”
“Hồn… Diệt...”
Yêu nữ khó nhọc đáp.
Hồn Diệt là loại độc dùng d.ư.ợ.c liệu chính chuyên khắc chế Yêu tộc.
Khi Yêu tộc trúng , nếu vận dụng yêu lực, độc tố sẽ nhanh chóng lan khắp kinh mạch và yêu đan.
Kẻ trúng độc sẽ hộc máu, hôn mê, nặng hơn nữa là c.h.ế.t ngay tại chỗ.
“Bệ hạ thế nào ?”
Đan Nhạc tên độc, nét mặt vẫn bất biến.
“Đã trúng độc, Huyền tộc trưởng đang dẫn bao vây ngài .”
Đan Nhạc hỏi thêm vài câu, yêu nữ trả lời rành rẽ, đủ để nàng nắm bộ tình hình.
“Thanh Hồ.”
Một bóng lóe bên cạnh, cúi đầu hành lễ:
“Tộc trưởng.”
“Giải ả xuống, canh giữ cẩn thận, đừng để ả c.h.ế.t.”
Đan Nhạc ném con yêu nữ cho , lạnh giọng căn dặn.
“Tuân lệnh.”
Thanh Hồ xách con yêu nữ , liếc Đan Nhạc đang ôm chặt bụng, lo lắng hỏi:
“Tộc trưởng, cần gọi y tu đến ?”
“Không cần, độc g.i.ế.c .”
Đan Nhạc lắc đầu.
“Ta hoàng cung một chuyến.
Ngươi về nơi ở, dặn rời khỏi, tăng cường cảnh giác.
Không lệnh của , ai cũng .”
“Vâng.”
Thanh Hồ đáp, liền biến mất cùng con yêu nữ .
Tộc trưởng Thanh Khâu ám sát giữa quán , nhưng khách trong quán dường như chẳng ai chú ý, vẫn an nhiên uống , trò chuyện.
Vân Nguyệt Minh quét mắt quanh, hiểu rằng Đan Nhạc thi pháp khiến lơ cảnh .
Bà Đan Nhạc:
“Cần giúp ?”
“Không cần… Không...”
Đan Nhạc dừng .
“Giờ thể đ.á.n.h , ngươi giúp , trả công.”
Nói , nàng lấy từ túi trữ vật một túi linh thạch:
“Đây là tiền đặt cọc, xong việc sẽ trả thêm.”
Vân Nguyệt Minh nhận lấy túi linh thạch nặng trĩu:
“Giao dịch thành công.”
Đan Nhạc dứt khoát rút con d.a.o đang cắm trong bụng, cất , một tay che vết thương vẫn đang chảy máu, dậy :
“Đi thôi.”
Vân Nguyệt Minh hành động của nàng , khẽ nhắm mắt, đó lấy một bình nhỏ:
“Đây, giải độc đan. Không chắc sẽ giải loại độc , nhưng thể chậm sự lan tỏa.”
Đan Nhạc nhận lấy, mở nắp.
Mấy viên đan d.ư.ợ.c tròn trịa, đen pha lam, lam pha tím, lăn trong lòng bàn tay.
Đan Nhạc: “…”
Nàng ngẩng đầu Vân Nguyệt Minh, nghi hoặc:
“Ngươi cũng hạ độc ?”
Sắc mặt của Vân Nguyệt Minh vẫn đổi:
“Không uống thì trả .”
“Uống.”
Dù thấy màu và mùi t.h.u.ố.c kỳ lạ, tê tê trong miệng, Đan Nhạc vẫn nuốt xuống.
Nếu Vân Nguyệt Minh g.i.ế.c nàng , cần vòng vo thế .
Nàng nuốt xong, chép miệng:
“Đan d.ư.ợ.c ngươi luyện ? Màu lạ, vị cũng lạ, còn tê tê nữa.”
Vân Nguyệt Minh:
“Là A Chiêu luyện.”
Đan Nhạc: “…”
Trong đầu nàng hiện lên hình ảnh cô bé ngoan ngoãn, đáng yêu , lòng thầm nghĩ:
Chẳng lẽ con bé luyện cho vui ?
nhanh, Đan Nhạc phát hiện t.h.u.ố.c thật sự hiệu quả.
Độc tố trong cơ thể nàng yên ắng, còn chạy loạn.
Nàng chấn động:
Không ngờ thật sự là giải độc đan, độc đan!
Vân Nguyệt Minh để ý biểu cảm của nàng , một chân đạp lên bậu cửa sổ:
“Đi thôi.”
Làm việc dây dưa, .
Dứt lời, bà đạp mạnh chân, hình tung lên, đáp xuống mái nhà đối diện.
Đan Nhạc vội vàng đuổi theo.
...
Phía khác, Đông Phương Mặc lên Phù Tang Thần Thụ cao ngút trời.
Vương lão lơ lửng bên cạnh:
“Ngươi còn đây gì?”
Đông Phương Mặci:
“Nếu là kẻ , sẽ bỏ qua cái cây .”
Vương lão: “…”
Đông Phương Mặc cảm thấy gì đó, đầu, ánh mắt chạm ánh mắt của Tô Vi Nguyệt đang qua.
Hai : “…”
Đông Phương Mặc lấy truyền âm thạch, gửi cho đối phương một tin:
“Ngươi đến đây gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/a-chieu-nhat-duoc-mot-gia-dinh/chuong-326-yeu-hoang-trung-doc.html.]
Tô Vi Nguyệt đáp:
“Xem thử ai định đốt cây .”
Vương lão xong, bật thốt:
“Hai các ngươi thật sự ruột ?”
Suy nghĩ giống hệt .
...
Trong hoàng cung.
Đông Hoàng Xuyên Hải ôm n.g.ự.c đầy máu, thở dốc, mất hẳn vẻ điềm tĩnh thường ngày.
Tay siết chặt trường kiếm, giận dữ Huyền Ngao đang tiến gần:
“Huyền Ngao, ngươi dám cấu kết Ma tộc, ám toán lão phu?”
Vô yêu vây quanh bốn phía.
Nếu là ngày thường, những kẻ chẳng đáng để ông để mắt đến, nhưng giờ trong trúng độc, vận yêu lực cũng khó.
“Chỉ cần g.i.ế.c ngươi, cấu kết ma tộc thì chứ.”
Huyền Ngao lạnh lùng ngoài vòng vây.
“Ngươi… khốn kiếp! Lão phu tin tưởng ngươi như thế...”
Yêu hoàng nghiến răng.
“Ngươi thông đồng với ma tộc từ khi nào? Mục đích là gì?”
Một kẻ khoác áo choàng đen bước , nhạo:
“Yêu hoàng, ngươi quá tự tin bản .
Huyền tộc trưởng gây khó dễ cho ngươi nhiều năm nay, mà ngươi vẫn tin tưởng, để hầu cận bên cạnh, thật nực .”
“Ngươi...”
Đông Hoàng Xuyên Hải dứt lời, phun một ngụm m.á.u tươi.
Áo choàng đen vang:
“Người , trói ông cho !”
Đám yêu xung quanh kẻ nào dám động.
Áo choàng đen khẽ tặc lưỡi, sang Huyền Ngao.
Hắn hờ hững lệnh:
“Trói .”
Có vài tên yêu bước lên, nhưng hất văng .
Cả đám sững , ai dám tiến thêm.
Trong mắt Huyền Ngao lóe lên ánh lạnh, hình biến mất khỏi tầm của Đông Hoàng Xuyên Hải.
Sau lưng , gió rít lên.
“Bốp!”
Yêu hoàng đ.á.n.h trúng đầu, thể loạng choạng.
Huyền Ngao giơ cao cây chùy, nhưng áo choàng đen hét lên:
“Ông thể c.h.ế.t!”
Cây chùy dừng giữa trung.
Huyền Ngao bực bội tặc lưỡi, lạnh giọng:
“Trói .”
Đầu óc yêu hoàng choáng váng, độc ăn sâu, ông nghiến răng gọi:
“Huyền… Ngao…”
“Đi, đưa đến cấm địa.”
Áo choàng đen .
Huyền Ngao liếc :
“Đừng lệnh cho .”
Áo choàng đen cứng mặt, gượng:
“Phiền ngài, Huyền tộc trưởng.”
Trong lòng thầm rủa:
Đợi con mèo c.h.ế.t tiệt hết giá trị, sẽ lột da ghế .
Huyền Ngao xách yêu hoàng đầu, áo choàng đen theo .
Trên đường, ai ngăn cản.
Áo choàng đen đắc ý:
“Đừng mong ai cứu ngươi. Kế hoạch hôm nay, chúng chuẩn lâu.
Vài ngày nữa, trong lễ tế, chúng sinh yêu giới sẽ thấy, vị trí yêu hoàng đổi .”
Đông Hoàng Xuyên Hải mím môi, im lặng.
Trước Phù Tang Thần Thụ, Huyền Ngao ném ông xuống đất.
“Các ngươi gì?”
Đông Hoàng Xuyên Hải ngẩng đầu hỏi.
“Nghe trong Kim Ô phản tổ, ?”
Áo choàng đen hỏi.
Đông Hoàng Xuyên Hải khẽ khinh miệt:
“Cấm địa của tộc , ngoài huyết mạch Kim Ô, ai .
Muốn g.i.ế.c nó? Đừng mơ tưởng.”
“Ồ, ?”
Áo choàng đen nhạt, rút d.a.o găm, c.ắ.t c.ổ tay Đông Hoàng Xuyên Hải.
“Xoạt!”
Máu nóng phun , rơi lên Phù Tang Thần Thụ.
“Hừ, ngu ngốc mà tự xông . Dù dòng m.á.u Kim Ô trong ngươi loãng nhưng vẫn ích.
Chỉ cần phá cái cây Phù Tang , con Kim Ô phản tổ sẽ c.h.ế.t, Yêu giới cũng tiệt diệt.”
“Ngươi dám động Phù Tang Thần Thụ?”
Huyền Ngao cau mày, túm lấy cổ tay :
“Trong giao ước của và ngươi hề điều .
Phù Tang Thần Thụ là gốc rễ của Yêu giới!”
“Ha, đáng thương.”
Áo choàng đen lớn:
“Có kẻ thật sự tin Ma tộc, buồn c.h.ế.t !”
Sắc mặt Huyền Ngao sầm xuống:
“Ta cho phép ngươi động thần thụ.”
“Ta cần ngươi đồng ý ?”
Áo choàng đen hóa thành một luồng hắc khí, xoáy cuộn trung.
“Ngươi định phá vỡ hiệp ước giữa chúng ?”
“Chỉ cần m.á.u Kim Ô, cộng thêm ma khí và pháp trận , cả Phù Tang lẫn con Kim Ô phản tổ đều sẽ c.h.ế.t!
Yêu tộc các ngươi tiêu vong! Còn hiệp ước gì để giữ nữa?”
Hắc khí ngạo nghễ:
“Hahaha!!! Hãy đón nhận cơn thịnh nộ của tôn thượng ! C.h.ế.t hết !”
“……”
Không gì xảy .
Hắc khí khựng , hốt hoảng:
“Chuyện gì ?”
Giọng trầm vang lên:
“Hóa mục tiêu thật của các ngươi là Phù Tang Thần Thụ.”
Hắc khí phắt , yêu hoàng vốn đang trói đất giờ thẳng dậy, phủi nhẹ lớp bụi áo.
Hắc khí sững sờ:
“Sao… thế? Chẳng ngươi trúng độc ?”
Đông Hoàng Xuyên Hải mỉm :
“Muốn ? Lão phu… .”