A CHIÊU NHẶT ĐƯỢC MỘT GIA ĐÌNH - Chương 280: A Chiêu bế quan luyện đan
Cập nhật lúc: 2025-10-04 05:47:59
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Vậy, ngươi cùng tham gia ?”
Tiểu Bạch hỏi Lý Kinh Tuyết.
Lý Kinh Tuyết im lặng, trả lời câu hỏi của nó.
A Chiêu gì đó, nhưng Tiểu Bạch bên cạnh giơ móng kéo nhẹ vạt áo cô bé:
“Chúng sắp bế quan luyện đan , ngươi định với a cha, a tỷ và a một tiếng ?
Nếu chúng bế quan luyện đan, a cha ngươi họ sẽ tìm ngươi, thể sẽ lo lắng cho ngươi đấy.”
“ mà…”
A Chiêu lưỡng lự sang Lý Kinh Tuyết.
Lý Kinh Tuyết chú ý đến ánh mắt của cô bé, theo bản năng mỉm :
“Đi , hết báo với a cha con một tiếng.”
A Chiêu nàng thật lâu, mới gật đầu:
“Được.”
Cô bé rời , qua một bên truyền lôi tín cho a tỷ và a , xong tìm a cha, cho a cha cách giải quyết tâm ma của .
Tiểu cô nương tí tách chạy , Lý Kinh Tuyết và Tiểu Bạch lặng lẽ theo bóng lưng cô bé.
“Ngươi thiếu tự tin với bản đến ?”
Tiểu Bạch bỗng hỏi.
Lý Kinh Tuyết ngẩn , nở một nụ bất đắc dĩ:
“Thiên phú của tuy cao, nhưng dẫu cao thế nào, bây giờ cũng chỉ là một luyện đan sư Trúc Cơ sơ kỳ mà thôi.”
Nàng lo nắm chắc .
Đế Hưu mộc, Phượng Hoàng huyết, những vật liệu trân quý đến thế, nếu như vì mà…
【Ngươi chỉ là kẻ vô dụng.】
【Ta ghét ngươi, vì ngươi là mẫu của …】
“Niềm tin của A Chiêu với ngươi vẫn đủ ?”
Lời bình thản của Tiểu Bạch cắt ngang mạch hồi tưởng đầy ác mộng của Lý Kinh Tuyết.
“A Chiêu…”
Lý Kinh Tuyết khẽ thì thầm tên nhi nữ.
Nếu đan d.ư.ợ.c là nàng tự dùng, nàng thể liều một phen.
Tiêu Ma Đan dành cho Diệp Phong Dương, mà là đầu tu chân giới, tôn xưng Dương Thần Thiên Tôn.
Nếu trong quá trình luyện chế Tiêu Ma Đan mà xảy sai sót gì, nàng khó lòng gánh nổi.
Vì thế, nàng dám.
“Luyện đan chỉ cần A Chiêu tin tưởng là thể luyện thành.”
Lý Kinh Tuyết nhẹ giọng .
“Ngươi tin ánh mắt của nhi nữ ngươi ?”
“…Dĩ nhiên là tin, nhưng A Chiêu lúc nào cũng nghĩ là luyện đan sư giỏi nhất, mạnh nhất thế gian.
Thực tế thì , đời còn nhiều luyện đan sư lợi hại hơn .”
Lý Kinh Tuyết cụp mi mắt.
“Ta thấy ngươi là tên cặn bã ảnh hưởng .”
Tiểu Bạch bĩu môi.
Lý Kinh Tuyết khẽ ngẩn .
Bị ảnh hưởng ?
Tiểu Bạch hỏi:
“Ngươi tưởng việc từ kiếm tu chuyển sang đan tu là dễ lắm ?
Ngươi nghĩ sư phụ ngươi là hạng tùy tiện nhận một kiếm tu căn cơ tổn hại đồ ?
Ngươi đừng để kẻ cặn bã ảnh hưởng tâm cảnh, nếu , đến lúc đó ngươi cũng sẽ sinh tâm ma.
Nói chung, nếu ngươi quyết định thì lúc đó cứ luyện đan phòng, thì thôi.”
Dứt lời, Tiểu Bạch bỏ .
Lý Kinh Tuyết yên một , cúi đầu đôi tay , một lời.
Tâm ma ?
Nàng khẽ nhếch môi, dường như chính còn chẳng thấu triệt bằng một đứa trẻ và một tiểu thần thú.
“Không thể phụ lòng tin của A Chiêu.”
Nàng siết chặt nắm tay, hạ quyết tâm.
…
“Tiêu Ma Đan?”
Diệp Phong Dương tên loại đan d.ư.ợ.c xa lạ , chút bất ngờ.
“ , con sẽ cùng Tiểu Bạch và a nương bế quan luyện loại đan .”
A Chiêu gật đầu, nghiêm túc với a cha:
“Cho nên, a cha ngoan ngoãn, giữ vững bản tâm, đừng để tâm ma ảnh hưởng nhé.”
Diệp Phong Dương tiểu nhi nữ dặn dò nghiêm trang, ánh mắt nhu hòa thêm vài phần:
“Được.”
“Ngoan nào.”
A Chiêu bước đến, xoa đầu a cha đang xếp bằng:
“Vậy con đây.”
“Được.”
Tiểu cô nương rời , trúc lâm trở nên tĩnh lặng.
“Khà khà, Tiêu Ma Đan, cái tên chẳng , chẳng lẽ tiểu nhi nữ định dùng nó để đối phó ?”
Một giọng quái dị vang lên.
Diệp Phong Dương để ý, chỉ nhắm mắt tĩnh tọa.
“Này, đừng phớt lờ chứ, …”
Sau khi từ biệt a cha, A Chiêu xách giỏ đựng Tiểu Hôi đến tìm Cư Chính An, nhờ chăm sóc nó giúp trong thời gian cô bé bế quan luyện đan.
“Tiểu Hôi ngoan, Tiểu Bạch nó còn ngủ thật lâu nữa, chỉ cần để nó bên cạnh là , nhưng yên tâm, nên nhờ ngươi trông hộ.”
Cư Chính An đương nhiên từ chối yêu cầu của tiểu sư thúc, lập tức đồng ý, còn đặt giỏ ở vị trí dễ thấy nhất trong động phủ để tiện chăm sóc.
Đợi tiểu cô nương rời trong vui vẻ, trong giỏ, thấy một con linh thú nhỏ bé, xám xịt, chẳng từ : …
Linh thú của tiểu sư thúc đúng là quái lạ, nhặt ở về cũng chẳng .
A Chiêu tiểu viện, liền thấy a nương cùng Tiểu Bạch luyện đan phòng.
Đôi mắt cô bé sáng lên, chạy ùa đến:
“A nương, Tiểu Bạch~”
Tiểu Bạch liếc cô bé một cái:
“Đi thôi.”
A Chiêu nắm tay a nương:
“Đi thôi, a nương.”
Lý Kinh Tuyết gật đầu:
“Được.”
Hai một thú bước luyện đan phòng, cửa phòng khép , tiếng “ong ong” vang lên, một trận pháp lấy luyện đan phòng trung tâm lập tức mở .
Trên tường luyện đan phòng khảm minh châu chiếu sáng, ở giữa đặt một lò đan, lò khắc một đại hỏa trận.
Chỉ cần gắn linh thạch , ngọn lửa sẽ tuôn trào ngừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/a-chieu-nhat-duoc-mot-gia-dinh/chuong-280-a-chieu-be-quan-luyen-dan.html.]
Sắc mặt Tiểu Bạch nghiêm túc:
“Bổn tọa cho các ngươi , lửa trong lò tuyệt đối tắt.
Nếu tắt, d.ư.ợ.c liệu trong lò sẽ hỏng hết.
Ngoài , tạp chất trong d.ư.ợ.c liệu loại bỏ, cứ mỗi một đoạn thời gian, hai ngươi truyền linh lực lò…”
A Chiêu và Lý Kinh Tuyết đều chăm chú lắng .
…
Hai ngày khi A Chiêu bế quan luyện đan, Cư Chính An đến Tru Tiên Kiếm Trận, bẩm báo kết quả hội nghị trừ ma:
Mọi nhất trí thể để ma tộc tung hoành, các môn phái sẽ cử thế hệ trẻ tinh đến Đạo Minh, lập thành chủ lực trừ ma.
Đồng thời, còn điều tra xem ma tộc vượt qua Vực Diệt Tiên, tiến lãnh địa nhân tộc bằng cách nào.
“Nếu thuận lợi, giới trẻ thể đẩy lùi ma tộc.
một trận đại chiến là thể tránh, nếu đại chiến xảy , tử thỉnh thiên tôn tọa trấn hậu phương.”
Nói xong, Cư Chính An gần như nín thở lắng động tĩnh trong trúc lâm.
Hồi lâu, khi bắt đầu nghi ngờ sư thúc tổ thấy...
Chợt một tiếng “Có thể” theo gió vang lên từ trong trúc lâm.
Cư Chính An hành lễ rời .
Khi về đến đại điện tông môn, Lục Tri Nhai bước lên đón:
“Thế nào? Sư thúc đồng ý ?”
Cư Chính An đáp:
“Đã đồng ý.”
Lục Tri Nhai thở phào:
“Đồng ý thì .”
Cư Chính An chút nghi hoặc:
“Sư phụ, với tình trạng của sư thúc tổ, thực sự thể chiến trường đối địch ?”
“Ta cũng thật sự định để chiến trường.”
Lục Tri Nhai thấy vẻ do dự mặt tử, bèn thở dài:
“Chẳng lẽ để mãi trong Tru Tiên Kiếm Trận, sống chút hy vọng?
Như thế mới là bi thảm.
Chỉ là tiểu sư sẽ bế quan bao lâu.”
…
“Lần đại tỷ thí của tông môn, chia ba giai đoạn:
Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, ba hạng đầu sẽ …”
Đông Phương Mặc trong đám đông, bề ngoài như đang chăm chú Cư Chính An đài, thực tâm trí bay xa.
Sau khi kết thành Kim Đan, để củng cố cảnh giới, một nhận nhiệm vụ xuống núi rèn luyện.
Khi thành nhiệm vụ trở về mới về, còn cùng a nương bế quan luyện đan.
Đông Phương Mặc chút hối hận, lỡ mất cơ hội gặp chứ.
Cậu còn chuẩn bao nhiêu lễ vật tặng cô bé nữa.
Cậu ngước Cư Chính An đài mà thần hồn lơ đãng.
Do Đại Hội Trừ Ma sắp diễn , các tông môn đều chọn tinh tử đến Đạo Minh, Kiếm Tông quyết định tổ chức đại tỷ thí để chọn đủ sức đối kháng ma tộc.
Đông Phương Mặc nghĩ thầm nên tham gia Đại Hội Trừ Ma :
“Vương lão, ngươi nên tham gia ?”
“Tham gia.”
Vương lão dứt khoát.
“Trừ ma chính là bổn phận của chúng .”
Đông Phương Mặc: …
Trong lòng lặng lẽ thầm :
“Thực chẳng mấy quan tâm những chuyện .”
Điều quan tâm chỉ .
“Ta thấy ngươi thật xui xẻo.”
Vương lão bỗng .
Đông Phương Mặc:
“Sao? Ta a đến nỗi nào.”
“Lão phu ngươi tròn trách nhiệm, mà là ngươi thật xui xẻo, mười xuất môn lịch luyện thì hết chín gặp ma tộc.”
Đông Phương Mặc ngẩn , chau mày.
, quên mất điều .
Đám ma tộc cứ như ruồi nhặng phiền toái, quấy rầy mãi dứt.
Không , nhân lúc bế quan, cố gắng diệt bớt ma tộc.
…
“A tỷ, cùng a nương và Tiểu Bạch sẽ bế quan luyện đan, bao giờ mới .
Tiểu Bạch nhanh thì nửa năm, chậm thì vài năm, nên nhắn với a tỷ một tiếng.
A tỷ giữ gìn sức khỏe, ngày nào cũng nghỉ ngơi cho nhé…”
Cố Tầm Song còn bước phòng sư , thấy giọng quen thuộc bên trong.
Nàng bất đắc dĩ lắc đầu, đưa tay gõ cửa.
“Mời .”
Bên trong lập tức vọng giọng đáp.
Cố Tầm Song đẩy cửa, giọng mềm mại vui tươi càng rõ ràng.
Nàng nghiêng đầu , thấy một viên Lưu Ảnh Châu đang lặp lặp đoạn ghi âm .
Cố Tầm Song: …
“Đại sư tỷ.”
Tô Vi Nguyệt đặt bút xuống, bước đón:
“Tỷ việc gì ?”
“Ừ, sư phụ bảo đến hỏi ngươi tham gia Đại Hội Trừ Ma .”
“Đại Hội Trừ Ma?”
Tô Vi Nguyệt ngẩn , đôi mắt lóe chút mờ mịt
Cái gì ?
Cố Tầm Song liền kể sơ qua một lượt:
“Đệ tử Thiên Cơ Môn chúng khác với kiếm tu thể tu, tham gia là tự nguyện.
Dù ngươi chỉ ở vẽ phù luyện khí, cũng xem như góp sức cho Đại Hội Trừ Ma.”
“Ta tham gia.”
Tô Vi Nguyệt hề do dự.
Tu vi của nàng tiến triển cực kỳ chậm chạp, dù vẽ thêm bao nhiêu phù lục cũng chẳng đột phá gì lớn.
Tô Vi Nguyệt cảm thấy cần đổi cách tu hành, hơn nữa…
Nàng chợt nhớ đến điều gì, trong mắt lóe lên sát ý:
Đám ma tộc c.h.ế.t tiệt , vì cứ bám riết lấy của nàng?
Nàng nhất định g.i.ế.c chúng.
…
Tàng Kiếm Phong, trong tiểu viện mở trận pháp, lá cây cành rụng xuống mọc chồi non, cứ thế lặp lặp .
“Ầm!”
Bầu trời tụ mảng mây đen dày đặc.