A CHIÊU NHẶT ĐƯỢC MỘT GIA ĐÌNH - Chương 252: Xóa Dấu Vết
Cập nhật lúc: 2025-09-29 09:21:44
Lượt xem: 63
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiểu Bạch thấy lời A Chiêu thì sững , lập tức phản ứng:
“Chính là vỏ trứng của nó đó, nó ăn ?”
“… Không .”
A Chiêu lắc đầu, với Tiểu Bạch,
“Tiểu Hôi phá vỏ lao về phía , còn suýt ngã, đỡ nó một cái nghĩ mang về cho a nương xem, nên mới đem về nhà.”
Tiểu Bạch: ……
Thấy nó gì, A Chiêu ngập ngừng hỏi:
“Vỏ trứng đó… quan trọng ?”
“Cũng khá quan trọng.”
Tiểu Bạch gật đầu, cho tiểu cô nương :
“Nó ăn vỏ trứng thể cường kiện thể, thu một phần lực lượng.”
“Vậy ?
Hay là chúng rời khỏi bí cảnh, về Kiếm Tông tìm vỏ trứng đó?”
A Chiêu vội vàng .
“Không cần, qua nhiều ngày , mấy vỏ trứng đó e rằng linh thú khác ăn sạch .”
Tiểu Bạch phủ định đề nghị của cô bé.
“Xin Tiểu Hôi.”
A Chiêu dùng hai tay nâng lấy nó.
“Đều do , đem vỏ trứng về cho ngươi.”
Tiểu Hôi cảm nhận cô bé chút buồn, liền vỗ cánh kêu “chíp chíp” mấy tiếng, cái đầu nhỏ khẽ lắc, cúi xuống cọ lòng bàn tay cô bé để an ủi.
A Chiêu cảm động vì sự chu đáo của Tiểu Hôi, nhưng vẫn lo lắng:
“Làm bây giờ? Không ăn vỏ trứng thì Tiểu Hôi lớn lên ?
Dù a tỷ ngại ngươi yếu ớt thế , nhưng …
À , chim thì vẫn lực lượng của chính , cho dù bảo vệ khác, ít nhất gặp nguy hiểm cũng thể trốn thoát.”
Mới phá vỏ đến mười ngày, Tiểu Hôi hiểu một tràng dài như , ngơ ngác nghiêng đầu:
“Chíp?”
Tiểu Bạch nghĩ nghĩ :
“Thật cũng vấn đề lớn, ăn vỏ trứng thì ăn cái khác cũng .”
“Hay là… chúng trộm ít vỏ trứng của những loài linh cầm khác?”
A Chiêu mắt sáng rỡ, lập tức nghĩ một biện pháp.
“……”
Thấy nó trả lời, A Chiêu nó chớp mắt hỏi:
“Không ?”
Tiểu Bạch:
“Không , linh cầm bình thường và nó giống .”
A Chiêu:
“ Tiểu Hôi chẳng cũng là linh cầm ?”
Tiểu Bạch: ……
“Ngươi thể cho nó ăn một ít đan dược, nấu t.h.u.ố.c cho nó tắm thuốc.”
Tiểu Bạch cách nó .
A Chiêu:
“Như là ?”
“Được. Nó sinh vốn yếu ớt, ăn vỏ trứng chỉ để bù đắp lực lượng, khiến thể cường tráng hơn thôi.
Ừm…”
Nói đến đây, Tiểu Bạch trầm ngâm một chút, tiếp:
“Cho nó ăn Tụ Linh Đan .
lúc linh khí trong Thanh Liên bí cảnh dồi dào, thể giúp nó hấp thu nhiều thiên địa linh khí hơn.”
A Chiêu gật đầu thật nhanh:
“Được.”
“Thuốc tắm thì dùng loại bổ khí kiện thể, sẽ cho ngươi phương thuốc…”
A Chiêu ghi nhớ kỹ phương thuốc, Tiểu Bạch xong:
“Được , đại khái là thế.”
“Tiểu Bạch, còn ký ức truyền thừa của Tiểu Hôi thì ?”
Cô bé lo lắng hỏi.
Tiểu Hôi: “Chíp~”
Tiểu Bạch nó:
“Cái đó cần lo.
Chỉ cần nó mạnh mẽ hơn, ký ức truyền thừa trong huyết mạch sẽ tự hiện trong đầu nó.”
A Chiêu vẫn bất an:
“Thật sự ăn vỏ trứng cũng ?
Có nên trộm ít vỏ trứng ?”
“Chíp~”
Tiểu Hôi vỗ cánh phụ họa, như thể chỉ cần tiểu cô nương hạ lệnh là sẽ lập tức bay tìm vỏ trứng ăn.
Tiểu Bạch:
“Không cần.”
Nó một một chim đang rục rịch mắt, nhấn mạnh:
“Thật sự cần. Vỏ trứng của Tiểu Hôi giống.”
Nó đặc biệt nhấn mạnh hai từ “ giống”.
“Từ hôm nay trở , ngươi mỗi ngày cho nó ăn Tụ Linh Đan, để nó tắm t.h.u.ố.c là .”
“Được!”
Tiểu Bạch quanh một vòng, xa là con rắn Huyền Viễn kiếm xuyên đầu, tắt thở xoắn vặn mặt đất.
Nó :
“Nhanh xử lý con thỏ và con rắn rời thôi.”
Mùi m.á.u quá nặng, dễ dẫn yêu thú khác đến.
A Chiêu: “Được~”
Tiểu cô nương tăng tốc xử lý, nhưng cô bé còn học cách lột da rắn, , đành rút Huyền Viễn kiếm thu con rắn khổng lồ túi trữ vật.
Cái túi là Tô Vi Nguyệt cho cô bé, bên trong bày hơn mười trận pháp, đồ vật bỏ bao lâu, lấy vẫn như ban đầu.
Khác với loại túi kém chất lượng, bỏ xác yêu thú vài ngày là thối rữa nồng nặc.
A Chiêu thu dọn xong, vết m.á.u đất, nghĩ một chút lấy hai lá Ẩn Nặc phù, dùng linh châu hỏa hệ đốt cháy.
Phù triện nhanh chóng hóa thành tro, gió thổi tung bay khắp nơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/a-chieu-nhat-duoc-mot-gia-dinh/chuong-252-xoa-dau-vet.html.]
Tiểu Bạch: ……
“Ngươi đang gì ?”
“Xóa dấu vết của chúng .”
A Chiêu đáp:
“A tỷ dạy , trong bí cảnh nhiều như , dễ kẻ khác phát hiện dấu vết, nếu gặp kẻ như tên cầm đại đao , cướp bóc sẽ phiền toái.”
Tiểu Bạch:
“Nếu kẻ cướp ngươi, ngươi cứ như , đ.á.n.h bại bọn cướp ngược là .”
A Chiêu mắt sáng lên, đồng thời sửa lời nó:
“Không cướp ngược , mà là lấy chút bồi thường vì dọa sợ, phí tu sửa linh kiếm, còn …
Ừ, đúng , cả phí tiêu hao pháp bảo pháp khí, phù lục nữa.”
Nói xong, cô bé gật đầu thật mạnh:
“, chính là những thứ , chúng cướp, mà là xin bồi thường.”
Tiểu Bạch: ……
Những rốt cuộc dạy cái gì cho tiểu nha đầu thế!
Nó :
“Chúng mới bí cảnh, ngoài tên Chư Hoài Phác, còn gặp ai, ai sẽ đuổi theo ngươi?”
Khuôn mặt nhỏ của A Chiêu nghiêm túc:
“Chúng phòng ngừa, sợ vạn nhất, chỉ sợ nhất vạn.”
Tiểu Bạch:
Từ khi cô bé chăm học, cô bé nữa .
A Chiêu chỉnh áo bào lộn xộn, kiểm tra kỹ một vòng, xác nhận còn linh lực lưu , liền thu Huyền Viễn kiếm vỏ, một tay đặt Tiểu Hôi lên vai, hai tay ôm Tiểu Bạch vốn chút nặng nề:
“Chúng thôi.”
Nói , cô bé mượn lực nhảy lên cành cây to, điểm chân mấy cái mà tiến lên phía .
Tại trực tiếp ngự kiếm phi hành?
Trong lớp học tại Kiếm Tông dạy:
Rừng rậm thế thể ẩn náu yêu thú cường đại, tu sĩ cảnh giới như cô bé bay trung sẽ dễ thành mục tiêu.
Hơn nữa, bí cảnh chỉ yêu thú hung ác, còn vô tu sĩ tìm bảo, quá lộ liễu dễ rước họa.
Đây chính là lý do A Chiêu dám ngự kiếm bay.
Chẳng bao lâu khi cô bé rời , nơi giao chiến liền xuất hiện một bóng đen.
Kẻ đó mặc hắc bào, che kín , chỉ lộ chiếc cằm trắng bóng.
Hắn chậm rãi vòng quanh chỗ vết tích chiến đấu.
Ban đầu bình tĩnh, nhưng khi một vòng phát hiện bất kỳ dấu vết linh lực nào, hình khựng .
Hắn hoài nghi đủ cẩn thận, dò xét thêm một vòng, vẫn thấy gì.
Hắc bào: ???
Nếu tận mắt thấy vết tích chiến đấu, còn tưởng theo sai hướng.
Chuyện gì ?
Rõ ràng men theo khí tức của tiểu cô nương đến đây, mất dấu?
Chẳng lẽ…
Cô bé yêu thú nuốt chửng ?
Ý nghĩ lóe lên liền phủ định.
Không, đúng!
Dù yêu thú ăn, nơi cũng lưu khí tức của cô bé.
Nơi rõ ràng dấu vết giao đấu, chứng tỏ từng chiến đấu.
Vậy tức là, kẻ giống , cũng nhằm nhi nữ của Dương Thần Thiên Tôn, tìm cô bé một bước, một trận giao chiến thì bắt , xóa sạch khí tức.
Đáng hận!
Ở kẻ âm hiểm xảo trá như ?
Nắm tay hắc bào siết chặt, khớp xương kêu răng rắc, gân xanh nổi lên.
Hắn thề khiến kẻ đoạt trả giá đắt.
Hắn quanh, suy nghĩ một lát, chọn hướng ngược với A Chiêu mà rời .
A Chiêu hề những việc xảy khi cô bé .
Thanh Liên Bí Cảnh là gian hạt cải do tiên nhân ngã xuống lưu Hỗn Độn đại lục, nên cũng nhật nguyệt tuần , mặt trời mọc lặn, trăng lên xuống.
Thấy phương tây nhuộm sắc chiều ráng đỏ, tiểu cô nương tìm một sườn núi khuất gió.
Trước tiên dùng thần thức quét một vòng, xác định xung quanh nguy hiểm, lấy linh thạch bố trí trận pháp cảnh báo.
Sau đó dựng trận pháp ngăn cách hình ảnh và âm thanh một chiều.
Tiếp đó, giữa hai trận pháp chôn mấy lá Lôi Phù, Hỏa Phù, cuối cùng rắc bột vàng trừ rắn trừ côn trùng.
Tiểu Bạch: ……
Nhìn nàng bận rộn, nó lên tiếng:
“Ngươi xong ?”
Lời còn dứt, chỉ thấy tiểu cô nương lấy một chiếc giường nhỏ.
Nó: ???
Rồi nào là gối tre, chăn đệm, màn trướng, ổ của Tiểu Bạch, tổ chim của Tiểu Hôi…
Cuối cùng còn cả bàn thấp bàn ăn và đệm tròn mềm mại.
Tiểu Bạch nhịn nhắc nhở:
“Ngươi đang ở trong bí cảnh.”
“Ta mà.”
“Vậy mấy thứ là ?”
Tiểu Bạch chỉ đống đồ mắt.
A Chiêu:
“A từng , ở bên ngoài trời cố gắng ngủ thoải mái, như mới sức đ.á.n.h bại kẻ .”
Lần đầu cùng A Chiêu ngủ ngoài trời, Tiểu Bạch: ……
Nó há miệng, định gì đó, nhưng thấy cái ổ mềm mại của , nó đành ngậm miệng.
“Các ngươi dọn đồ cho thỏa, nấu cơm.”
A Chiêu .
“Chíp~”
Tiểu Hôi hăng hái hưởng ứng.
Tiểu Bạch uể oải:
“Biết .”
A Chiêu lấy hai lò luyện đan, một nấu thịt thỏ hầm, một nấu d.ư.ợ.c dịch cho Tiểu Hôi tắm thuốc.
Mùi thơm mê xen lẫn vị đắng chát nhanh chóng lan tỏa.
Tiểu Bạch hít hà, tiện thể quăng gối lên giường, hí hửng chạy đến:
“Có ăn ?”
“Sắp …”
A Chiêu một nửa thì ngừng , cô bé ngẩng đầu ngoài, mày khẽ nhíu:
“Trận cảnh báo động tĩnh.”