A CHIÊU NHẶT ĐƯỢC MỘT GIA ĐÌNH - Chương 208: Bí Thuật Lấy Mạng Đổi Mạng Của Nam Cung Gia

Cập nhật lúc: 2025-09-21 10:53:22
Lượt xem: 76

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nam Cung gia?”

A Chiêu nhớ đến việc a nương từng kể cho về tu chân thế gia :

“Chẳng chính là cái gia tộc tu chân xưng tụng là giàu nhất ?”

 

 

Bạch Sơn Quân gật đầu:

, Nam Cung gia ở phía nam Trung Châu, chiếm giữ hơn mười mạch khoáng linh thạch cực phẩm.”

Linh khoáng mạch thể đào linh thạch, vì Nam Cung gia vô cùng giàu .

 

 

A Chiêu xong chút hâm mộ:

“Ta cũng nhiều tiền như thế.”

 

 

Hoa Dạ Ảnh và Nguyệt Tri Phù , thần sắc chút kỳ diệu:

Tiểu sư thúc tổ, thật  cũng giàu mà.

 

 

“Đã là địa giới Nam Cung gia, vì bọn họ đến trừ yêu?”

A Chiêu thắc mắc.

 

 

“Dù là địa giới Nam Cung gia, nhưng cách gia tộc xa.

Bọn họ để mắt đến tình hình trấn nhỏ cũng là bình thường.”

Bạch Sơn Quân giải thích: 

“Đạo Minh cũng vì thế mà lập .”

 

 

Những nơi mà các đại tông môn, thế gia kịp để tâm nhiều.

Đạo Minh sẽ nhận nhiệm vụ trừ yêu từ những nơi dân thường cần đến.

Chỉnh lý nguyên nhân cùng tình hình, phát bố lệnh treo thưởng đến các tông môn, thế gia và tán tu.

Ai hứng thú thì thể tiếp nhận nhiệm vụ, khi thành sẽ nhận thưởng từ Đạo Minh.

 

 

A Chiêu đầu những chuyện thì thấy hứng thú, bám riết lấy hỏi thêm mấy câu.

Rất nhanh, mặt trời lặn, bộ bầu trời tối dần.

 

 

Đêm xuống.

Mây đen che trăng, gió lớn trời tối, thích hợp việc mờ ám.

 

 

Dân chúng Bách Hoa trấn vì gần đây xảy chuyện thủy yêu bắt cóc trẻ nhỏ, mỗi khi đêm xuống đều đóng chặt cửa.

Vì thế ngoài tiếng côn trùng và ếch nhái kêu thì cả trấn tĩnh lặng như tờ.

A Chiêu cùng Nguyệt Tri Phù niệm Ẩn Thân quyết, nóc nhà bên sông.

Nhìn Bạch Sơn Quân một khí thế ngút trời dọc theo bờ sông mà .

 

 

A Chiêu: ……

Luôn cảm thấy nơi nào đó đúng, nhưng nên lời.

 

 

Nguyệt Tri Phù:

Ngươi đây là giả trang thành đứa nhỏ lạc đường mờ mịt, là tiểu tiên quân đến trừ yêu ?

 

 

Bạch Sơn Quân thấy tiểu sư hành sự như cũng chỉ lặng lẽ .

Hắn định nhắc nhở, chỉ mong tiểu cô nương mau chóng trở về sư môn.

Bạch Sơn Quân lúc đầu vô cùng tin tưởng, cô bé xinh thế , thủy yêu đến bắt thì đúng là mù mắt .

 

 

Thế nhưng, nửa đêm trôi qua.

Bạch Sơn Quân mệt lả, phịch xuống bậc thang bên bờ sông, thở dài mệt nhọc.

Cô bé dọc bờ sông hết vòng đến vòng khác, đừng thủy yêu, đến một bóng ma cũng thấy.

 

 

“Sơn Quân tỷ!”

A Chiêu hình nhẹ như yến đáp xuống bên cạnh.

“Ngươi chứ?”

 

 

“Không , chỉ là chân mỏi thôi.”

Bạch Sơn Quân xoa bóp bắp chân, thì thầm với tiểu cô nương:

“Ta bờ sông lâu thế , mà thủy yêu vẫn xuất hiện.

Có khi nào nó phong thanh mà bỏ chạy ?”

 

 

“Có thể lắm.”

A Chiêu xuống bên cạnh, hai tay chống cằm:

mà, lẽ lúc ngươi khí thế hung dữ quá, con thủy yêu sợ.

Hay để thử xem?”

 

 

Bạch Sơn Quân cần nghĩ lắc đầu:

“Không , lỡ như thủy yêu thật sự bắt ngươi thì ?”

 

 

“Không cần lo, pháp bảo hộ tặng.”

A Chiêu đưa cổ tay cho cô bé xem chiếc vòng đeo.

 

 

Bạch Sơn Quân thấu pháp bảo , nhưng thể cảm nhận lợi hại.

Thế là, cô bé đồng ý đổi chỗ cho A Chiêu.

Nửa đêm về , A Chiêu thong thả dọc bờ sông, thần sắc thản nhiên.

 

 

Mọi : ……

Một chút cũng sợ hãi gì cả.

 

 

Rất nhanh, thấy tiếng gà gáy, phương đông mờ sáng.

Cả nhóm: ……

 

 

Một hàng ở quán hoành thánh.

Bạch Sơn Huyền tỉnh ngủ ăn húp rào rào, Bạch Sơn Quân đập bàn bật dậy:

“Đáng ghét, con thủy yêu xảo trá , chắc chắn chạy mất .”

 

 

của Bạch Sơn Quân :

“Nếu nó chạy thì chúng cũng về thôi?”

 

 

“Không, đuổi theo, trừ hại cho dân.”

Bạch Sơn Quân kiên định .

 

 

“Trừ hại cho dân.”

Bạch Sơn Huyền ăn phụ họa lời tỷ tỷ.

 

 

của Bạch Sơn Quân: ……

Đau đầu.

 

 

“Chưa chắc nó .”

Hoa Dạ Ảnh hờ hững

“Ta cảm nhận yêu khí.”

 

 

A Chiêu gật đầu:

“Ừ, cũng cảm nhận .”

 

 

Đôi mắt Bạch Sơn Quân sáng rực:

“Thật ?”

Cô bé xuống bàn tay :

“Sao cảm nhận nhỉ?”

 

 

“Chỉ tiếc là thủy vực quá nhiều, phù tìm khí tức vô dụng.”

Nguyệt Tri Phù khẽ thở dài.

 

 

Phù tìm khí tức:

Có thể tìm yêu, tìm , nhưng nếu đối phương che giấu khí tức hoặc gặp trời mưa, thủy vực thì hiệu lực sẽ giảm .

 

 

“Tiểu cô nãi nãi, trở .”

Một bóng xuất hiện bên cạnh bọn họ.

Tạ Nhất Cẩn chú ý đến Bạch Sơn Quân vài bên cạnh, chắp tay:

“Trình đạo hữu.”

 

 

Trình Dữ dậy đáp lễ:

“Tạ đạo hữu.”

 

 

“Tiểu Tạ, ngươi dò hỏi ?”

A Chiêu hỏi.

 

 

Tạ Nhất Cẩn kéo một chiếc ghế nhỏ từ bên cạnh, chen cùng:

“Ta dò , nơi là địa bàn Nam Cung gia.

Bên Đạo Minh , đến kiểm tra linh căn chính là Nam Cung gia.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/a-chieu-nhat-duoc-mot-gia-dinh/chuong-208-bi-thuat-lay-mang-doi-mang-cua-nam-cung-gia.html.]

 

 

Mọi ngẩn , chiêu thu tử là Nam Cung gia?

Vậy tại bọn họ mang những đứa trẻ linh căn xuất chúng?

 

 

“Chúng chia hai đường, để đến Nam Cung gia dò thử.

Nếu tìm hai kẻ chiêu thu tử thì .”

Nguyệt Tri Phù lên tiếng.

 

 

Tạ Nhất Cẩn khó hiểu:

“Linh căn đơn hệ, song linh căn, đều là hạt giống .

Nếu mà gặp hạt giống như đưa về Lưu Tinh Phong, sư phụ nhất định sẽ khen tận trời.”

 

 

Trình Dữ cũng hiểu:

“Chẳng lẽ Nam Cung gia cần nhân tài?”

 

 

“Chuyện đó…”

Hoa Dạ Ảnh do dự mới mở miệng:

“Các ngươi qua một lời đồn ?”

 

 

Ánh mắt cả nhóm đồng loạt rơi xuống nàng:

“Lời đồn gì?”

 

 

Hoa Dạ Ảnh:

“Các ngươi đều qua về Kỳ Lân tử của Nam Cung gia chứ?”

 

 

A Chiêu lắc đầu:

“Chưa từng .”

 

 

Huynh Bạch Sơn Quân cũng lắc đầu:

“Chưa.”

 

 

Tạ Nhất Cẩn :

“Cái gọi là Kỳ Lân tử Nam Cung gia chính là tiểu chủ Nam Cung gia, Nam Cung Thụy.

Nghe khi đời, trời giáng dị tượng, mây hồng đầy trời, còn long phượng bay múa…”

 

 

A Chiêu cảnh tượng cảm thấy chút quen thuộc, như thể từng thấy đó.

 

 

“Sau khi Nam Cung Thụy đời.

Tinh sư của Thiên Toán đảo, thuộc Bồng Lai đảo, truyền đến Nam Cung gia một đạo lôi tín

Trong đó lời chúc: Chúc mừng Nam Cung gia hỉ đắc Kỳ Lân tử.”

 

 

Vị Nam Cung tiểu chủ vô cùng thông minh, tuy bằng Dương Thần Thiên Tôn của Kiếm Tông.

năm hai mươi tuổi đột phá Kim Đan, ba năm trở thành nhất nhân Kim Đan kỳ.

Nếu bẩm sinh thể yếu nhược, từ nhỏ bệnh tật dứt, thì sớm đột phá Nguyên Anh.

 

 

Nói đến đây, Tạ Nhất Cẩn nhớ gì đó, về phía Hoa Dạ Ảnh:

“Ngươi đến lời đồn ?”

 

 

Hoa Dạ Ảnh gật đầu:

.”

 

 

Không rõ lời đồn gì, Bạch Sơn Quân nhịn thúc giục:

“Rốt cuộc lời đồn thế nào, đạo hữu, các ngươi đừng úp mở nữa, mau .”

 

 

“Kỳ Lân tử Nam Cung gia bẩm sinh thể yếu nhược, bệnh tim.

Năm đó Bạch cốc chủ của Thần Nông Cốc từng đích khẳng định sống quá mười lăm tuổi.

hiện tại vẫn sống , nên đoán Nam Cung gia dùng bí thuật để cứu .”

 

 

, năm mười lăm tuổi suýt chết, chẳng rõ đó thế nào sống sót.

Sau phát bệnh nặng một nữa, khi ai cũng tưởng sẽ chết, kết quả vẫn sống.”

Hoa Dạ Ảnh bổ sung.

 

 

“Bạch cốc chủ Thần Nông Cốc từng đến xem qua, thể còn vấn đề gì lớn.

Chỉ cần dưỡng thì thể sống ba bốn trăm năm, đây là thọ mệnh của Kim Đan tu sĩ.

Nếu đột phá Nguyên Anh thì càng sống lâu hơn.”

 

 

“Vậy bí thuật Nam Cung gia là?”

Trình Dữ trong lòng suy đoán.

 

 

Hoa Dạ Ảnh:

, chính là lấy mạng đổi mạng.”

 

 

Trình Dữ hít sâu một khí lạnh, còn ba đứa nhỏ A Chiêu thì ngơ ngác.

Lấy mạng đổi mạng? Nghĩa là gì?

 

 

“Chính là dùng mạng của tu sĩ khác để bù cho mạng của Kỳ Lân tử Nam Cung gia.”

Tạ Nhất Cẩn thấy ba đứa nhỏ mơ hồ thì giải thích:

“Có lời đồn rằng Nam Cung gia đào linh căn của khác.

Hoặc để tiểu chủ ăn thịt , tóm đủ loại truyền thuyết.”

 

 

đó chuyện đồn đại ầm ĩ quá, Nam Cung gia giải thích.

Nói là vì bọn họ tìm một đóa Cửu phẩm Kim Liên ở cực bắc, cho Nam Cung Thụy sử dụng. 

Nên bù đắp khiếm khuyết bẩm sinh.”

Nguyệt Tri Phù điều .

 

 

“Người luyện đan cho Nam Cung Thụy chính là Bạch cốc chủ.

Người cũng xác nhận điều , những lời đồn mới dần lắng xuống.”

 

 

Bạch Sơn Huyền co đầu rụt cổ:

“Ăn thịt , đáng sợ quá.”

 

 

“Dĩ nhiên, đây chỉ là suy đoán cá nhân của thôi.”

Hoa Dạ Ảnh :

“Ta cũng thật giả thế nào, nhưng tử Nam Cung gia hành sự quá quỷ dị.”

 

 

Điều khiến nàng thể nghĩ đến lời đồn .

Đệ tử Nam Cung gia kiểm tra linh căn cho trẻ con nhà thường dân.

Khi phát hiện hạt giống thì với bọn trẻ rằng chúng linh căn.

Làm lung lay niềm tin của chúng, đó thừa cơ bắt .

 

 

trẻ con mất tích thì sẽ gây chú ý.”

Nguyệt Tri Phù đồng ý: 

“Một hai đứa còn , mất tích nhiều thì Đạo Minh sẽ chú ý.

Chi bằng đường đường chính chính dẫn .

Người bước chân lên con đường tu tiên hầu như đều cắt đứt liên hệ phàm trần.

Nhiều phụ mẫu c.h.ế.t cũng gặp con cái một .

Nếu Nam Cung gia thật sự đào linh căn.

Sao trực tiếp với đứa trẻ và cha nương chúng rằng chúng tiên duyên, theo họ rời ?

Sau khi bọn trẻ Nam Cung gia, còn .

Lấy thực lực Nam Cung gia, tìm cớ diệt trừ bọn chúng thì dễ như trở bàn tay, còn gây ít sóng gió hơn.”

 

 

Nguyệt Tri Phù lý, Nam Cung gia cần mạo hiểm như thế.

 

 

Tạ Nhất Cẩn vò đầu:

“Chỗ cũng đúng, chỗ cũng đúng, mấy đứa trẻ rốt cuộc ?”

Sự việc tiến triển, khiến phiền muộn.

 

 

Nguyệt Tri Phù:

“Trước tiên bắt con thủy yêu , đó cho đến Nam Cung gia tìm hai kẻ , hỏi cho rõ.

Nếu mấy đứa trẻ thật sự ở đó…”

 

 

Câu nàng tiếp, nhưng ai cũng hiểu ý.

Nếu năm đứa trẻ ở Nam Cung gia, lời đồn lấy mạng đổi mạng thể là thật.

 

 

“Tiểu cô nãi nãi.”

Tạ Nhất Cẩn ghé sát bên cô bé, cô bé liếc .

Tạ Nhất Cẩn:

“Hay là, gửi tin cho Minh tiền bối, để hỏi Bạch cốc chủ về bệnh tình của Nam Cung Thụy?”

 

 

A Chiêu nghĩ nghĩ, thấy cũng , liền gật đầu:

“Được.”

Loading...