A CHIÊU NHẶT ĐƯỢC MỘT GIA ĐÌNH - Chương 193: Ngươi mới có bốn tuổi, lén bỏ đi không tính là chuyện lớn

Cập nhật lúc: 2025-09-20 08:39:42
Lượt xem: 89

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đông Phương gia là đại thế gia trong giới tu chân, yến hội tự nhiên náo nhiệt phi thường.

A Chiêu với phận cao quý, cô bé ở trong đại sảnh.

Ngay chiếc bàn thấp đầu tiên bên Đông Phương gia chủ.

Trong sảnh bày mười mấy chiếc bàn thấp, thể trong sảnh đều là phận.

 

 

Điều khiến A Chiêu bất ngờ nhất là, cô bé thấy Vũ Nhất bên trái đối diện .

Mắt A Chiêu sáng lên, hướng về phía Vũ Nhất vẫy tay, xem như chào hỏi.

Vũ Nhất cũng chú ý đến tiểu cô nương, chấn động bởi vị trí của cô, do dự nâng tay lên khẽ vẫy .

 

 

Lúc , Lục Dao Phong phía A Chiêu khẽ ho một tiếng.

Tiểu cô nương lập tức nhớ đến lời dặn dò của Lục Dao Phong khi ngoài:

Hôm nay đến dự yến, khách nhân đông, tận lực giữ thể diện cho Kiếm Tông.

 

 

Cô bé vội vàng thu tay , len lén liếc bốn phía.

Xác định ai chú ý đến động tác nhỏ của mới thở một .

Ngồi quỳ ngay ngắn, lưng thẳng tắp, khuôn mặt nhỏ căng , dáng vẻ vô cùng chính trực, đường hoàng.

 

 

Vũ Nhất thấp giọng hỏi đồng bạn:

“Tiểu cô nương là ai? Sao ở vị trí đó?”

 

 

Thiếu niên mặc áo quần ngũ sắc hôm nay vẫn phe phẩy chiếc quạt trong tay.

Hắn liếc tiểu cô nương đang đoan chính:

“Nghe là nhi nữ của Dương Thần Thiên Tôn?”

 

 

“Dương Thần Thiên Tôn?”

Thú đồng của Vũ Nhất trợn tròn.

“Lão nhân gia còn một nhi nữ nhỏ như ?”

 

 

Thiếu niên áo ngũ sắc:

“Nghe là khi  độ tình kiếp, đạo lữ sinh hài tử.”

 

 

Bọn họ đến nhân tộc là để tìm .

Cho nên những tin tức nên dò hỏi đều bỏ qua.

Nhất là khi gặp tiểu cô nương ở chợ.

Phía một đoàn dài tử Kiếm Tông theo, đơn giản.

 

 

, khi về chỗ ở, thiếu niên liền cho tra xét.

Thân phận tiểu cô nương tra dễ.

Kiếm Tông cũng đặc biệt giấu giếm.

Thậm chí còn vài tử dùng giọng điệu khoe khoang.

Nói với khác về vị tiểu sư thúc tổ thông minh của bọn họ.

 

 

Bởi thế, mật thám của Yêu tộc dễ dàng nắm rõ phận của tiểu cô nương.

Tương truyền, Dương Thần Thiên Tôn cực kỳ sủng ái nhi nữ .

Nhi nữ còn tự “nhặt” một nương .

 

 

“Nhặt nương ?”

Vũ Nhất chút khó hiểu:

“Cô bé nương ?

nhặt?”

 

 

“Không , khi sinh cô bé bao lâu thì qua đời.

Dương Thần Thiên Tôn tự nuôi lớn cô.”

Thiếu niên đáp.

 

 

Vũ Nhất ngẩn , dùng móng vuốt lau lau mặt:

“Thật ngờ một tiểu cô nương hoạt bát như nương, thật đáng thương.”

 

 

Thiếu niên áo ngũ sắc thấy đôi mắt trong suốt ươn ướt của .

Khóe miệng giật giật, con hổ thật quá dễ đồng cảm với khác.

 

 

Rất nhiều cũng chú ý đến tiểu cô nương ở vị trí đầu bên .

Những ai chút tin tức đều đối đãi với cô bé thiện.

Kẻ thì mặt mang vài phần dị sắc:

Từ một tiểu hài tử?

 

 

thể yến đường, đều là tinh tường.

Cho điều tra một phen, chẳng mấy chốc phận thật sự của tiểu cô nương.

Phần lớn sắc mặt liền trở nên hòa ái dễ gần:

“Hóa là nhi nữ của Thiên Tôn, thật đáng yêu.”

 

 

“Tiểu tiền bối, năm nay mấy tuổi ?”

 

 

“Tiểu tiền bối, vãn bối kính  một chén, cạn vì kính.”

Tựa hồ bất kể là ai, gặp một tiểu cô nương đáng yêu nho nhỏ đều nhịn mà trêu chọc đôi câu.

Có một lão nhân bước run rẩy tiến đến mặt A Chiêu, một ngụm cạn sạch chén rượu trong tay.

 

 

A Chiêu ông , nghĩ nghĩ.

Hai tay liền bưng chén nước mật quả mặt, học theo dáng ông , uống cạn:

“Ta cũng cạn.”

 

 

“Ô, tiểu tiền bối thật hào sảng, chúng cạn thêm chén nữa?”

Lão nhân thấy hành động của tiểu cô nương, mắt đục ngầu sáng bừng lên.

Tự nhiên xuống đối diện cô bé, cầm vò rượu.

 

 

A Chiêu: ……

 

 

Lão nhân:

“Nào, uống cho sảng khoái……”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/a-chieu-nhat-duoc-mot-gia-dinh/chuong-193-nguoi-moi-co-bon-tuoi-len-bo-di-khong-tinh-la-chuyen-lon.html.]

 

“Lão tổ tông!”

Lúc hai thiếu niên chạy đến.

Một vô cùng sốt ruột:

“Bạch cốc chủ ,   cấm rượu .”

 

 

Lão nhân:

“Ôi chao, hiếm khi hợp ý với tiểu tiền bối.

Ta cùng nàng uống vài chén thì ?”

 

 

Hai , thấy tiểu cô nương bốn tuổi, sắc mặt đại biến.

Lão tổ tông nhà định chuốc rượu vị tiểu tổ tông của Kiếm Tông chứ?

Nhà bọn họ dám trêu a.

 

 

Hai liếc một cái, liền một trái một đỡ lấy lão nhân chạy .

Trước khi còn hướng A Chiêu xin :

“Tiểu tổ tông, thực xin , lão tổ của chúng đầu óc minh mẫn.

Người đừng so đo với .”

Nói xong, đợi A Chiêu phản ứng, liền kẹp lão nhân bỏ chạy.

 

 

A Chiêu vốn định cùng lão nhân uống sảng khoái vài chén nước mật quả: ???

Cô bé đảo mắt quanh, trừ Vũ Nhất mắt còn đỏ.

Những khác cơ bản đều chỉ nịnh nọt một cái tránh ánh mắt cô.

A Chiêu ngẩn , luôn cảm thấy chút kỳ quái, nhưng rõ kỳ quái thế nào.

 

 

Tiểu cô nương chút buồn bực, ngoài cửa.

A tỷ chẳng , hôm nay tỷ cũng sẽ đến ?

Người ?

 

 

“Gia chủ đến!”

Một trường bào đen viền vàng, tinh thần phấn chấn, Đông Phương gia chủ .

Nhiều lên chúc mừng, ông cũng từng ôm quyền hồi lễ.

A Chiêu ngoài đám , những gương mặt tràn đầy tươi , khẽ thở dài.

 

 

Lục Dao Phong vẫn luôn quan sát động tĩnh của tiểu sư thúc tổ.

Hắn lặng lẽ đến bên cạnh tiểu cô nương, hỏi:

“Tiểu sư thúc tổ, ?”

 

 

“Ta thích nơi .”

A Chiêu với

“Nơi đều kỳ quái.”

Ánh mắt bọn họ kỳ quái, thái độ cũng kỳ quái.

 

 

“Vậy ?

Chúng đổi nơi khác ăn tiệc?”

Lục Dao Phong hỏi.

 

 

A Chiêu sững sờ:

“Chưa khai tiệc rời , chẳng thất lễ ?”

 

 

Vì buổi tiệc , A Chiêu đặc biệt tìm hiểu ít lễ nghi, chi tiết khi ăn tiệc.

Chủ nhân mới đến, khách nhân liền rời , thất lễ.

 

 

“Không .”

Lục Dao Phong mặt biểu tình :

“Người mới bốn tuổi, là một tiểu hài tử.

Không ai sẽ cùng một tiểu hài tử bốn tuổi so đo những chuyện quan trọng .”

 

 

A Chiêu chút động tâm:

“Thật ?”

 

 

Lục Dao Phong khẳng định:

“Thật.”

 

 

A Chiêu Đông Phương gia chủ còn đang cùng khác hàn huyên, thấp giọng :

“Vậy chúng thôi.”

 

 

“Được.”

 

 

Thế là, khi yến hội còn khai tiệc, A Chiêu cùng Lục Dao Phong lặng lẽ rời khỏi đại sảnh.

Một lớn một nhỏ tránh , tránh cả yến tiệc trong hoa viên, đến nơi yên tĩnh.

A Chiêu và Lục Dao Phong , cô bé bật thành tiếng.

Mà Lục Dao Phong vốn hiếm khi , mắt cũng thêm vài phần ý .

 

 

Lục Dao Phong lấy truyền âm thạch:

“Ta liên hệ Mặc sư thúc tổ, để mgười đến đưa chúng nơi khác ăn ngon?”

 

 

“Được~”

 

 

Đông Phương Mặc đến nhanh, hùng hổ chạy đến:

“Vì ngoài? Có bắt nạt ?”

 

 

“Không , chỉ là chút quen.”

A Chiêu lắc đầu.

 

 

Đông Phương Mặc về phía Lục Dao Phong,  lời giải thích:

“Đại khái là lạ quá nhiều, tiểu sư thúc tổ quá quen.”

 

 

Nghe , Đông Phương Mặc thương tiếc xoa đầu :

“Đi, a đưa  ăn ngon.”

Loading...