----
Thẩm Lan Đình: "Đồng chí, đồng chí Vương Mai đúng, hy vọng hai thể xử lý nghiêm túc.”
“Các chú các thím, cũng thấy đối phương tay , điện thoại rơi xuống đất nhất định hỏng .
Mọi vây xem nhao nhao gật đầu, nãy bọn họ cũng hít một trong lòng.
Đây chính là điện thoại đấy, giá đắt đỏ. Nếu như Hoàng Như ném vỡ, đến chủ nhân của điện thoại mà những vây xem cũng thấy đau lòng.
Hoàng Như thấy hai một lời một câu, kết quả là thành của bà thì trợn tròn mắt, ánh mắt bà lập tức về phía Hứa Nhất Ngưng len lén rời .
“Nhất Ngưng, cháu giúp thím .”
Hứa Nhất Ngưng thầm mắng trong lòng, bước chân len lén chạy trốn dừng , chột về phía công an.
Vương Mai cảnh cáo:
"Cô đúng sự thật, nếu nhất định kéo cô đến văn phòng của trưởng xưởng, chúng cùng đối chất.”
Lời , lập tức Hứa Nhất Ngưng càng dám nhăng cuội.
Theo cô , Thẩm Lan Đình thích Vương Mai chứ, đương nhiên là giả .
Nếu đám trong nhà máy cô bôi nhọ Thẩm Lan Đình thì cô nhất định chịu nổi, chừng công việc của Trần Phong cũng sẽ mất.
“Đồng chí, đều là bà đang vu khống đấy."
Hứa Nhất Ngưng lập tức phản bội.
Ánh mắt Hoàng Như giống như ăn thịt Hứa Nhất Ngưng, hung hăng bức :
"Cái đồ dối trá nhà cô, vốn dĩ còn vài phần ấn tượng với cô.
là chó đổi thói ăn phân!"
“Còn nữa, đền tiền!"
Vương Mai chìa tay, mắt kính trong tay lộ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-96.html.]
"Không đền tiền thì đừng trách khách sáo.”
“Bao nhiêu tiền thế?" Vương Mai hỏi Thẩm Lan Đình.
“Hàng nước ngoài, một trăm năm mươi tệ”
Hoàng Như: "Một vật nhỏ mà mất một trăm năm mươi tệ."
Đồng chí công an là thật, chữ cái tiếng Anh phía rẻ, kính đắt như đập vỡ, sự tình khó giải quyết.
“Không đền tiền thì bà đến đồn cảnh sát cùng con trai ngoan ."
Vương Mai thẳng.
Hiện giờ Hoàng Như vô cùng hối hận, lúc nên để cho đối phương chạy khỏi lòng bàn tay của .
Hoàng Như gì nhiều tiền như , càng đến chuyện trụ cột trong nhà sụp đổ, dù tiền thì bà cũng sẽ bỏ .
Đồng chí công an bất đắc dĩ thở dài, chỉ thể đưa Hoàng Như đang mắng chửi ác liệt tới cục cảnh sát.
“Chuyện ngoài ý đừng để trong lòng." Vương Mai .
Thẩm Lan Đình khó khăn lắm mới bình tĩnh , nhưng bởi vì những lời của Vương Mai bắt đầu gợn sóng. Vành tai phiếm hồng, nhưng bản cố tình giả bộ trấn định.
Vương Mai lấy tiền từ trong túi đưa cho nhưng Thẩm Lan Đình nhận.
Thẩm Lan Đình:
"Cô yên tâm, trong thời gian bà sẽ quấy rầy cô nữa. Về phần tiền nên do cô trả, cứ để bà trả, cô đừng quan tâm.”
Thái độ đối phương kiên quyết, Vương Mai chỉ thể bất đắc dĩ thu tiền .
Vương Mai cũng cần đồ dùng trong nhà, đổi cảnh cô bắt đầu từ đầu. Sau khi tạm biệt Thẩm Lan Đình, cô một đường cái, đám lui tới, duỗi lưng một cái.
Mới cửa liền thấy vật liệu gỗ bỏ ngổn ngang khắp nơi sàn. Đồ dùng trong nhà hiện tại đều là đồ gỗ thủ công, chú trọng thực dụng là hết.
Thợ mộc bên trong đang dùng cưa tiến hành phân chia gỗ, thấy Vương Mai , dừng động tác lau mồ hôi trán, ngây ngô hỏi: "Đồng chí cái gì?"
Vương Mai hàng mẫu bày , bàn ghế giường tủ phù hợp với đặc sắc hiện tại, kiểu dáng đơn giản nhưng rắn chắc và bền, thể thấy thợ mộc khá giỏi giang.