----
Vất vả lắm cô mới bình tĩnh trở , Trần Phong thở phào nhẹ nhõm, để Hứa Nhất Ngưng ở chỗ , mua cơm một .
Hứa Nhất Ngưng là phụ nữ mang thai, hôm nay hao tâm tổn sức, lúc đang ở ghế, khỏi chút buồn ngủ.
"Đứa bé của em của đó, còn em và Vương Cương chuyện đó mới quá nửa tháng, thể sẽ mang thai một tháng ?"
Tiền Linh câu luôn giấu kín trong lòng, trong nháy mắt khiến cho Hứa Nhất Ngưng tỉnh táo.
Sắc mặt Hứa Nhất Ngưng lập tức đen :
"Nói hươu vượn, đứa bé chính là của Vương Cương, em nhớ kỹ cho chị.
Nếu em nước bọt dìm c.h.ế.t thì hãy nuốt chuyện trong bụng. Đợi khi hai cải tạo một tháng xong, lập tức chuẩn kết hôn."
Hứa Nhất Ngưng chỉ cách cho Tiền Linh, đỡ đối phương dựa cô .
Tiền Linh khẽ gật đầu, quyết định dựa dẫm Vương Cương.
Sau khi trở về, Hứa Nhất Ngưng bảo Trần Phong xin nghỉ ngày mai, cho bộ những chuyện xảy hôm nay.
Là hàng xóm nhiều năm, rõ tính tình của Hoàng Như, nếu bà cô con dâu nuôi từ nhỏ Vương Mai là đưa con trai đồn cảnh sát, bà nhất định sẽ lấy mạng Vương Mai.
Là ngoài cuộc quan sát bộ sự việc, Trần Phong cảm thấy chuyện Vương Mai hề sai, nhưng cũng thể Vương Cương và Tiền Linh đúng, dù một trong đó cũng là em họ của vợ .
Vốn dĩ Hứa Nhất Ngưng thích Trần Phong là vì việc dựa một chữ lý, nhưng suy nghĩ c.h.ế.t tiệt của lúc khiến cô chút mất kiên nhẫn.
"Anh Phong, giấy gói lửa, chúng cũng chỉ một tiếng.
Hơn nữa, nhà chúng là hàng xóm nhiều năm với nhà họ, giúp đỡ lẫn . Nếu là trong đại đội, ngay cả một tin tức cũng , họ sẽ nghĩ chúng lương tâm."
Hứa Nhất Ngưng tới mặt Trần Phong, dịu dàng khuyên bảo.
Trần Phong khỏi gật đầu, chuyện thật sự là như thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-88.html.]
Ngày hôm , lúc Trần Phong xin nghỉ về đại đội, Hoàng Như còn đang giặt quần áo tán gẫu với những phụ nữ khác ở bờ sông.
Lâm Đinh Hương gần đến ngày lâm bồn, vài ngày nữa sẽ sinh, công việc lớn nhỏ trong nhà, Hoàng Như chỉ thể miễn cưỡng hết việc.
"Cô lúc cô Vương Mai hầu hạ, cung phụng cô giống như tổ tông , bây giờ thì ở đây chịu khổ! Thằng nhóc Tiểu Cương cũng thật là, còn để cô ở nhà hưởng phúc nổi hai ngày."
Thím Lý nhạo .
"Hưởng phúc cũng lúc, bây giờ chuyên tâm chờ cháu trai của sinh . Lần Tiểu Cương gửi thư cho , các cô đoán thử xem, thằng bé nó sẽ thăng lên một cấp, tiền lương cũng tăng."
Hoàng Như tình địch lúc trẻ xem thường, dương dương đắc ý hất cằm khoát lác với những đang giặt quần áo khác.
Lại tiếp: "Cả đời bà đây sống uổng phí, một đứa con trai tài giỏi như ."
" đúng , thật hâm mộ cô nha, đứa con trai là công nhân lương thực trong thành phố."
"Cũng như , lúc thấy Vương Cương mua cho cô bộ quần áo , quả thực là đại thủ bút!"
"Vốn dĩ tiền lương của Cương tử hơn ba mươi, thăng chức , tiền lương sẽ bao nhiêu đây?"
…
Hoàng Như vui mừng đến ngậm mồm, bà bưng chậu giặt quần áo lên cao, cũng ngăn mặt mày hớn hở.
"Vương Cương xảy chuyện ~"
Cách đó xa, Trần Phong và của Trần Phong hô hoán về phía Hoàng Như.
"Ai xảy chuyện, Trần Phong nhà bà mới xảy chuyện đó!"
Trong nháy mắt Hoàng Như mất hứng, ngoài miệng mắng chửi liên tục, cảm thấy cái tên Trần Phong c.h.ế.t tiệt chính là mắt Tiểu Cương của bọn họ.
"Cái miệng chó mọc ngà voi của bà, nếu là hàng xóm nhiều năm cũng chẳng thèm cho bà . một cuối cùng, Vương Cương nhà bà ngoại tình đang bắt giam ở cục cảnh sát, công việc và nhà ở tất cả đều mất hết ."