----
"Bình thường vất vả!"
"Anh vất vả cô cũng vất vả nên để cho một phụ nữ như , cô chuyện thấy đau thắt lưng ."
Vương Mai châm chọc .
Hứa Nhất Ngưng ngờ chỉ mấy ngày gặp, miệng lưỡi của Vương Mai trở nên sắc bén như , cô tức giận đến mức rơi nước mắt, chính là dáng vẻ bắt nạt.
Vương Mai xong, moi xe bò để cảm thấy con Hứa Nhất Ngưng đơn giản, vì thế một ai an ủi cô.
Vương Cương "Đùng" một cái lên, giơ tay đánh .
Ngô Xuân Yến vội vàng che chắn Vương Mai, lớn tiếng :
"Ai cho ở đây giở trò thể hiện, vì phụ nữ khác mà đánh cả vợ thật đáng chết!"
"Vương Cương, che chở cho thanh niên tri thức Hứa ích lợi gì chứ, cô cũng nhà của ."
Một bà lão trong đó .
Vương Mai sớm kiếp , Vương Cương cũng là đụng tà, một lòng một với Hứa Nhất Ngưng nhớ mãi quên.
"Anh Cương Tử, ý kiến gì với em ?
Em chỉ bất bình cho mà thôi, xem vị trí mà khó khăn nhường Hứa Nhất Ngưng nhường cho đàn ông của cô , cuối cùng còn cái gì?"
Vẻ mặt của Vương Mai vô cùng ủy khuất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-31.html.]
Những khác cũng nhao nhao đến khuyên ngăn Vương Cương: "Vương Cương thể hồ đồ, Vương Mai là nhà của còn thể hại ?"
Vương Cương đáp trả: "Vậy cũng thể để cô vô duyên vô cớ khi dễ đồng chí Nhất Ngưng."
Trần Phong cảm thấy chuyện , chủ động lên, bảo Hứa Nhất Ngưng xuống, ngượng ngùng :
"Vương Mai, Nhất Ngưng suy nghĩ chu , cô đừng trách cô , cô chỉ là lo lắng cho mà thôi.
Hứa Nhất Ngưng: "Anh Phong…"
" đường đường là một đàn ông, quãng đường thể chịu ."
Trần Phong .
Tình cảnh bây giờ của cũng chỉ thoải mái ngoài miệng, bên trong xe bò dùng dây thừng cột hành lý lên cao.
Hai cái đùi chen thành một đường thẳng tắp, tư thế bô cùng khó khăn, hơn nữa còn nguy cơ ngã xuống.
Ấn tượng của Vương Mai đối với Trần Phong bình thường, ngoại trừ một điểm, là tệ nhưng xui xẻo bao nhiêu mới cưới Hứa Nhất Ngưng.
Nhớ cuộc sống của bọn họ, Vương Mai chỉ thể để cho tự cầu phúc cho .
"Làm của Nhất Ngưng, cô chắc chắn loại chuyện đó, nếu cô yên tâm thì đúng lúc để hai đổi vị trí."
Trần Phong đề nghị, Nói thật, yên tâm về Hứa Nhất Ngưng nhưng yên tâm về Vương Cương.
Vương Mai giả bộ thương tâm vì câu của Vương Cương, tủi :
"Nếu Cương Tử thấy , thì tội gì phiền đến . ở chỗ là , dù mặt hai bọn họ cũng thể gì.