----
Cuối cùng cũng thuận lợi xong đơn đặt hàng năm mới, nỗ lực của trong đoạn Vương Mai rõ như ban ngày, năm mới phát bộ trợ cấp nên cho mỗi . Còn đặc biệt phát quà tết cho mỗi công nhân viên chức, phân chia bột mì và thịt heo.
Thao tác quả thực là một dấu ấn mạnh mẽ, trong lòng mỗi công nhân viên chức trong nhà máy đều nóng hầm hập, hình tượng trong lòng đối với Vương Mai tăng lên vài phần.
Năm mới, Vương Mai cùng nhà đến nhà họ Thẩm ở tỉnh, hai ông bà vất vả lắm mới thấy cháu trai nên miệng khép .
Ông nội vui mừng hớn hở nắm tay Thẩm Tử Ngang, dẫn bé chúc tết, ông đến mặt lão tiểu nhị khoe khoang cháu trai của .
Bà nội cho ông, hiện tại trong nhà đang khách, lão già mắt một chút nào.
Bà lắc đầu hỏi Vương Mai và Thẩm Lan Đình.
Thẩm Lan Đình kéo Vương Mai tới, bảo Vương Mai xuống đây, mà thì trong phòng, chỉ chốc lát cầm ấm nước chứa đầy nước nóng tới, đưa cho Vương Mai.
Những căn nhà đây Vương Mai mua đều là căn nhà độc lập riêng biệt, còn mua mấy căn nhà ở thành phố phát triển. Nếu như nhất định sẽ cô phát điên, những căn nhà đó tăng giá lên gấp bao nhiêu .
Giấy chứng nhận bất động sản trong tay cô nhiều, đều khóa ở trong tủ ngăn kéo, mà Thẩm Lan Đình vợ thích mua nhà cũng ủng hộ sở thích của cô.
Ông nội qua đời một tháng , trong lòng Vương Mai vô cùng đau buồn, duy nhất quan tâm đến cô. Trong thời gian , cô tìm đến nhiều bác sĩ nổi tiếng, nhưng thể ngăn cản đối phương qua đời.
Ngày tang lễ, Vương Mai dẫn trong nhà cùng tiễn ông nội đoạn đường cuối cùng, ánh mắt cô đỏ bừng, Thẩm Lan Đình bên cạnh ôm cô dịu dàng an ủi.
Hai vợ chồng Trương Lượng và Trương Lệ Lệ ở một bên u ám tới, Trương Hồng đòi căn nhà trong tay Vương Mai.
Phương Quyên :
"Nếu cô định nhận chúng , mau lấy nhà , nhà là của nhà họ Trương chúng .”
Trương Lượng cũng luôn miệng phụ họa, chằm chằm Vương Mai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-270.html.]
Mà Trương Lệ Lệ Vương Mai giày cao gót ăn mặc gọn gàng xinh , hận thể xé nát khuôn mặt xinh như hoa như ngọc , cũng là chị em ruột, Vương Mai cô dựa cái gì mà sống như chứ!
Ba từng bước ép sát Vương Mai, Thẩm Tử Ngang thấy những hung ác trừng mắt Vương Mai, lập tức tức nổ tung:
"Không cho bắt nạt cháu.”
Nhìn sắc mặt ba , Vương Mai nhịn nhẹ một tiếng:
"Các cũng thật , an táng ông nội bao lâu, các ngươi liền bắt đầu nhắc tới chia nhà.”
Nhà cửa gì gì đó cô quan tâm, trong ngăn kéo nhiều, cô chỉ lạnh lòng với thái độ của mấy .
"Căn nhà là ông nội để cho , sẽ trả cho các , hết hy vọng ."
Vương Mai lạnh lùng :
"Nếu các bản lĩnh, thể kiện , xem căn nhà rốt cuộc thuộc về ai."
Trước khi qua đời, ông nội sửa tên giấy chứng nhận bất động sản, cho nên chỉ cần Vương Mai , cô cần cố kỵ.
Trong lúc thẹn quá hóa giận tiến lên, Thẩm Lan Đình tới mặt ba , vui bọn họ.
Tuy rằng tướng mạo tao nhã, nhưng toát vẻ nguy hiểm. Lúc do suy nghĩ đến ba của vợ, nhưng nếu những dám tổn thương hai con một chút, cũng sẽ bỏ qua cho bất kỳ ai.
Dưới cái chăm chú của Thẩm Lan Đình, ba cuối cùng cũng ý sợ hãi, dù Thẩm Lan Đình cũng của bưu điện.
Trương Lượng bởi vì phận con rể mà cấp coi trọng, cũng chỉ trích, chỉ thể bày vẻ mặt oán hận chăm chú Vương Mai.
Sau khi nhà họ Trương rời , tuy rằng Vương Mai rơi lệ nhưng vẫn nhịn , nước mắt rơi lã chã, gần đây tâm tình của cô quả thực mẫn cảm hơn một chút.