----
Cuộc sống gia đình tạm của Thẩm Lan Đình và Vương Mai đây vô cùng thoải mái, nhưng bây giờ thì .
Bởi vì vài ngày chồng thành phố nên ba chồng bên cần chăm sóc.
Mà hai mỗi ngày đều công việc, khó tránh khỏi luống cuống tay chân.
Hai ngày nay, đứa nhỏ đảo lộn giấc ngủ, hai tra tấn đến phát điên, tiểu tử vô cùng tinh thần.
Thấy Vương Mai cầm bình sữa tới, Thẩm Lan Đình ôm đứa nhỏ vẻ mặt cứng ngắc, mới chậm rãi tỏ ý.
Nhìn động tác cứng ngắc của , Vương Mai cảm thấy , cô chuẩn ôm đứa bé từ trong lòng đàn ông.
Thẩm Lan Đình ngăn cô , : "Đứa nhỏ nhẹ, để là .”
Giống như cảm nhận thở của Vương Mai, đứa trẻ vốn coi như bình tĩnh đột nhiên bắt đầu hai chân đạp , đôi mắt tròn xoe của nó về phía Vương Mai phát âm thanh "ê ê ê ê", bỗng nhiên bộ nước đọng quần Thẩm Lan Đình.
Nhìn quần đầy nước, Thẩm Lan Đình mím môi, trong mắt hiện lên vẻ bất đắc dĩ.
Vương Mai ôm đứa bé trong lòng Thẩm Lan Đình , đưa núm v.ú cho nó, đứa bé bỗng nhiên bắt đầu yên tĩnh, lập tức trở nên ngoan ngoãn.
Từ khi sinh con, Vương Mai việc trong nhà máy còn chăm sóc con, điều khiến vô cùng đau lòng, đề nghị:
"Mai Tử, bằng chúng mời một bà v.ú thì ?”
Vương Mai thở dài, cũng tự bận rộn kịp, mà đứa nhỏ hiện tại đúng là thể cùng cô bôn ba , cô suy nghĩ một chút : "Lan Đình cứ theo lời , nhưng tìm cẩn thận một chút.”
Hai chuẩn mời một bà v.ú ở nhà hỗ trợ chăm sóc đứa nhỏ và việc trong nhà. Thẩm Lan Đình nhanh để cho Tiểu Lý tìm thích hợp. Người phụ nữ họ Trương, nhà ở gần đây, cũng tiện. Mà Thẩm Lan Đình chào hỏi đối phương, tệ, chỉ chờ ý kiến của Vương Mai.
Người phụ nữ 50 tuổi, đây là hầu của địa chủ, tài nấu nướng giỏi và kinh nghiệm chăm sóc khác. Bà cố gắng đè nén sự căng thẳng, tự nhiên hào phóng chào hỏi Vương Mai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-267.html.]
Đối phương bước nhà liền sức việc, Vương Mai chút ngượng ngùng : "Dì , dì nghỉ ngơi một lát .”
Người phụ nữ lắc đầu, ngược bảo Vương Mai chờ, bà lập tức thể quét dọn sạch sẽ nhà cửa.
Sau khi ăn cơm đối phương , Vương Mai thấy đối phương việc gọn gàng, cũng hết sức hài lòng: "Dì Trương, trong nhà phiền dì chiếu cố nhiều hơn."
Dì Trương đang chuyên tâm ôm đứa bé, động tác của bà nhẹ nhàng, đứa bé trong lòng vô cùng thoải mái ngủ gật, phun bong bóng ngủ .
Sau khi Vương Mai , bà vô cùng kích động, nhưng kiêng dè đứa bé trong ngực, dám vui vẻ lên tiếng.
Bà là một thành thật, công việc nên trong nhà đều ghét bỏ, đến dễ cơ hội, bà vô cùng quý trọng.
Sau khi đứa bé ngủ, Vương Mai bảo dì Trương đặt em bé lên giường trẻ sơ sinh, cứ ôm mãi như thì thể bằng sắt cũng chịu nổi.
Sau khi ăn cơm tối xong, dì Trương đang chuẩn , Vương Mai gọi bà , đưa tiền công hôm nay.
“Đồng chí cần như thế, hôm nay nửa ngày, lấy tiền.”
Dì Trương hoảng loạn khoát tay.
Vương Mai lắc đầu: " thể để dì việc công, dì Trương , dì xứng đáng nhận, nếu dì vẫn cho thì nhận ."
Trong lòng dì Trương chút ấm áp, cảm thấy gặp một chủ nhà .
Dì Trương là một thỏa, giải quyết vấn đề lớn cho hai vợ chồng, cuộc sống trong nhà cuối cùng cũng còn gà bay trứng vỡ.
Gió giữa thập niên tám mươi nhanh gió thổi lên, nhiều bắt đầu bày sạp ăn, mà Vương Mai là đầu tiên kiếm lời.
Bất động sản là quan trọng nhất, Vương Mai kiếp mặc dù từng ngoài, nhưng thấy ti vi nơi nào sẽ tiến hành quy hoạch.