----
lãnh đạo thị trấn thì khác, bọn họ phụ trách chính là vấn đề của thị trấn và thôn, để cho bọn họ giải quyết là vặn.
“Không , đồng chí ngoài , sẽ dẫn bà , cần quản bà .”
Sau khi bảo vệ lời mới yên tâm.
Hoàng Như một ở cửa nhà máy, chửi rủa bên trong, mở miệng câu liền khó hơn câu .
Giọng bà vang dội, hơn nữa gần nhà máy của Vương Mai nhiều , cho nên bà liền thu hút đến một vòng lớn vây xung quanh.
Mọi trong trấn đều cảm tình với nhà máy của Vương Mai, càng miễn bàn lúc xem qua báo chí cũng ấn tượng sâu sắc với chuyện Hoàng Như bắt nạt khác, mấy đồng chí tinh thần trọng nghĩa bước lên khuyên nhủ:
"Bà lớn tuổi đừng mà suốt ngày gây sự ở nhà máy , xưởng trưởng Vương cũng chẳng nợ nần gì bà.”
“Hên xưởng trưởng Vương thoát khỏi bà già ác độc , liếc mắt thôi cũng bà già dễ ở chung.”
Người chung quanh xì xào bàn tán, Hoàng Như trừng mắt, hung tợn :
"Một con ranh như cô mà cũng dám bà đây, cô thêm một câu, bà đây thế nào cũng cắt bay cái lưỡi của cô.”
Bà hả hê bao lâu thì lãnh đạo thị trấn nghiêm túc tới.
Hoàng Như bởi vì chuyện mà nhận đối phương, cơ thể phản xạ điều kiện liền run lên.
"Ngài... Ngài tới đây?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-244.html.]
“Chẳng mấy tìm xưởng trưởng Vương gây phiền phức nữa , lời lúc bà coi như gió thoảng bên tai .”
“Xưởng trưởng Vương bận rộn công việc trong nhà máy, bà gây thêm phiền toái gì cho cô hả, hiện tại cô đang mưu cầu phúc lợi cho thị trấn, nếu bà đối nghịch với cô , là đầu tiên đồng ý.”
"Lãnh đạo, cô tống con trai của đồn cảnh sát!"
"Chuyện chúng , con trai của bà đánh cho nên mới giam giữ vài ngày, sở dĩ cảnh sát thả là bởi vì con trai của bà chẳng những đánh mà lưng còn gánh khoản nợ cờ b.ạ.c kếch xù!"
Ánh mắt Hoàng Như hiện lên thần sắc chột , chuyện bà sớm , nhưng nợ từ cờ b.ạ.c thật sự quá nhiều bà trả nổi nên chỉ đành tìm con đàn bà đê tiện .
Mọi tới lời , ngừng chửi đối phương vô liêm sỉ, chỉ chỉ chỏ chỏ về phía Hoàng Như.
“ mặc kệ, hôm nay Vương Mai nhất định lấy tiền cho , nếu sẽ ở lì đây hết.
Nếu Vương Mai , sẽ ăn uống ở đây, xem tên vô lương tâm sét đánh .”
"Bà đây chính là cố tình gây sự, bà với xưởng trưởng Vương cũng chẳng quen, mắc mớ gì cho bà tiền."
Lãnh đạo thị trấn đối phương tư tưởng lệch lạc, thế nhưng nghĩ tới bà vấn đề cỡ đó, vốn dĩ chỉ định đưa trở về thôn, hiện tại ngược cảm thấy nên cho đối phương tiếp nhận tư tưởng giáo dục.
Ông cũng thể tùy ý để Hoàng Như quấy rầy công việc của xưởng trưởng Vương, nhà máy của xưởng trưởng Vương hiện tại càng càng lớn, thậm chí còn bán nơi khác, là đối tượng nâng đỡ trọng điểm của thị trấn. Hai tỉnh họp, lãnh đạo thị trấn đều khen ngợi.
Hơn nữa bởi vì nhà máy càng lúc càng lớn, giải quyết chuyện thất nghiệp trong trấn, thoáng cái dân thất nghiệp lang thang trong trấn cũng ít .
Lãnh đạo thị trấn còn cách nào chỉ thể áp dụng biện pháp cứng rắn để bảo vệ nhà máy, áp giải đến văn phòng thị trấn, chuẩn lên lớp cho bà .
Hoàng Như lãnh đạo thị trấn cương quyết mang , nhưng ai nghi ngờ chất vấn cả, ngược , bọn họ đều khen lãnh đạo một chuyện sảng khoái lòng .