[80] Tái Giá Với Cấp Trên Của Chồng Trước - Chương 232

Cập nhật lúc: 2025-09-25 02:30:23
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

 

Lúc trong lòng cô luôn nghĩ đến nhà của , trong lòng tự tô điểm cho những , cảm thấy khi nhà tìm , nhất định sẽ ôm cô, kể đau lòng đối với cô.

 

Hiện tại......

 

Ở trong mắt bọn họ, nếu cô thành tựu như hôm nay, chỉ sợ ngay cả tư cách nhận bọn họ cũng , đối với nỗi khổ của cô ai hỏi thăm, trong mắt lóe lên suy nghĩ tất cả đều là tính toán đối với .

 

Nếu như , Vương Mai tình nguyện chấm dứt mối quan hệ .

 

" cũng từng nhận các , bảo các tới đây cũng là vì rõ ràng."

 

Nói xong, Vương Mai cầm lấy chén bàn uống một ngụm nước, tiếp tục:

 

"Các nuôi lớn, mà cũng qua tuổi cần nũng mặt ba ." 

 

Người của Trương gia trợn mắt há hốc mồm, trong mắt bọn họ Vương Mai khi nên vui mừng nhận , cô thật sự nhận bọn họ.

 

"Con là do hai chúng sinh , còn thể nhận."

 

Phương Quyên chút hổn hển :

 

"Lúc con bắt cóc, lòng cả nhà đều đau như d.a.o cắt, bây giờ con tổn thương trái tim ."

 

Vương Mai chậm rãi nghiêng đầu:

 

"Các yêu như , từ đầu tới cuối một ai hỏi thăm , hỏi về những ngày tháng của ." 

 

"Là chúng suy nghĩ chu , Vương Mai, khi con rời , cả nhà đều sốt ruột, nhất là của con cả ngày lấy nước mắt rửa mặt.

 

Nếu là phía Lệ Lệ, cô sớm sống nữa."

 

Trương Lượng .

 

Ông hoảng hốt nhưng khoa trương như , khi Vương Mai lạc là bởi vì bà cụ Trương, Phương Quyên thương tâm nhưng đó một mực dùng lý do đòi lợi ích từ hai ông bà.

 

Lúc mới bắt đầu còn nhớ Vương Mai, chỉ là khi sinh Trương Lệ Lệ liền hết hy vọng, quyết định đẩy tất cả nợ nần lên Trương Lệ Lệ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-232.html.]

"Vương Mai, tối nay con cùng về nhà, nấu cơm cho con, khi còn bé con thích nhất là ăn đồ nấu."

 

Phương Quyên sợ cách nào cho Vương Mai hồi tâm chuyển ý, bày đủ tư thái hiền mẫu.

 

Trương Lệ Lệ công việc, vẫn là tảng đá lớn trong lòng hai vợ chồng, bọn họ tuy là công nhân nhà máy đồ hộp nhưng tiền lương mỗi một tháng bốn mươi mấy đồng.

 

Nếu đem công việc tặng cho Trương Lệ Lệ, tiền lương liền thoáng cái thành một tháng mười mấy đồng, lời, trừ phi cô giống như hai dùng sức việc.

 

Chờ Trương Lệ Lệ trở về, trong nhà trải qua nhiều năm căng thẳng, điều cho hai vợ chồng vẫn hạ quyết tâm.

 

Lúc sự khuyến khích của Lệ Lệ, khiến hai nổi lên tâm tư, Vương Mai là xưởng trưởng trong nhà máy, cho em gái một công việc là chuyện dễ dàng. 

 

Vương Mai thấy bộ dáng lo lắng giải thích của Phương Quyên, tuy rằng thoạt chân thành, nhưng nghĩ đến tính toán đập mắt, chút mâu thuẫn.

 

"Vương Mai, khi nào con tan ca, lát nữa chúng thăm ông nội mới về nhà."

 

"Ông nội con ở trong phòng bệnh, vẫn luôn nhắc tới con, ông lớn tuổi , con cũng nên thỏa mãn tâm nguyện của ông ."

 

Vương Mai nhớ tới lúc gặp qua ông Trương, cuối cùng vẫn quyết định thăm ông một chút.

 

Cô đến bệnh viện, ông Trương rõ khuôn mặt của Vương Mai liền, cuối cùng ông thể thấy cháu gái khi , phụ lời dặn dò của bạn già đối với ông.

 

"Mai Tử mau tới đây, để ông nội kỹ con, trong thời gian con chịu khổ ."

 

Nói xong, ông Trương nhịn rơi lệ:

 

" Ông bà nội hồ đồ của con bồi thường cho con."

 

Ông Trương vô cùng quan tâm đến Vương Mai, khi tin Vương Mai con dâu nhà gặp cực khổ, hận thể lập tức chạy đến đại đội giáo huấn nhà họ Vương một trận.

 

Khi Trương Lượng tay, đối với đối phương vẻ mặt oán giận:

 

"Mày còn là một ba ?"

 

"Ba, chúng thành phố, so đo với một phụ nữ đồng hương, hạ thấp phận ?

 

Đàn ông như con cũng thể đánh bà ." 

 

Loading...