[80] Tái Giá Với Cấp Trên Của Chồng Trước - Chương 227

Cập nhật lúc: 2025-09-25 02:30:18
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

----

 

Cô gái trẻ khi thấy Vương Mai, mở to hai mắt, chỉ Vương Mai hổn hển : "Là cô!"

 

Vương Mai giật giật khóe miệng, thật đúng là oan gia ngõ hẹp, cô gái mặt là kiếm chuyện với lúc còn bày sạp bán, vòng tóc dệt bằng sợi len thế mà chỉ trả giá nửa đồng, thật sự cho cô ấn tượng sâu sắc.

 

Cô gái khi thấy Vương Mai, con ngươi đảo quanh, cô đối phương là xưởng trưởng, chắc hẳn tiền, kiêu ngạo :

 

"Có là cô ông té ngã đúng , cô bồi thường."

 

Ông Trương tức giận, giãy giụa dậy, nghiêm khắc quát lớn:

 

"Lệ Lệ, im miệng cho ông, là ông tự té xỉu, lòng đưa ông đây, con nít chuyện còn tới đây đổ oan cho ."

 

Dứt lời, ông vẫy vẫy tay với hai :

 

"Trương Lượng, mau qua đây kỹ một chút  xem mặt cô gái giống nhà của chúng ?"

 

Trương Lượng bất đắc dĩ qua, nhưng kỹ, đúng thật là điểm giống. Lúc xem báo, còn tưởng rằng in rõ, bây giờ xem , cặp mắt đúng là quen, mặt mày cùng Lệ Lệ chút giống

 

"Cháu gái, cháu xem thử tấm hình là cháu lúc nhỏ ?"

 

Nói xong, ông cụ lấy từ trong túi áo một tấm ảnh cũ, chờ mong Vương Mai.

 

Vương Mai sửng sốt tấm ảnh quen thuộc, tấm ảnh rõ ràng là dáng vẻ của cô khi còn bé, chỉ điều là trắng hơn lúc cô còn nhỏ nhiều.

 

Rất nhiều ký ức của cô sớm biến mất thấy, cho nên đối với mấy cũng cảm giác quen thuộc.

 

Ánh mắt của cô xuất hiện cảm giác hoang đường, mà cô khát vọng bấy nay cuối cùng cũng tìm thấy.

 

nếu thật sự là nhà của cô, thì bọn họ khác với tưởng tượng của Vương Mai.

 

Không đề cập tới sự nuông chiều và điêu ngoa trong giọng của của cô gái trẻ, chỉ đôi vợ chồng trung niên thôi cũng cảm thấy hiền lành.

 

Vương Mai cứng đờ, đó chậm rãi lắc đầu:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-227.html.]

 

"Cháu trong ảnh là ai."

 

qua thời điểm khát vọng tình , bây giờ cô sống một cũng , mà cả nhà dễ gần, Vương Mai sẽ vì bọn họ mà phá vỡ cuộc sống yên tĩnh của .

 

"Ông , nếu bây giờ nhà tới chăm sóc ông , thì con xin về ạ."

 

Đến lúc Vương Mai rời , ông lão vẫn bỏ ý định: 

 

"Mặt mày của cô gái của nhà chúng , tại nhận?"

 

"Ba, tìm thấy cũng đừng uổng phí công phu nữa, qua bao nhiêu năm , coi như đứa nhỏ từng xuất hiện trong nhà chúng . "

 

Trương Lượng bất đắc dĩ .

 

" cho hai , mấy vì chuyện áy náy hơn nửa đời , tới lúc cũng yên lòng nhắm mắt.

 

Trong nhà còn gian nhà lớn là để cho cháu gái lớn, nếu như tìm thấy , gian nhà đó cũng để cho hai ."

 

Ông Trương vén mí mắt, cũng rõ suy nghĩ của hai vợ chồng , đơn giản là sớm quên mất đứa con gái lớn của , lười tìm ngược

 

Trong nhà con trai, nên ông tính để gian nhà lớn cho hai bọn họ, nhưng vì cháu gái lớn lưu lạc bên ngoài, hai già đổi chú ý.

 

Nếu bọn họ nhớ thương, chỉ sợ cũng ai nhớ thương đứa cháu của họ.

 

Vợ của ông lúc chăm cháu lạc mất nó, khi lâm chung đặc biệt dặn dò ông tìm cho , cho nên ông thể tìm.

 

Người nọ nóng nảy: "Ba, ba thể như !"

 

"Hai đến con trai còn , còn hổ ở nhà lớn, nếu vì cháu gái lớn, hai các ngươi căn bản tư cách cạnh tranh."

 

Đôi vợ chồng trong lòng sốt ruột, đành đồng ý, chuẩn tìm .

 

"Hai đem tấm ảnh , đến thôn mà mà Vương Mai đang ở, xem ?"

 

"Người từng thấy qua tấm ảnh ." Trương Lượng thở dài, đây một chuyến phí công .

 

Loading...