----
Đột nhiên khi nữ đồng chí thấy Thẩm Lan Đình mặc áo sơ mi ngắn màu trắng bàn cơm bên cạnh, ánh mắt sáng lên, cô đang suy tính tìm cơ hội gặp đối phương như thế nào thì Thẩm Lan Đình liền chủ động đưa tới cửa, thật đúng là duyên phận.
Cô mất kiên nhẫn trừng mắt nam đồng chí bên cạnh một cái:
"Cóc ghẻ ăn thịt thiên nga, si tâm vọng tưởng, chuyện của chúng thôi luôn . nhắm khác , so với mà một trời một vực.”
“Anh Lan Đình ngờ cũng ở đây, thật trùng hợp, chúng duyên quá!”
Đột nhiên một giọng ngọt ngào truyền đến, nụ khóe miệng Vương Mai nhạt , ngước mắt Thẩm Lan Đình, thấp giọng :
"Cô là ai?"
Hai Phạm Việt Nam mặt mũi đất.
Thái độ lặng xem kịch , cảnh tượng tám trăm năm khó gặp một .
Thẩm Lan Đình: "Người phụ nữ hôm qua em trong điện thoại đấy.”
Vương Mai bừng tỉnh đại ngộ : "Thì cô chính là đối tượng xem mắt mà chủ nhiệm Thẩm giới thiệu cho !"
Khang Thành và Phạm Việt Nam như bí mật nhỏ của hai , mạnh dạn vểnh tai lên, chuẩn lắng .
Hoàng Thúy Trân tới mới phát hiện bàn đều là nam đồng chí, bên cạnh Thẩm Lan Đình còn một cô gái, cô gái dáng vẻ xinh , ăn mặc thời thượng, hợp mốt.
Hoàng Thúy Trân nhịn so sánh một phen, phát hiện bằng đối phương.
Cô dò xét nghiên cứu đối phương một cái:
"Anh Lan Đình, vị là...”
Nghe chủ nhiệm Thẩm yêu của Thẩm Lan Đình là phụ nữ ly hôn , vị là ai?
Trong lòng Hoàng Thúy Trân thắt , ngày hôm qua đầu tiên thấy Thẩm Lan Đình, tướng mạo tuấn, tiền thế của đối phương, Hoàng Thúy Trân xem mắt nhiều như nhưng từng thấy qua nào thể bì với Thẩm Lan Đình.
Muốn cô từ bỏ đàn ông là thể.
Vương Mai tiến lên ôm cánh tay Thẩm Lan Đình, :
"Xin chào, là yêu của Lan Đình, Vương Mai.”
“Đối tượng của Lan Đình là ly hôn ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-213.html.]
Hoàng Thúy Trân thốt , đó che miệng :
"Chẳng lẽ cô là?"
Cô chút dám tin, chiếu theo suy nghĩ lúc của cô , phụ nữ nông thôn ly hôn hẳn là dung tục bao nhiêu dung tục, còn tướng mạo sẽ xí, là kiểu dễ dàng để cô so sánh mới đúng.
Thấy Vương Mai gật đầu, khóe miệng Hoàng Thúy Trân giật giật, :
"Đồng chí Vương Mai thì cô chính là yêu ly hôn của chủ nhiệm Thẩm, cô thật sự giống phụ nữ từ nông thôn lên và ly hôn chút nào.”
“ thực sự khâm phục cô, bởi lẽ cũng dũng khí lớn như ."
Hoàng Thúy Trân bội phục , thẳng về phía Thẩm Lan Đình bên cạnh:
"Anh Lan Đình, ?"
Cô đàn ông luôn để ý mặt mũi, cho dù ai đối tượng hẹn hò là một phụ nữ ly hôn, trong lòng cũng sẽ thẹn quá hóa giận.
Lời của đối phương kéo theo âm cuối, thành công cho Vương Mai cả nổi da gà.
Thẩm Lan Đình để ý đến đối phương, chỉ thản nhiên dùng ánh mắt xa lạ quét qua:
"Đừng lung tung bắt quàng họ.”
Anh nhíu mày, suy nghĩ của đối phương.
Vương Mai Hoàng Thúy Trân thật sâu, đột nhiên khẽ:
"Đồng chí, Lan Đình , chúng quen cô, cô đang ảnh hưởng đến việc chúng dùng cơm.”
“Vừa em cũng ăn cơm, chúng cùng . Anh Lan Đình, nể mặt chủ nhiệm Thẩm, để em cùng bàn , xem bàn bên cạnh đầy .”
"Cũng ăn khá no nhỉ!”
Vương Mai ba đàn ông bàn ăn, tủm tỉm .
Chỉ điều, trong ánh mắt bực bội lộ tâm trạng vui của cô.
Ba đương nhiên gật đầu đồng ý, Khang Thành và Phạm Việt Nam bọn họ tuy rằng xem kịch , nhưng cũng đổ thêm dầu lửa, đốt sạch Thẩm Lan Đình.
Vương Mai ghét nhất là khác giả vờ giả vịt mặt , cô lười chuyện phiếm với đối phương:
"Chúng ăn cũng no nên , nể mặt chủ nhiệm Thẩm, chỗ cô cứ tùy ý .”