----
Nhìn bóng lưng thướt tha của Vương Mai, vợ của trưởng khoa Lý nhịn chút cảm khái, nếu chuyện về Mai Tử, cô thật sự là đối phương ly hôn.
Nhìn dáng và khuôn mặt nhỏ nhắn , càng càng .
Vương Mai tới đầu ngõ nhỏ chờ Thẩm Lan Đình, cô giơ cổ tay lên đồng hồ, lúc Lan Đình hẳn là đón Khang Thành chạy tới.
Đột nhiên ở đầu ngõ truyền đến tiếng xe Jeep, Vương Mai ngẩng đầu sang, vẫy vẫy tay với xe.
“Chị dâu vẫn rực rỡ như , , còn xinh hơn là đằng khác.”
Cửa sổ xe phía mở , mặt Khang Thành từ bên trong ló , còn hôn gió Vương Mai.
Thẩm Lan Đình xuống mở cửa xe cho Vương Mai trừng mắt Khang Thành phía , lành lạnh :
"Khang Thành, chú ý cho một chút, đừng bày cái bộ dạng đó với Mai Tử.”
“Anh , em thấy là ăn đánh đấy!”
Phạm Việt Nam bên trong chút khách khí vỗ lưng .
Sau khi vỗ xong, mới với Vương Mai:
"Nghe hai chị mời khách, nên em cũng tới ăn chực một bữa, chị dâu ngại chứ?"
Phạm Việt Nam thấy Khang Thành gọi chị dâu sớm hơn , cũng cam lòng yếu thế.
Lúc thốt từ là bởi vì gặp Vương Mai tương đối sớm, cũng chút ái ngại.
Hiện tại, cũng mặc kệ ngại ngùng gì đó, cũng thể Khang Thành so sánh .
Vương Mai híp mắt : "Đương nhiên thể, lát nữa ăn gì thì cứ thẳng cho .”
Mấy cùng tới khách sạn Quốc Doanh, bữa cơm của Vương Mai vốn là để cảm ơn, cho nên cô bảo mấy tự ăn cái gì thì ăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-212.html.]
Khang Thành và Phạm Việt Nam Vương Mai nhiều tiền, cũng khách khí với cô, gọi luôn mấy món liền.
Vừa vặn hôm nay khách sạn Quốc Doanh nhập tôm tươi, mấy họ lộc ăn.
Phạm Việt Nam mua mấy chai nước ngọt từ bên ngoài phát cho , nước ngọt để lạnh, uống một ngụm khiến sự nóng bức đều tiêu tán, một chữ thôi “Phê"!
Vương Mai kiếp từng nếm qua hương vị của tôm lớn, cho nên nhất thời cũng nhịn ăn tham chút, điều vỏ tôm quả thực chút khó lột, chẳng những khó lột còn dính dầu mỡ tay.
Cô vì ngại hình tượng của mặt em Thẩm Lan Đình, nên Vương Mai chỉ ăn hai ba con, liền lưu luyến rời dời mắt.
Thẩm Lan Đình chú ý tới động tác nhỏ của Vương Mai, khóe miệng nhếch lên một nụ , chủ động bắt đầu bóc tôm, tuy rằng vội vàng hấp tấp nhưng bóc nhanh, động tác vô cùng tao nhã.
Tôm bóc xong bộ Thẩm Lan Đình nhét trong bát của Vương Mai.
Ánh mắt Vương Mai sáng ngời, nhưng cô nhanh chóng nổi nữa, bởi vì giống như nhét hết nửa đĩa tôm cho cô, cô thật sự ăn nổi nữa.
Vương Mai vội vàng ở phía kéo vạt áo đối phương, lắc đầu với , ý bảo quá nhiều .
Phạm Việt Nam và Khang Thành sớm đến choáng váng, Thẩm Lan Đình yêu một cái cũng sếm sẩm , uổng công hai còn tưởng rằng với bản tính nhạt toẹt của sẽ khi ở chung với yêu, thôi coi như bọn họ để ý vớ vẩn .
Dù Vương Mai cũng ăn hết, Khang Thành thấy trong đĩa Thẩm Lan Đình còn nhiều tôm, lên cầm đũa gắp cho mấy miếng:
"Cảm ơn , em sẽ thưởng thức thật ngon.”
Thẩm Lan Đình sửng sốt, đó đau đầu xoa xoa mi tâm.
Phạm Việt Nam bên cạnh cái thứ để ý là Khang Thành cho ngu luôn.
“Thúy Trân, chúng chuyện .”
Một đồng chí nam đang lo lắng lôi kéo đồng chí nữ phía , nhưng mặt đồng chí nữ vô cùng bình thản.
Vốn tưởng rằng đối phương là công nhân trong công xưởng phúc lợi nhất thị trấn, sẽ là một tiềm lực lắm.
ngờ, đối phương khi kết hôn ở cùng một nhà với , bản cũng khá hà tiện, đến ba món cơ bản cũng .
(ba món ở đây là đồng hồ, xe đạp và máy thu âm.)