----
Thực sự thì trong lòng cũng khá tiếc khoản tiền , nghĩ đến cũng khỏi khẽ cắn môi, những gần hai trăm đồng lận.
“Chúng báo cảnh sát ?"
Hứa Nhất Ngưng đột nhiên đề nghị, cô dâng tiền cho khác.
“Nếu báo cảnh sát, em bảo công an bắt , xong ông thể khai đồng bọn . Sau đó chuyện em trộm vải vóc của xưởng in với khác nhất định sẽ lộ , đến lúc đó đừng em gặp phiền phức, ở trong xưởng cũng ăn gì.”
Trần Phong nặng nề thở dài, hiện tại xưởng cực kỳ thắt chặt vấn đề tác phong việc, nếu để cho trong xưởng chuyện Hứa Nhất Ngưng , nhất định sẽ long trời lở đất.
Hứa Nhất Ngưng ở giường bệnh nhịn uất ức rơi lệ, cô đổ bộ chuyện cho Vương Mai, vốn cô đang ăn , nếu vì Vương Mai so đo chấp nhặt như thì căn bản cô sẽ gặp tai họa như .
Lòng con đàn bà nông thôn còn hơn chữ , ăn ai mà , cứ hỏng việc ăn của cô chứ?
Bên Vương Mai đặc biệt hỏi thăm tình hình gần đây của Hứa Nhất Ngưng, kết quả ngoài dự đoán, hiện tại đối phương trở về cuộc sống đó.
Có điều Hứa Nhất Ngưng là tự kiểm điểm gì, khi tiền vẫn luôn thường xuyên ở nhà than thở càn quấy.
Từng hưởng thụ qua cuộc sống đếm từng cọc tiền lớn như thế còn thể cuộc sống ăn mặc cần kiệm .
Lúc Lý Lâm cùng thím Tiết chuyện như , Vương Mai chỉ một tiếng ‘đáng đời’!
Cô đây chống đối cô gì, nhưng nếu đối phương cứ gây sự chú ý đến thì cũng thể đơn giản như .
Lúc Vương Mai bởi vì chuyện thương hiệu mà nợ nhiều ân tình, thật vất vả lắm mới thoải mái chút, liền định bảo Thẩm Lan Đình mời tới ăn bữa cơm.
Vì thế Vương Mai gọi điện thoại cho Thẩm Lan Đình, xem ngày nào thời gian.
Bởi vì đây đầu tiên Vương Mai chủ động gọi điện thoại tới nên khi Thẩm Lan Đình nhận điện thoại khóe miệng khỏi nhếch lên một đường cong mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-205.html.]
Tiểu Lý đột nhiên yêu cầu cấm lên tiếng, chỉ cảm giác đối phương tràn ngập vị chua của tình yêu.
À thì tất nhiên cũng dám phản bác, chỉ lặng lẽ dựng thẳng lỗ tai hai gọi điện thoại.
Vương Mai: "Lan Đình, khi nào rảnh thì gọi Khang Thành tới đây nhá, chúng mời ăn bữa cơm, chuyện cũng nhờ .”
Thẩm Lan Đình gật đầu: "Được, em cả.”
Giọng của đàn ông dịu dàng mang theo từ tính, khiến Vương Mai nhịn mà ánh mắt tạo thành hình trăng lưỡi liềm.
"Lan Đình, em nhớ .”
“Anh cũng nhớ em, tan ca sẽ đón em."
Tuy rằng giọng điệu Thẩm Lan Đình nhàn nhạt sự hồi hộp phập phồng, nhưng ánh mắt vô cùng nhu hòa.
Hai xong chính sự sến súa một hồi, nỡ cúp điện thoại, trong khi đó tiền điện thoại thời cũng rẻ, Tiểu Lý trong lòng gào thét.
Cậu nhịn phát âm thanh nhắc nhở chủ nhiệm đừng quên còn sống là đang ở đây, ngờ đối phương trừng mắt.
Tiểu Lý:...
Sau khi Thẩm Lan Đình tiễn Tiểu Lý ngoài, cửa khách mời mà đến.
Chủ nhiệm Thẩm dẫn một nữ đồng chí tới.
Chủ nhiệm Thẩm về phía Thẩm Lan Đình đang cầm điện thoại DuynaTAC, mở miệng hỏi: "Em đang gọi điện thoại cho ai ?”
Bà là chị gái của Thẩm Lan Đình nên vẫn DynaTAC cục gạch của Thẩm Lan Đình là riêng, văn phòng là điện thoại văn phòng nên hai cái cũng liên quan
Thẩm Lan Đình: "Là Mai Tử, nhà cả, chị gì cứ thẳng với em là .”