----
Sự tình đến nước , Hứa Nhất Ngưng lão Hồ đến để gây sự, trong lòng tức giận, đối phương dám đánh !
Trước đó lúc lấy tiền thì nào mà mặt mày tươi đón chào.
Hứa Nhất Ngưng ôm lấy mặt, ánh mắt khiếp sợ về phía đối phương:
"Anh ở đây phát điên gì ?!
"Ông đây vì cô mà giờ đuổi việc, Vương Mai còn bắt bồi thường tiền cho xưởng, nếu sẽ đưa đến cục cảnh sát."
Nói xong, mắt lão Hồ hiện lên sự hung hãn.
“Cái con nhà cô, cô nhất định bồi thường cho , đây sống nổi, thì nhà cô cũng sống nổi !”
Từ khi chuyện lão Hồ truyền , khắp nơi đều là lời đồn đãi vụn vặt về ông .
Lãnh đạo xưởng bánh mì cũng tới chuyện , họ ghét bỏ ông trộm gà trộm chó, chức vị lúc ở xưởng bánh mì cũng để trống
Lão Hồ nhất thời lầm đường, lúc hối hận tới xanh ruột.
Nhớ lúc ông là công nhân viên chức của xưởng in, đó chính là công việc ngon lành nhất.
Nếu ông tin lời Hứa Nhất Ngưng, sẽ nghĩ tới việc len lén phát tài, thì sẽ rơi kết cục .
Nghe , Hứa Nhất Ngưng sững sờ tại chỗ, còn đường cung cấp hàng, thể phát tài nữa, trong lòng cô .
Uổng công cô còn vui vì Vương Mai điều Lý Lâm , cho rằng đối phương chẳng gì cô , trong lòng còn chút tự mừng thầm, hóa đối phương sớm tay cắt đứt con đường tài chính của cô .
Lúc cô mang một vẻ mặt đầy oán hận giãy khỏi cánh tay Trần Phong, trực tiếp chộp tới tiền trong tay đối phương, cướp lấy, mắng chửi bô bô:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-204.html.]
"Sao chỉ tí bản lĩnh thôi ? Bị bắt , còn dám đòi tiền ! Chuyện tự gây tự giải quyết, đừng hòng đem trách nhiệm đổ lên khác.”
Số tiền là tài sản duy nhất của cô , tuyệt đối thể kháccướp !
Lão Hồ thấy đối phương là phụ nữ thai, vốn còn khá kiêng dè.
Thế nhưng đối phương xuống tay nặng, véo đánh ông , thấy bà điên cố tình gây sự như thế, ông cũng nổi giận, trong lòng nghẹn một bụng tức giận đánh với cô .
Trần Phong ở bên cạnh mà hết hồn hết vía, sợ tổn thương đến bụng Hứa Nhất Ngưng, tiến lên nhanh chóng kéo hai .
Thấy Trần Phong ngăn lão Hồ , ánh mắt Hứa Nhất Ngưng vui mừng, bất chấp bụng , trực tiếp nhào về phía lấy tiền.
Lão Hồ thấy từ khóe mắt như , thể dùng sức giãy dụa tránh sang bên cạnh, chỗ vặn là mép bàn, Hứa Nhất Ngưng chút phòng đụng một cái.
Cô còn kịp tìm lão Hồ tính sổ, bụng bắt đầu đau, đau đớn càng lúc càng dữ dội, cô sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, tay ôm bụng, thể tê liệt mặt đất:
"Anh Phong, em đau bụng quá.”
Lực đạo trong tay Trần Phong buông lỏng, vội vàng tới mặt Hứa Nhất Ngưng, xem xét tình hình cô thế nào.
Sau khi đối phương đau dữ dội, vội vàng đỡ cô dậy, chuẩn đưa cô bệnh viện.
Lão Hồ thấy tình huống thì sợ gánh trách nhiệm, ông cầm tiền trong tay trực tiếp chạy .
Hứa Nhất Ngưng thấy, tức giận đến khiến bụng càng đau, sức đẩy Trần Phong nhanh chóng cướp tiền trong nhà.
Lúc Hứa Nhất Ngưng đau đến mặt đầy mồ hôi, tóc ướt sũng dính mặt, Trần Phong bộ dáng thống khổ của đối phương sợ xảy chuyện, mặc cho Hứa Nhất Ngưng kêu to như thế nào, vẫn cường ngạnh đưa đến bệnh viện.
Sau khi Trần Phong đưa bệnh viện, chính miệng bác sĩ Hứa Nhất Ngưng việc gì, chỉ điều khi động thai cần tĩnh dưỡng, mới buông xuống tảng đá lớn trong lòng.
Hứa Nhất Ngưng nhịn oán giận : "Vừa nên giữ lấy lão Hồ chứ, bây giờ tiền đều cướp hết .”
Không tiền, cô gì để sống thoải mái đây!
Trần Phong bất đắc dĩ thở dài:
"Sức khỏe của em quan trọng nhất, tình huống mà ném em xuống, nhỡ xảy chuyện thì bây giờ!"