[80] Tái Giá Với Cấp Trên Của Chồng Trước - Chương 193

Cập nhật lúc: 2025-09-25 02:28:02
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

----

 

Nói xong, Vương Mai thở dài lên.

 

"Được , cô cũng cần chạy, ." 

 

Ông chủ cửa hàng bách hóa tuy rằng trong lòng thấp thỏm, nhưng vẫn lựa chọn tin tưởng ánh mắt của Vương Mai, dọn gần nửa quầy, định xem ai mua .

 

Vương Mai cầm lấy tiền đặt cọc từ trong tay , buồn đến mức cả đều mang theo áp suất thấp, chọc . Cô trấn an một câu.

 

"Ông chủ cũng đừng lo, thử thì khả năng . Anh yên tâm, nếu bán , đưa hàng cho , sẽ trả tiền cho .”

 

“Cô thật ?”

 

Chân mày ông chủ cửa hàng bách hóa lúc mới dãn , nếu Vương Mai thật sự hào phóng như , tảng đá lớn trong lòng cũng thể cần lo lắng.

 

“Tất nhiên !”

 

Vương Mai vội chút nào, kiếp khăn trải bàn trở nên thịnh hành nguyên nhân, thể thịnh hành như , hiển nhiên cũng sự yêu thích của .

 

Sản phẩm mới cần thấy, cần đưa ánh sáng mới thể quảng bá ngoài rộng rãi hơn, Vương Mai vì về cần lo lắng về vấn đề tiêu thụ tới, đạp xe đạp bắt đầu suy nghĩ trong đầu.

 

Lúc ngang qua giao lộ, cô thẳng hướng về nhà mà trực tiếp quẹo, một chuyến tới cửa hàng đồ gia dụng.

 

Cửa hàng đồ gia dụng từ khi bản vẽ của Vương Mai thì bán chạy vô cùng, mỗi ngày đều ít tới xem đồ gia dụng, nhất là mới kết hôn tay là một đơn hàng lớn.

 

Thanh danh của cửa hàng đồ nội thất ở thị trấn nghiễm nhiên tăng vọt, còn yên lặng vô danh như .

 

Học trò của thợ mộc đang tiếp đón khách hàng, khi thấy Vương Mai thì cơ thể chấn động liền giao khách cho sư , vội vàng tiến lên mời cô bên trong.

 

“Lão sư, giám đốc Vương đến !"

 

Học trò của thợ mộc xông bên trong.

 

“Người bận rộn như cô thật sự khó gặp đó."

 

Thợ mộc tới, lúc khi nhà máy của Vương Mai xây xong, cũng đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-193.html.]

 

Lúc tới, vụn gỗ cũng rung động rơi xuống, chú ý tới tầm mắt Vương Mai,

 

"Nhiều đặt hàng quá, cũng lười chỉnh lý.”

 

Vương Mai quanh những xem đồ đạc, khỏi gật đầu: 

 

" là nhiều , ăn .”

 

Càng nhiều đại biểu cho việc càng dễ đưa sản phẩm ánh sáng, Vương Mai híp mắt đưa đồ trong tay qua.

 

"Đây là sản phẩm mới còn bắt đầu tiêu thụ, cho nên cần giúp một việc.”

 

" bán đồ nội thất, thể giúp gì cho cô?" 

 

Thợ mộc Trượng Nhị khỏi bối rối, nhận lấy một miếng vải hình tròn từ tay Vương Mai.

 

“Đây là?”

 

Vương Mai hé răng, nhắm một cái bàn gỗ thô, để thợ mộc trải lên .

 

Chỉ thấy hoa văn tinh xảo của khăn trải bàn màu trắng giống như một đám lông chim khổng tước vờn quanh, trải ở bàn nhất thời cho cái bàn thuần mộc tăng thêm đa dạng, thế mà hòa hợp một cách mỹ.

 

Ánh mắt vốn tùy ý của thợ mộc trong nháy mắt tập trung.

 

"Chỉ đặt một miếng vải lên , cảm giác thấy khác hẳn thế nhỉ.”

 

Vương Mai , cô đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, trực tiếp thẳng cửa mua một bình thủy tinh ở chỗ bán nước ngọt bên cạnh, tay chân lưu loát từ bên cạnh hái xuống cành hoa. Đem cành hoa bỏ trong bình thủy tinh, cành hoa nghiêng, vô cùng mắt.

 

Cô cầm bình thủy tinh trong ánh mắt nghi hoặc của thợ mộc đặt nó lên khăn trải bàn, khăn trải bàn màu trắng chạm rỗng phối hợp với bình hoa, một cỗ khí tức trang nhã tinh xảo đập mặt.

 

Vương Mai lấy một miếng vải hình chữ nhật đắp lên ngăn tủ, tua rua màu trắng rủ xuống.

 

“Thật mắt!”

 

Người thợ mộc bên cạnh nặng nề một câu, mấy lời ca ngợi văn hóa, nhưng hai miếng vải quả thật tệ.

 

 

Loading...