----
"Cũng hẳn, bà già vô cùng gian trá, mỗi ngày đều dạo loanh quanh nhà bọn chị, vơ vét đồ để đưa cho Vương Cương, hiện tại chỉ mỗi ngày ở nhà khác gì đang đề phòng dân trộm cướp ."
Lâm Đinh Hương một lời khó hết, cha cô thương con, đặc biệt đưa một rổ trứng gà để cô bổ thể. Đối phương tất nhiên cũng để ý đến cái .
“Chị dâu, mặc kệ như thế nào, hai bên tách ."
Vương Mai trấn an Lâm Đinh Hương một câu, cần cô thoát khỏi ma chưởng của Hoàng Như như thế nào, cuộc sống tự cung tự cấp vẫn .
Đợi khi hàn huyên cùng Lâm Đinh Hương xong, Vương Mai về phía xe tải, cô sớm trở về mới .
Vương Mai một về phía , cảnh sắc bốn phía trong thôn. Mặc dù từ nhỏ cô lớn lên trong thôn, nhưng cô bao giờ thời gian yên tĩnh để đường quan sát như thế .
Một mùi hôi thối trong khí ập đến, cô nhíu mày, lấy tay che mũi. Nhìn về hướng tỏa mùi hương, phát hiện bốn phía chẳng ai đang gánh phân cả. Không kịp suy nghĩ nhiều như , cô bịt mũi vội vàng về phía .
Đợi khi cô rời , Tiền Linh trốn ở phía tường mới gánh phân heo , vẻ mặt hổ cùng tức giận, gắt gao chằm chằm bóng lưng Vương Mai rời .
Cô vốn dĩ giáo huấn cho Vương Mai một chút, nếu tại đối phương, cô rơi kết cục như hôm nay, nhưng khi thấy Vương Mai ngăn nắp xinh , so với chính cả hôi thối, bỗng thấy mất thể diện vô cùng. Khi cô kịp phản ứng, cơ thể tự giác né tránh .
Quỷ tha ma bắt!
Nông dân ngay cả phân heo cũng tiếc bỏ , cô mỗi ngày đều gánh mang phân bón.
Tiền Linh càng nghĩ càng giận, lỗ mũi của cô ngừng hít thở , đến nổi miếng vải đang nhét lỗ mũi cũng rớt , ngay lập tức mũi cô tràn đầy mùi phân heo.
Tiền Linh hiện tại đang mang thai, vô cùng mẫn cảm nên tức thì liền nhịn nôn ọe tiếng.
“Tiền Linh, cô gánh phân heo để cửa nhà , tự nhiên thối um hết cái nhà!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-191.html.]
Người phụ nữ từ trong nhà , khi chị men theo mùi hương ngoài thì thấy Tiền Linh đang chạy trốn, thở hổn hển mà chửi rủa.
"Giày tuột nên đây mang thôi, cô ăn kiểu gì đấy hả?"
Tiền Linh thấy đối phương chửi rủa, lúc liền bắt đầu thẹn quá hóa giận, nông dân trong cái đại đội một ai là cả.
"Miệng mọc , thích thế nào thì thế đó, cần thiết đối đãi lễ độ với loại hồ linh tinh như cô ."
Ánh mắt của phụ nữ tràn ngập nỗi khinh bỉ.
"Trong thôn ai mà Tiền Linh cô là cái loại gì."
Khi Tiền Linh phụ nữ đó chế giễu mặt hết xanh trắng định rời , đó chặn .
"Đi cái gì mà , cô chuyện còn trốn , dễ dàng như . cô cái đống ngay cạnh tường nhà của chúng , là do cô rớt hả!"
Người phụ nữ như sắp chọc tức điên, cho dù là ai chăng nữa, thấy cái thảm họa như vầy thì cũng chẳng cách nào mà nhịn xuống cơn tức giận.
Tiền Linh về hướng đối phương chỉ, lập tức chạy trốn, phụ nữ bắt .
Người phụ nữ bắt Tiền Linh đang chạy trốn , trong tay dùng sức Tiền Linh đau đến nhe răng nhếch miệng mắng chửi, cô gào to:
“Cô... Cô thể đối xử với như ..."
“Cô quét dọn sạch sẽ cái đống thì thể cho qua chuyện , nhưng nếu như cô chịu dọn thì cứ đợi bà đây cho cô mặt. Dù ở đại đội cũng chẳng ai sẵn lòng giúp cô.”
“Nha đầu đang yên đang lành chịu học cho , hết tới khác học cách quyến rũ đàn ông, nhận kết cục như cũng là đáng đời."
Chị nhổ một bãi nước miếng Tiền Linh.