----
"Mai Tử, chúng cám ơn cô.”
Đại đội trưởng hừ một tiếng, nổi dáng vẻ tham tiền của vợ .
Vương Mai đưa rượu và t.h.u.ố.c lá lấy từ trong xe đưa cho đại đội trưởng.
"Bên trong là rượu và t.h.u.ố.c lá bán chạy nhất thị trấn, chú thể dùng thử.”
“Mai Tử,khách sáo quá .”
Đại đội trưởng hổ, nhưng vẫn thể cưỡng mà đưa tay nhận lấy, từ tới nay ông thích nhất là hút một điếu thuốc uống một ngụm rượu, điều trong nhà chẳng dư mấy đồng bạc, chỉ thể tự chế thuốc lá, mùi những nồng còn dễ sặc.
Loại t.h.u.ố.c lá hộp như , lúc ông họp công xã cũng lãnh đạo đưa cho một điếu.
“Chú là đại đội trưởng, trong đại đội cũng đều lời chú, cho nên hi vọng chú sẽ trở thành phụ trách nơi ."
Thấy đối phương nhận lấy, Vương Mai mới ý đồ đến đây. Đại đội trưởng là , cũng chịu trách nhiệm với các đội viên, tìm ông là thích hợp nhất.
Đại đội trưởng sững sờ tại chỗ, ông ngờ rằng một hồi vì lí do gì mà Mai Tử để ông phụ trách.
"Mai Tử, thể phụ trách ?"
" cảm thấy chú , chú xem chú đại đội trưởng nhiều năm như , việc phụ trách phân chia tài liệu và nhận hàng hàng , thể để bậy?"
"Được, thử xem ."
Nói đến đây, đại đội trưởng t.h.u.ố.c lá và rượu trong tay, vẫn là gật đầu đồng ý, ngay cả việc quản lý bộ đại đội ông còn thể , lẽ sợ phụ trách nổi mấy chuyện nhỏ nhặt .
Sau khi thương lượng xong chuyện với đại đội trưởng, Vương Mai đang chuẩn trở về thì lưng bỗng nhiên truyền đến một giọng quen thuộc, khi thấy giọng , nụ mặt Vương Mai càng sâu.
"Chị dâu!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-189.html.]
Lâm Đinh Hương chạy tới bên cạnh Vương Mai, trán cô lấm tấm mồ hôi, thở hổn hển ngừng.
"Mai Tử, may mà em ."
Giọng của cô mang theo sợ hãi, trong lòng cảm thấy vui mừng tả xiết vì bản chạy nhanh.
Vương Mai nghiêng đầu qua, cho cảm giác sức sống tràn trề, tựa như một đóa hoa yêu kiều thoáng chốc hạ mắt Lâm Đình Hương, khỏi thở dài thật sâu, cuộc sống lúc ở nhà họ Vương rõ là hủy hoại Mai Tử.
Lúc cô cảm thấy ngũ quan của Vương Mai tinh xảo, khuôn mặt vốn dĩ trắng, nay thêm chút thịt, mắt vô cùng.
"Chị dâu, thời gian chị khỏe ?"
Vương Mai nhà họ Vương lúc chắc chắn cảm thấy bất bình, Vương Cương công ăn chuyện , còn mang theo một Tiền Linh đến cả ngũ cốc cũng chẳng phân biệt .
Nếu vì Lâm Đinh Hương là một tính cách mạnh mẽ, Vương Mai thật sự lo lắng đối phương chịu oan ức. Không ngờ rằng thể gặp chị dâu, sớm như lúc tới mua thêm chút đồ .
Lâm Đinh Hương mặc dù Vương Mai hề đổi, nhưng khi thấy thái độ của cô giống như ngày thì vẫn thở phào nhẹ nhõm.
"Mai Tử, chị thương lượng với em một chuyện, em cho chị nghề vải với ?"
Cô tiếp tục :
“Bọn chị hiện tại ở riêng, tiền kiếm tất cả đều là của bản ."
Khi thấy trong thôn từng từng kiếm tiền, Lâm Đinh Hương ao ước hết sức, nếu tiền, cô cần lo lắng lo học phí của con trai .
Cô ở chung với Vương Mai nhiều năm như , cũng hiểu rõ suy nghĩ của đối phương, Lâm Đinh Hương dĩ nhiên bằng lòng, cô mới công cho nhà họ Vương .
Cho nên, dù cho Hoàng Như xúi giục cô thị trấn tìm Vương Mai, cô cũng đồng ý.
Thế nhưng hiện tại giống với lúc , bọn họ cuối cùng cũng ly , đồng thời cũng nghèo rớt mồng tơi.
Nói xong cô khỏi nghiến răng nghiến lợi.