----
“Con dâu của nhà họ Trương…”
“Thím Hàn…”
…
Liên tục lên lấy tiền, lĩnh tiền cách nào kiềm chế niềm vui sướng của , ngừng nắm chặt tiền tay.
Mấy phụ nữ bọn họ dựa chút công việc mà sống qua ngày, sợ phơi nắng dầm mưa vất vả lao động, nhưng tạm thời cũng chỉ thể lấp đầy bụng.
Hơn nữa sức lực của phụ nữ trời sinh kém hơn đàn ông, ở nhà thường luồn cúi. Hôm nay bọn họ thể kiếm hai mươi lăm tệ trong một tháng, đây là một tiền nhỏ.
Những đàn ông bên cạnh thấy vợ hoặc là lĩnh tiền, cũng cảm thấy vinh dự lây, nóng lòng giao nộp luôn cả của .
Đợi đến cuối cùng, Vương Mai cảm thấy thật sự là chậm, vì thế cô tìm kế toán trong thôn hỗ trợ đếm tiền.
Kế toán nghiêm túc tới túi tiền, nửa túi tiền khỏi xúc động trong lòng, ở đại đội nhiều năm , nhưng từng một phút giây nào đụng đến nhiều tiền như .
Đợi kiểm tra xong bộ, Vương Mai xoa xoa cổ tay mỏi nhừ, :
"Lần chúng , một lô hàng chỉ vài cái đạt tiêu chuẩn, chúng cố gắng hơn để bất kỳ một thành phẩm nào đạt tiêu chuẩn.”
“Mai Tử cô yên tâm, chúng cam đoan sẽ vấn đề gì.”
Mọi trong lòng tràn đầy vui mừng , giờ phút bọn họ đối với Vương Mai tin phục .
"Vật liệu bao giờ mới tới, hiện tại chờ nỗi nữa.”
“Đợi ngày mai cho đem vật liệu tới, đến lúc đó giao cho đại đội trưởng tiến hành phân chia.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-188.html.]
Sau khi từng thùng hàng niêm phong bằng băng dính, nhân viên giao hàng sẽ khiêng trong xe tải. Mà những đàn ông ở thôn bên cạnh nhàn rỗi việc gì , bước lên giúp đỡ một tay.
Bọn họ đều là quen việc nhà nông, sức lực dồi dào, mấy thùng hàng chỉ trong chốc lát đều nâng lên xe.
Sau khi tất cả chuyện đều xử lý xong xuôi, Vương Mai từ trong xe cầm rượu và t.h.u.ố.c lá mà chủ nhiệm của cửa hàng bách hóa đưa cho, mấy thứ rượu và t.h.u.ố.c lá nhân viên giao hàng lấy một ít, còn đủ để đền đáp nhân tình những giúp đỡ.
Đợi lấy tiền lập tức giải tán, Vương Mai tới nhà đại đội trưởng.
Lúc nhà đại đội trưởng đều ở nhà, bởi vì phụ nữ trong nhà lĩnh tiền, tiếng rộn ràng hồi lâu.
Sau khi bọn họ thấy Vương Mai, nhanh chóng lên nghênh đón.
Biết Vương Mai tìm đại đội trưởng chuyện, vợ đại đội trưởng vội vàng kêu Vương Mai xuống vị trí bên cạnh chủ vị.
Vương Mai vội vàng từ chối.
"Không cần thím, với đại đội trưởng đôi ba câu .”
“Chú , chuyện thành phẩm phiền chú để tâm , ngày mai sẽ tới, chỉ tới thời điểm nhận hàng thôi."
Nói xong, Vương Mai đưa cho đối phương một phong thư đựng tiền.
“Như , cô mau thu về ."
Đại đội trưởng vội vàng từ chối, ông là đại đội trưởng, những việc vặt vãnh đều là chuyện nên , ông cảm ơn Vương Mai vì chiếu cố trong đại đội còn kịp nữa là.
“Chú cứ nhận lấy , nếu nhờ chú, chuyện cháu vải hoa văn cũng sẽ thuận lợi như , bình thường chú hỗ trợ thống kê nhân , chuẩn nhận hàng, chú mà chịu nhận lấy tiền , trong lòng cảm thấy thoải mái."
Vương Mai nghiêm túc.
Người nhà đại đội trưởng đến nghiến răng, ông thế mà cam lòng đẩy tiền ngoài, nếu còn đang ở mặt ngoài thì họ ông ngay tại chỗ từ lâu.
Thấy đại đội trưởng còn ý từ chối, vợ đại đội trưởng nhận tiền ông, nụ trong miệng càng chân thành.