[80] Tái Giá Với Cấp Trên Của Chồng Trước - Chương 182

Cập nhật lúc: 2025-09-25 02:27:50
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

---

 

"Thím dễ gì mà bội phục khác, con là đầu tiên đó. Thật là lợi hại, ngờ thím còn quen một hùng."

 

"Đợi đến khi báo phỏng vấn in , thím nhất định mua một tờ về kỷ niệm." 

 

"Thím , cần đến ! "

 

Vương Mai bất đắc dĩ, lưu kỷ niệm cũng đến mức đó chứ.

 

"Nhất định cần, nhiêu đây còn đủ, cần mua thêm để dán ở nhà máy, chuyện vinh quang như cho .

 

Vương Mai thấy ngăn cản ý nghĩ mãnh liệt của đối phương, chỉ thể bất đắc dĩ lắc đầu, đối phương vui vẻ .

 

Sau khi tan , Vương Mai cầm hạt dẻ và kẹo sơn tra mua lúc , đạp xe đạp về.

 

"Tiểu Bảo... Tiểu Bảo... con chờ con một chút."

 

Chủ nhiệm Thẩm lo lắng, chạy chậm đuổi theo con trai.

 

Mà lúc Tiểu Bảo đang đuổi theo một con ch.ó hoang vội vội vàng vàng chạy nhanh về phía , giả điếc lời chủ nhiệm Thẩm , hoặc là, càng , nhóc càng chạy nhanh.

 

Bây giờ là giờ tan của công nhân, đường đều là và xe đang vội vã về, chỉ một lát chủ nhiệm Thẩm thấy rõ bóng dáng Tiểu Bảo.

 

Lòng bàn tay chủ nhiệm Thẩm bắt đầu đổ mồ hôi, nước mắt rơi như mưa, bước chân cũng bắt đầu hỗn loạn, chạy vội qua các con đường.

 

Chủ nhiệm Thẩm hối hận, đáng lẽ cô nên ôm con ch.ó đó khi Tiểu Bảo gặp mới .

 

Vương Mai đạp xe đạp, đang suy nghĩ nên mua một con gà ở sạp hàng phía về nhà hầm .

 

Đột nhiên gặp một con ch.ó nhỏ bẩn thỉu đùng đùng chạy về phía , ngừng sủa, cô sợ tới mức vội vàng nghiêng xe sang bên cạnh, chuẩn đường vòng.

 

Bất chợt, cô dừng , thấy một bé đang chạy về hướng , đây là Tiểu Bảo ?

 

Vương Mai thấy lớn bên cạnh đứa nhỏ, cũng kịp nghĩ nhiều, bèn xuống xe.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-182.html.]

 

Con chó nhỏ phía chạy nhanh, Tiểu Bảo ngừng đuổi theo phía .

 

Vương Mai vất vả lắm mới ôm nhóc , đứa nhỏ còn vùng vẫy trong Vương Mai.

 

Cũng cách nào khác, để con ch.ó nhỏ ở dừng , chú chó con cả xù lông, Vương Mai cũng dám liều lĩnh tiến lên, ném một trái sơn tra về phía , quả nhiên hấp dẫn nó.

 

Vương Mai chậm rãi tới gần, cho nó thêm một viên hạt dẻ bóc vỏ sẵn, thử sờ sờ lông chó con.

 

Tiểu Bảo tự phát chạy chậm tới, nó xổm xuống Vương Mai vuốt ve lông chó con, bàn tay nhỏ bé cũng run rẩy tiến lên.

 

nhóc cho chú cún nhỏ dễ chịu, bàn tay nhỏ bé xoa xoa lông chú chú chó nhỏ thật mạnh, nó kêu hoảng lên.

 

Tiểu Bảo sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, buông tay ngừng thút thít, chú chó nhỏ cũng thích dáng vẻ đó của .

 

Vương Mai trấn an chó con một chút, khi chó con sủa bậy nữa, cầm tay Tiểu Bảo lên, khống chế tay đối phương, chậm rãi vuốt ve, gãi.

 

Quả nhiên chó con mặc cho Tiểu Bảo vuốt ve thế nào cũng sủa bậy nữa, nó vui vẻ tiếng.

 

Hạt dẻ cũng dễ tiêu hóa, Vương Mai cũng để Tiểu Bảo cho ăn quá nhiều.

 

Cô thấy tâm trạng Tiểu Bảo định , rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm.

 

Lúc đột nhiên phát tiếng ùng ục, tầm mắt hai một chó bộ rơi bụng Tiểu Bảo, hết tới khác Tiểu Bảo nghi hoặc qua , ngẩng đầu chỉ bụng về phía Vương Mai.

 

Vương Mai nở nụ : "Sơn tra ngọt lắm, Tiểu Bảo ăn ."

 

Vương Mai đưa cho Tiểu Bảo một cái, Tiểu Bảo nhanh chóng ăn sạch.

 

Lớp đường phía ăn ngon, híp mắt l.i.ế.m vị ngọt trong miệng.

 

Sau đó, khát vọng về phía Vương Mai.

 

"Tiểu Bảo, con cho mợ là con ăn nữa , nếu thì cứ , con lời nào mợ con ăn ?"

 

Vương Mai Tiểu Bảo phân tích kịp lời cô , cô nên cố ý chậm.

 

Loading...