---
Vương Mai cũng khiến cho khác thấy phản cảm khó chịu, dùng ngón tay chỉ đồ trang sức , thật với hai :
"Hai xem đây là hàng mẫu trong nhà máy của , đồ như mà chỉ thể bán ở những khu vực gần đây thì tiếc lắm."
"Tuy rằng chuyện cũng ảnh hưởng mấy đến hoạt động của nhà máy, nhưng vô cùng hy vọng thể để cho tất cả thể thấy.
Vương Mai tiếp tục .
"Vừa lúc chụp ảnh thể mang , coi như là quảng cáo cho .
Ở hiện tại, đăng báo chính là phương thức quảng cáo nhất.
Phóng viên gật đầu đồng ý cũng cảm thấy Vương Mai đúng, cũng hiểu suy nghĩ của đối phương, :
"Lúc chụp ảnh, chắc chắn sẽ chụp đồ trang sức của cô thật rõ.
"Được, phiền ."
Vương Mai cực kỳ vui vẻ, với phóng viên.
Vương Mai và cảnh sát mỗi cầm một góc cờ gấm, đó phóng viên bấm máy chụp.
Vương Mai quên hỏi cảnh sát là đám giải quyết , khi những thú nhận tội ác, bộ đều phán tù chung , trong lòng như trút muộn phiền.
Thật , cuối cùng cô thể báo thù cho kiếp của , mấy tên ác nhân nên cải tạo ở trong tù.
Cảnh sát thở dài :
"Chỉ tiếc là những phụ nữ lừa bán đó, đa sinh con , tuy cuộc sống mấy dễ dàng nhưng họ vẫn bỏ con.
Những mua phụ nữ hầu hết là do thể lấy vợ, những mua về phần lớn đều sống khó khăn, khó kiếm yêu thương vợ con, gia đình hòa thuận.phần nhiều là những phụ nữ cuộc sống , mỗi ngày trải qua cuộc sống như tro tàn.
Cảnh sát đành lòng, khuyên , các cô gái đó đều trở về, họ đều chấp nhận phận của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-180.html.]
Sợ những lời đồn bên ngoài, nhưng cũng ly hôn vứt bỏ con nhỏ để con chia lìa.
"Nếu phát hiện sớm hơn một chút thì , phát hiện sớm, là thể giải cứu sớm một chút." Nói xong những lời , viên cảnh sát nặng nề thở dài.
Vương Mai cũng biện pháp, chỉ tiếc rèn sắt thành thép, ngược cũng cảm động lây, kiếp , khi sinh con xong, cô cũng chấp nhận phận của .
Bầu khí chút nặng nề, Vương Mai ngẩng đầu nghiêm túc :
"Anh cảnh sát , hy vọng các thể mặt cảnh cáo những đàn ông bỏ tiền mua vợ, cũng phái cứ cách vài ngày tiến hành một cuộc giáo dục tư tưởng, bảo đảm những dám tùy ý đánh chửi, cho đến khi đặt phụ nữ ở địa vị bình đẳng mới thôi."
Cảnh sát cũng gật đầu: "Cô Vương Mai, sẽ nhớ kỹ lời cô , khi trở về sẽ trình bày với cấp .
Vương Mai ngăn cản suy nghĩ của những phụ nữ đó, chỉ thể cho cuộc sống của họ dễ chịu hơn một chút, cảnh sát mặt, những đó sẽ dám càn.
Phóng viên bên cạnh vô cùng cảm động:
"Giám đốc Vương, cô đúng là ."
Vương Mai bình tĩnh một chút, thế cũng giật giật khóe miệng, lắc đầu :
" cũng đang giúp mà thôi."
Tâm trạng của Vương Mai bây giờ , về chủ đề nặng nề nữa, đợi phóng viên lên tiếng hỏi, cô gọi đối phương:
"Trời nóng quá, chúng trong chuyện phỏng vấn ."
Phóng viên cũng nhớ tới chuyện chính, cũng phân tích kỹ câu của Vương Mai.
Vương Mai dẫn phóng viên văn phòng, cô tới cửa sổ phân xưởng, dặn dò mang cho họ một ấm .
Mà công nhân mang nước tới , khi thì vội vàng với trong nhà máy: "Trời ơi, phóng viên phỏng vấn xưởng trưởng."
"Thật !"
"Vậy là chúng thể thấy xưởng trưởng báo , xưởng trưởng đúng là bộ mặt của nhà máy chúng mà."