----
Khang Thành thấy Vương Mai trả tiền, lúc vội vàng :
"Chị dâu, chị mau cất , thấy chị cũng là một sảng khoái, việc lề mề như thế?”
Vương Mai vốn chiếm hời của khác, ngờ đối phương là một kẻ ương ngạnh. Lúc cô đỡ trán, cất tiền .
Nếu thì thôi, hôm nào cùng Lan Đình mời đối phương ăn một bữa cơm .
Sau khi Vương Mai và Khang Thành thảo luận xong, thấy đối phương trầm mê trong thiết kế thì ở lâu nữa.
Cô gái bên cạnh thấy Khang Thành để ý tới thì lập tức liếc xéo cô, tuy rằng bản hề sợ hãi nhưng cũng lười ở bên cạnh.
Hiện giờ điều cô quan tâm nhất chính là vấn đề sản lượng, mấy cửa hàng bách hóa bên cạnh nhiều phái tới thúc giục, vấn đề sản lượng mãi tăng lên .
Vương Mai trở nhà máy, lấy giấy bút một bản thông báo tuyển dụng, ngày phỏng vấn định bốn ngày .
Gần như đến nửa ngày, tin tức nhà máy Vương Mai tuyển dụng nữa truyền xôn xao, ai cũng ngờ tới thể tuyển dụng thường xuyên như , đây chính là đầu tiên phá lệ.
Những việc trong trấn nhao nhao bắt đầu hỏi thăm trong nhà máy Vương Mai. Sau khi bọn họ chẳng những tiền lương đãi ngộ , bình thường tăng ca còn trợ cấp mà đồ ăn trong căn tin cũng là do đầu bếp xưởng trưởng mời, mùi vị thể so bì với tiệm cơm quốc doanh thì kinh ngạc.
Thế là cả thành phố trở nên náo loạn, đây rõ ràng là hưởng phúc, phúc lợi của nhà máy nào như chứ?
Rất nhiều chen lấn , trong thời gian ngắn công nhân nhà máy Vương Mai trở thành bánh trái thơm ngon, chỉ là bọn họ sớm nhận mệnh lệnh cạnh tranh công bằng của Vương Mai, nào dám giở trò gì.
cũng là lợi, khi phúc lợi trong nhà máy, bà mối vội vàng mối cho công nhân nhà máy, trong thời gian ngắn nhiều lấy chồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-173.html.]
Vương Mai ngờ cô tuyển mang đến phiền toái cho , hôm nay vài công nhân bảo cô lúc kết hôn uống rượu mừng, trong mắt bọn họ Vương Mai lãnh đạo nhà máy nhất định mời tới.
Vương Mai kiên trì đồng ý, nước mắt...
Sáng sớm hôm nay, Hứa Nhất Ngưng ăn cơm xong liền kiếm tiền như thường ngày.
Hai ngày nay quả thực cô vất vả chết, sợ Vương Mai phá hỏng nên đặc biệt đổi nơi xa để bày sạp.
Cô là một phụ nữ thai, mỗi về về một chuyến đều mệt mỏi chịu nổi.
“Nhất Ngưng, là chúng thu tay , dù hiện tại kiếm đủ tiền để tiêu ."
Trần Phong chút nghi ngờ, khi Vương Mai tìm Hứa Nhất Ngưng thì yên tâm .
Bụng Hứa Nhất Ngưng to, lỡ như xảy chuyện thì ?
Dù thì chuyện cũng là bọn họ đuối lý, Trần Phong thấy liền thôi, chỉ sợ xảy chuyện gì ngoài ý .
Hiện tại Vương Mai cũng còn là kẻ đáng thương như nữa, hiện tại cô là xưởng trưởng của một nhà máy đấy.
“Sợ cái gì? Hai ngày nay em tránh cô vẫn như thường, chẳng chuyện gì đấy thôi, xem gì đáng sợ?"
Hứa Nhất Ngưng còn lâu mới từ bỏ cơ hội kiếm tiền , tiền gia tăng từng chút từng chút ở trong tay cô , quả thực cho phát nghiện.
Hứa Nhất Ngưng sờ sờ tóc, "Anh Phong, hôm nay em ăn mặc ?”
Cô vẫn mặc một bộ váy bó sát , thịt bóp méo khiến khó chịu cô .
Trần Phong tính tình cô bướng bỉnh nên dám nhiều lời cái gì, chỉ thể bất đắc dĩ gật gật đầu, bảo cô cẩn thận cái bụng, nếu như bụng chỗ nào thoải mái thì cứ bệnh viện .